_Một tháng sau_

Vậy là chỉ còn hơn một tháng nữa em bé của tôi sẽ chào đời, sẽ được gặp bố. Tôi cũng sẽ phải đi đến một nơi rất xa, rất xa...

Tôi không hối hận vì quyết định của mình dù cho tôi có phải rời xa cuộc đời này, rời xa tất cả mọi người nhưng tôi chấp nhận đánh đổi tất cả để em bé của tôi được sống.

Hôm nay trời có vẻ là sẽ mưa lớn. Mây đen kéo đến rất nhanh, giờ cũng rất mạnh. Tôi phải nhanh chóng vào nhà, tôi không uốn mình bị ốm vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến em bé.

“Sinh con ra rồi con muốn đặt tên con là gì?” cô Lan pha cho tôi một cốc sữa nóng đặt lên bàn.

Không cần suy nghĩ gì nhiều tôi mỉm cười trả lời cô:

“Thiên Bình. Là Thiên Bình ạ! Trước đây con với Win đã dành ra cả một đêm để nghĩ tên cho em bé rồi. Win nói đặt tên như lại là vì anh

ấy muốn cả hai mẹ con con sẽ bình an nhưng xem ra không được rồi...”

“Con sao vậy?” đang nói chuyện thì bỗng dưng bụng tôi lên cơn đau , tưởng như chết đi sống lại...

“Chẳng lẽ lại sắp sinh? Mới hơn tám tháng thôi cơ mà!”

Cơn đau của tôi càng ngày càng dữ dội, cô thì không biết phải làm gì vì không có cách nào có thể liên lạc với Nguyên, ngoài trời thì đang mưa lớn như vậy. Tôi biết là cô không dám đỡ đẻ cho mình vì những gì mà bác sĩ nói...

***

Cơn đau khiến cho cô ngất lịm đi. Nguyên cũng đã đến ngay trong đêm để đưa cô đến bệnh viện vì nhìn thấy tình trạng của cô qua camera đã được anh cho người bí mật lắp đặt từ trước.

Ngay lập tức cô được đưa vào phòng mổ do các bác sĩ giỏi nhất mà Nguyên đã mời đến để làm phẫu thuật cho cô. Anh đã nói sẽ giữ lại mạng sống cho cô bằng mọi giá...

Thời gian cứ trôi qua một cách chậm chạm hết mức, không có động tĩnh gì từ bên trong khiến cho anh bực tức, hay đúng hơn là lo lắng, anh rất lo sợ những người mang danh là bác sĩ nổi tiếng kia sẽ không thể giữ cô lại bên anh được.

“Em nhất định không được có mệnh hệ gì đâu. Biết không? Nếu không thì tôi sẽ...không chịu nổi sự mất mát này đâu!” anh đưa tay lên ôm đầu.

Cửa phong cấp cứu hé mở, ngay lập tức anh lao ra. vị bác sĩ người nước ngoài nhìn anh nói:

“Chúng tôi đã cố gắng hết sức.” Giây phút ấy thế giới của anh như sụp đổ, không thể thở được, anh nhìn vị bác sĩ đó, anh đã nói là nhất định không được rồi mà...

“Chúng tôi chỉ có thể giữ được một người, mẹ hoặc con.” Anh ngay lập tức tìm lại được sự sống, nói như vậy có nghĩa là vẫn có thể giữ cô lại. dây không phải là lần đầu tiên anh thất hứa với cô, thêm một lần cũng đâu có sao, chỉ cần cô ở lại bên anh...

“Giữ lại mẹ. Bằng mọi giá phải đảm bảo cô ấy được an toàn!”