- Hắc hắc, đây mới là 'Lược ảnh' cảnh giới đệ nhất tầng, khiến tốc độ của lão tử tăng đến chín lần, không kém gì tốc độ của cao thủ cương khí cảnh, thiên cấp thân pháp chiến kỹ quả nhiên danh bất hư truyền!

Qua một lát vui sướng, Phong Liệt đột nhiên nghĩ đến huyết ảnh mặt nạ, trên mặt lộ ra vẻ suy tư.

Nếu không có Tử Long hộ pháp truyền công, Phong Liệt có học được ‘Ma long ám ảnh độn’ này hay không thì rất khó nói, cho nên hắn mới tốn giá cao mua mặt nạ ‘Huyết ảnh’.

Đương nhiên không phải nói bây giờ hắn học được thiên cấp thân pháp chiến kỹ thì mặt nạ ‘Huyết ảnh’ sẽ thành rác rưởi.

Mặt nạ ‘Huyết ảnh’ chính là cửu phẩm huyền bảo, đương nhiên nó có chỗ độc đáo không có gì thay thế được.

Hơn nữa dù ‘Ma long ám ảnh độn’ có uy lực khá lớn nhưng vẫn có tệ đoan.

Trong đó tệ đona lớn nhất là dưới ánh nắng rực rỡ ban ngày, uy lực của nó sẽ giảm sút rất nhiều, dù trong thiên địa vãn có vô số bóng ma nhưng khó thể đạt đến hiệu quả ban đêm.

Mặt nạ ‘Huyết ảnh’ thì không chịu hạn chế ban ngày hay đêm.

Hơn nữa nếu ‘Huyết ảnh’ gặp máu thì tốc độ sẽ tăng gấp trăm ngàn lần, căn bản không phải bất cứ chiến kỹ nào có thể bằng được.

Trầm ngâm một lát, Phong Liệt đột nhiên xoay người đi ra ngoài sân, tốc độ vẫn như là u linh, chớp mắt biến mất không còn bóng dáng.

Lúc này Tiểu Yên, Tiểu Lục thò đầu khỏi cửa sổ lầu hai, liếc mắt nhìn, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sửng sốt.

- Ủa? Mới rồi chẳng phải sư huynh trở về sao?

- Hình như là vậy! Nhưng dường như lại đi ra ngoài rồi, cả ngày thần thần bí bí, cũng không biết lại làm gì nữa, hắt...xì!

- …

Phong Liệt ra khỏi viện rồi không ngừng một giây thi triển thức ‘Lược ảnh’ lao nhanh hướng Ám Võ Phong.

Dần dần, thân pháp của hắn càng lúc càng thành thạo, thức ‘Lược ảnh’ sử dụng ngày càng quen tay hơn.

Nhưng khiến hắn hơi buồn bực là dù cố gắng cỡ nào chỉ phát huy ra được uy lực tầng thứ nhất ‘Lược ảnh’ mà thôi.

Vắt óc mà không có kết quả, cuối cùng chỉ có thể cho rằng cảnh giới không đủ, chưa đủ để phát huy uy lực đệ nhị tầng.

Ra khỏi Ám Võ Phong rồi hắn lập tức sử dụng chập long châu liễm hình thần thông, để trốn tránh cao thủ dùng tinh thần lực tra xét.

Như vậy là chỉ cần không bị người ta chính mắt thấy thì sẽ không có người cảm giác được tung tích của hắn.

Nhưng hắn không biết rằng sau lưng hắn có một cái bóng tốc độ không kém gì hắn.

Chỗ trăm dặm phía tây Ma Khí Phong, có một hiệp cốc không lớn, cảnh sắc ven đường hợp lòng người, sơn thanh thủy tú, nước suối chảy ào ào, xung quanh dâng lên sức sống đậm đặc.

Tận cùng hiệp cốc, một vùng đất bằng phẳng bên con suối có một lầu các trang nhã, chính là một phủ đệ di động.

Dưới ánh trắng, trong lùa các dạ minh châu tỏa ra ánh sáng mông lung có thể khiến trong lầu không hề âm u.

Bây giờ trong làu truyền ra đoạn đối thoại của hai người, trong buổi tối yên tĩnh không thanh âm hơi đột ngột.

Một thanh âm bình thản hỏi:

- Chiến Thiên, huyết mạch mà bổn hoàng muốn có tìm được hay chưa?

Nếu Phong Liệt có ở đây thì có thể dễ dàng nghe ra, thanh âm này đến từ người mà hắn hận nhất, Sở Huyền.

- Bổn tọa đề nghị ngươi, lấy tu vi hiện tại của ngươi đừng có tự xưng là bổn hoàng, lỡ rơi vào tai người có lòng thì sẽ chết rất thảm.

Một thanh âm hơi gì nói, người này chính là Ma Long giáo chủ chấp chưởng quyền một giá, Chiến Thiên Ma Vương, cũng là ân sư kiếp trước của Phong Liệt.

Sở Huyền hừ nhẹ nói:

- Hừ! Điều này không cần ngươi dạy!

Chiến Thiên Ma Vương nói:

- Còn chưa tìm ra Ma Long Hoàng huyết mạch, nhưng Lôi Long giáo và Hỏa Long giáo hiện giờ đã xuất hiện long hoàng huyết mạch đối ứng.

Sở Huyền ánh mắt bỗng biến lạnh, sắc mặt âm trầm nói:

- Ồ? Cái này không phải là tin tốt, phải nghĩ cách giải quyết chúng nó! Tuyệt đối không thể để bọn họ tìm ra huyết mạch phù hợp trước chúng ta.

Chiến Thiên Ma Vương do dự nói:

- Cái này hả, e rằng hơi khó, hơn nữa, đây cũng không phải là điều người đó hy vọng trông thấy. Dù sao long hoàng huyết mạch cực kỳ hiếm thấy, một khi bỏ lỡ, lần sau không biết chờ bao lâu mới xuất hiện nữa!

- Thôi, chuyện này cứ trước để đó đi.

Sở Huyền bất đắc dĩ vẫy tay, lại nói:

- Phong Liệt sao rồi ? Xác định hắn không phải là long hoàng huyết mạch sao?

Chiến Thiên Ma Vương thản nhiên nói:

- Theo nội ứng trong ám võ viện báo cáo thì chắc Phong Liệt không phải là long hoàng huyết mạch, càng giống như người linh hồn đoạt xá như vậy thì có thể giải thích tại sao sức chiến đấu của hắn mạnh như vậy, tâm tình tăng trưởng nhanh đến thế.

Sở Huyền hơi bực mình bảo:

- Vậy hả? Hừ, nếu đã vậy thì cứ giết đi, bổn hoàng không muốn lại thấy hắn nữa.

Chiến Thiên Ma Vương hơi nhíu mày nói:

- Không thể ra tay trước mặt được, dù Phong Liệt bé nhỏ không đáng kể, nhưng cái chết của hắn rất có thể kích thích giữa ma khí viện và ám võ viện. Bây giờ Già Thiên hộ pháp đang bế quan, Sở Hóa Long hộ pháp kém xa không là đối thủ của Tử Long, trước mắt ma khí viện chúng ta không chịu nổi chấn động quá lớn!

- Hơn nữa người đó khiến ta chuyển lời cho ngươi, ngươi khiến hắn thất vọng quá lâu rồi, đời này là cơ hội cuối cùng của ngươi. Nếu ngươi lại không đạt được yêu cầu thì hắn sẽ thay người.

Sở Huyền nhướng mày, khinh thường cười lạnh nói:

- Cái gì? Đổi người? Ha ha, trừ bổn hoàng ra thì hắn còn có ai thay đổi được?

Chiến Thiên Ma Vương lạnh lùng nói:

- Hắn đã suy tính được nghịch long hoàng thời đại chân long đã rơi vào luân hồi, không lâu sau sẽ xuất hiện trên thế gian!

- Cái gì? Nghịch long hoàng? Hắn không có hình thần câu diệt ư? Điều này sao có thể!

Sở Huyền biến sắc mặt, trong mắt tràn đầy khó tin.

- Ngươi tự giải quyết cho tốt!

Chiến Thiên Ma Vương lạnh lùng nhìn Sở Huyền rồi bỗng biến mất.

Sở Huyền mặt thay đổi không chừng, thật lâu sau lầm bầm:

- Nghịch long hoàng rơi vào luân hồi, vậy...long ngục và thiên bia thì sao? Còn có tỏa long đài? Hắc hắc hắc, dường như ngày càng thú vị!


.......


Một lát sau, một vệt đen nhạt như mũi tên bắn vào hiệp cốc, nhanh chóng tới gần lầu các.

Nhưng khi tới gần lầu các vài chục dặm thì vệt đen này dần giảm bớt tốc độ, lộ thân hình của Phong Liệt.

Tiếp theo hắn cẩn thận nương rừng cây đá núi che đạy thân hình, từ từ tiến lên.

Đối với Phong Liệt đời này thì đấy là lần đầu tiên hắn vào một hiệp cốc tên gọi Hồng Thủy hiệp.

Nhưng kiếp trước hắn từng là một nửa chủ nhân của hiệp cốc, bởi vì chỗ này cư ngụ bạn tốt Sở Huyền của hắn.

Hắn và Sở Huyền, cộng thêm Long Vũ, ba người thường ở trong hiệp cốc đàm thi luận đạo, diễn luyện võ học, sau này tăng thêm Sở Điệp, mấy người họ du lịch khắp mỗi một tấc đất trong hiệp cốc.

Vậy nên Phong Liệt khá quen thuộc địa hình của hiệp cốc.

Hiệp cốc này tên gọi hồng thủy hiệp, tên lấy từ một con suối màu đỏ nhạt chảy xuôi, hồng thủy khê.

Dòng suối này chỉ rộng vài thước nhưng xuyên qua hiệp cốc dài trăm trượng, chảy ra bên ngoài giao hợp với sông lớn.

Nhưng không biết tại sao nước chảy lại có màu đỏ nhạt, rất kỳ lạ.

Càng khiến người lấy làm kỳ là khi dòng suối đỏ ra khỏi hiệp cốc thì liền hồi phục màu trong suốt bình thường, thật sự không thể tưởng tượng.

Mãi đến có một ngày đáp án bị đám Phong Liệt cởi bỏ.