Đoạn Ngọc phối hợp với đám người Thiết Hoành đánh lên khối cầu kia đủ một trăm lần cũng không cảm thấy tiêu hao quá lớn, vô luận là tinh thần hay thể lực, chân nguyên cũng đều gần như xung mãn. Hắn không vận dụng toàn lực nên thể nội lực lượng vẫn còn không ít, trong luân hải chân nguyên chỉ mới giảm đi ba thành, cho hắn điều tức một đoạn thời gian thì có thể nhanh chóng khôi phục.

So với hắn thì Thiết Tùng và Thiết Lâm lộ ra yếu hơn một bậc, trên mặt đều có chút hồng lên, biểu hiện giống như vận lực quá độ.

Trừ đó ra thì bốn người còn lại trong đội bao quát Cơ Tử Nguyệt đều biểu hiện ra như thường, bọn hắn tu vi vốn cao hơn Luân Hải cảnh đỉnh phong, cho dù hiện tại thực lực bị hạn chế ở Luân Hải cảnh đỉnh phong thì nội tình vẫn cao hơn Luân Hải cảnh đỉnh phong bình thường, một trăm lần công kích kia đối với bọn hắn tiêu hao không lớn.

Đoạn Ngọc trong lúc phối hợp công kích cũng không quên quan sát tình hình, mặc dù hắn không thấy được có trận pháp tồn tại ở bên ngoài trận pháp vốn có bao phủ Dược điền như Cơ Tử Nguyệt nói nhưng trong lúc vận dụng Thánh Tử ấn ký dò xét trận pháp hắn mơ hồ cảm nhận được một chút lực cản, điều này để hắn càng thêm cẩn trọng.

“Đủ rồi!”. Một trăm lần công kích vừa xong Thiết Hoành đã mở miệng, sau đó y lập tức lui lại, những người khác trong tổ đội thấy vậy liền lùi lại theo. Phía sau rất nhanh đã có đội võ giả khác đi đến thay bọn hắn đánh lên khối cầu hình thành công kích hướng đến trận pháp bao phủ Dược điền.

“Đi!”. Thiết Hoành khẽ hô, vừa xong đã liền xoay người dẫn theo đám người Đoạn Ngọc đi đến khu vực dành cho võ giả điều tức. Tuy rằng các thế lực lớn tập hợp ở đây chỉ là tạm thời nhưng sắp xếp lại đầy đủ đâu vào đấy, lấy chỗ trận pháp bao quanh Dược điền làm trung tâm thì vòng thứ nhất sắp xếp võ giả công kích trận pháp, vòng thứ hai là nơi các thế lực lớn phân phó thành viên, vòng thứ ba chính là khu vực điều tức.

Đoạn Ngọc sơ lược một chút thì cảm thấy số lượng võ giả tham gia vào lần phá trận này quả thực là quá lớn, e là có chí ít là hai thành võ giả đi vào di tích tham gia vào trận này.

Thiết Hoành dẫn đám người Đoạn Ngọc đến khu vực điều tức này cũng không đơn giản, nơi này được bố trí từng tòa Tụ Nguyên trận cỡ nhỏ, mỗi một cái tổ đội đến đây điều tức đều có thể đi vào một tòa Tụ Nguyên trận cỡ nhỏ này điều tức, nguyên lực nồng đậm sẽ tốt hơn cho việc khôi phục lực lượng tiêu hao.

Đoạn Ngọc đúng theo quy củ ngồi xuống điều tức, việc này đối với hắn không có nhiều ý nghĩa nhưng nhân cơ hội này hắn có thể vận hành Tinh Thần Luân Hải pháp hút lấy thiên địa nguyên khí tu luyện, điều này có lợi cho việc nâng cao cấp độ của Tinh Thần Luân Hải pháp.

Những người khác trong tổ đội cũng không có khác biệt nhiều, thời gian điều tức chỉ có nửa canh giờ nên bọn hắn đều tranh thủ từng chút một. Theo như Thiết Hoành nói thì bọn hắn còn phải lặp lại hành động công kích trận pháp xong điều tức, đi tuần tra thêm năm canh giờ nữa thì mới đến khoảng thời gian nghỉ ngơi ba canh giờ.



Tính toàn thời gian như vậy thì bọn hắn cần phải năm lần lặp lại những hành động trên thì mới có thể nghỉ ngơi.

“Thánh Tử ấn ký có thể xuyên qua trận pháp bao phủ Dược điền chứ?”. Đoạn Ngọc vừa mới vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp được ba chu thiên thì đã nhận được Cơ Tử Nguyệt truyền âm. Thoáng chút dừng lại nàng nhắc nhở thêm. “Trong Tụ Nguyên trận này lực lượng hỗn loạn, tinh thần lực tập trung có thể che giấu được người khác cảm giác”.

Đoạn Ngọc hơi chút kinh ngạc mở mắt ra thoáng nhìn sang Cơ Tử Nguyệt, người sau cùng với những đội viên khác đều đang nhắm mắt như thường, liền hô hấp cũng không có chút khác thường nào. Càng tiếp xúc nhiều với nàng thì hắn càng cảm thấy nàng hiểu biết vượt xa tuổi đời nên có, điều này không phải chỉ là do địa vị mà có thể mang lại.

Dựa theo nhắc nhở của nàng Đoạn Ngọc liền tập trung tinh thần lực, lấy hắn Tam giai nguyên thần thì việc này cũng không phải việc quá khó, dù sao thì đây cũng là điều kiện để trở thành Phong Hầu cảnh, tinh thần lực cô đọng tập trung mới có thể đủ khống chế lĩnh vực.

“Thánh Tử ấn ký có thể cảm nhận được trận pháp bao phủ Dược điền, không có gì ngoài ý muốn thì ta có thể dựa vào Thánh Tử ấn ký xuyên qua trận pháp kia”. Không mất quá nhiều thời gian Đoạn Ngọc đã phát ra một đạo tinh thần lực truyền âm đáp lại Cơ Tử Nguyệt.

“...”. Cơ Tử Nguyệt mí mắt khẽ run lên không có nhiều biến hóa nhưng nội tâm lại có chút kinh nghi, nàng nhắc nhở Đoạn Ngọc có thể vận dụng tinh thần lực truyền âm nhưng không nghĩ đến là hắn lại nhanh như vậy làm được mà không kinh động đến người khác. Đây không chỉ cần ngộ tính cực cao mà bản thân Đoạn Ngọc tinh thần lực cũng rất mạnh, kia cũng đồng nghĩa với việc cảnh giới nguyên thần của Đoạn Ngọc so với Luân Hải cảnh đỉnh phong bình thường chỉ mạnh không yếu.

“Có thể cùng mang ta đi vào trận pháp kia hay không?”. Thoáng chút dừng lại nàng mới truyền âm hỏi.

“Hẳn là không có vấn đề”. Đoạn Ngọc không dám khẳng định đáp, dù sao thì việc này cũng cần thử qua mới có thể xác định. Nói xong hắn liền hỏi. “Tử Nguyệt cô nương có thấy được trận pháp khác bên ngoài Dược điền không?”.

“Không ngoài dự tính, đích thực là có trận pháp”. Cơ Tử Nguyệt đáp lời. “Trận pháp kia kỳ thực cũng không mạnh, chỗ khó làm đó là trận pháp liên hoàn, từng cái khối cầu mà chúng ta phát động công kích đánh vào kia chính là trận nhãn liên kết liên hoàn trận, muốn xuyên qua được liên hoàn trận pháp kia thì cần thỏa mãn được hai yêu cầu”.



“Thứ nhất đó là nhất kích phá vỡ trận nhãn liên hoàn trận, theo như ta ước tính thì cần công kích đột phát đạt đến Động Thiên cảnh tầng năm là được”.

“Thứ hai là nhanh chóng phá vỡ trận pháp nhỏ, đây cần năm lần liên hoàn công kích đạt đến Động Thiên cảnh tầng một đánh vào trận cơ, thời gian chỉ có một hơi thở”.

“Tử Nguyệt cô nương không hổ là Tinh Thần môn Thánh Nữ, nhanh như vậy đã nhìn ra kẽ hở của trận pháp kia, ta liền một chút trận pháp manh mối cũng không thấy!”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì không nhịn được mà tán thưởng, nội tâm đối với Cơ Tử Nguyệt chợt nhiều thêm một chút kiêng kị. Không biết hắn đáp ứng để nàng ẩn thân ở bên cạnh mình như vậy có phải là quyết định đúng đắn hay không.

“Lục công tử quá khen, mỗi người một ưu điểm mà thôi”. Cơ Tử Nguyệt giống như cười khẽ truyền âm nói. “Vấn đề chúng ta cần giải quyết là như vậy, Lục công tử có tính toán gì không?”.

“Ta có thể phá vỡ được trận pháp nhỏ, trận nhãn liên hoàn trận kia e là phải nhìn Tử Nguyệt cô nương”. Đoạn Ngọc không chút suy nghĩ đã đáp. Hắn bạo phát toàn lực cố nhiên là có thể trực tiếp xuyên qua liên hoàn trận pháp, thế nhưng như vậy thì cũng bại lộ thực lực của hắn cho Cơ Tử Nguyệt biết, điểm này hắn không muốn.

Mặt khác Cơ Tử Nguyệt khi nhắc đến hai yêu cầu này cơ bản là không chút kiêng dè nào, Đoạn Ngọc cảm thấy nàng hiển nhiên là có thủ đoạn làm được mà không cần đến hắn. Huống chi là hắn đã đảm nhiệm trọng trách xuyên qua trận pháp vốn đang bao phủ Dược điền, Cơ Tử Nguyệt tất nhiên là cần bỏ ra vốn liếng tương tự.

“Được!”. Quả nhiên, sau khi Đoạn Ngọc truyền âm xong thì Cơ Tử Nguyệt một chút suy tính cũng không có đã lập tức đáp ứng.

“Khi nào thì bắt đầu?”. Đoạn Ngọc nghi ngờ hỏi.

“Nếu như đã nắm chắc thì càng sớm càng tốt, bây giờ chúng ta cứ theo bình thường khôi phục thể lực, sau đó đi tuần tra, lần phối hợp công kích tiếp theo chúng ta sẽ trực tiếp đi vào Dược điền”. Cơ Tử Nguyệt thoáng chút suy tư thì mới truyền âm đáp.


“Như vậy có vội vàng hay không? Thăm dò thêm một chút cũng không ảnh hưởng quá nhiều”. Đoạn Ngọc thoáng nhíu mày hỏi. Hắn cảm giác được Cơ Tử Nguyệt đang có phần gấp gáp muốn nhanh chóng đi vào Dược điền.

“Thời gian chênh lệch không lớn không mang đến hiệu quả khác biệt không nhiều, thế nhưng chúng ta chiếm lấy tiên cơ sẽ càng có lợi khi đi vào Dược điền, quan trọng hơn đó là ta đối với ánh mắt của mình vô cùng tin tưởng, trận pháp sư bày ra liên hoàn trận pháp kia tuy rằng tạo nghệ không thấp nhưng bị tu vi hạn chế, không quá khó phá”. Cơ Tử Nguyệt tự tin đáp.

“Như vậy thì quyết định vậy đi”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì mới gật đầu. Chuyện này có phong hiểm không nhỏ nhưng bản thân Cơ Tử Nguyệt cũng bị cuốn vào đó, nàng sẽ không đem bản thân đưa vào thế khó.

Hai người bàn bạc một lát đã xem như ấn định kế hoạch xuyên qua trận pháp đi vào Dược điền, cả hai lâm vào im lặng thì Đoạn Ngọc lại tiếp tục tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp.

Số lượng chu thiên vận chuyển càng tăng lên thì hắn cảm thấy bản thân đối với công pháp này càng thêm hiểu rõ, lúc vận chuyển càng thêm thông thuận, đây hiển nhiên là dấu hiệu của việc đề thăng cấp độ của công pháp. Trong mắt Đoạn Ngọc Tinh Thần Luân Hải pháp Tiểu thành đã ở không xa.

******* Việc nhà vừa xong, chuẩn bị cày cuốc lại thì con lại ốm. Từ mai ta viết lại ngày 2c nhé.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc