Vù vù. . .

Từng đạo hắc mang phá không nhanh chóng tiến nhập đoàn người.

Hàng nghìn hàng vạn võ giả dưới chân núi vừa thấy tiên tử Thiên Cung lại phát tán bảo vật lần nữa, ai lấy nhất thời đều bình tĩnh trở lại, tiếp túc trở nên hung mãnh, hai mắt ứ máu, toàn thân đằng đằng sát khí.

* * *

Ngay lúc này, trong không gian Long Ngục liên tiếp vang lên tiếng cười vui vẻ.

- Ha ha ha! Trời cũng giúp ta! 90 triệu viên Long Tinh nhị đẳng, để lão tử xem Trấn Long Thiên Bi khôi phục tới mức độ nào rồi!

Hàm răng Phong Liệt không ngậm lại được, khiến Lý U Nguyệt bên cạnh trợn trừng mắt.

Sau một khắc, Phong Liệt vung tay, nhất thời chỉ thấy một đạo thanh mang mập mờ, một tấm bia đá thật lớn cao gần nghìn trượng đâm thẳng vào mây xuất hiện trong tầm mắt hai người.

Phong Liệt thấy rất rõ ràng, từng đạo từng đạo vết nứt trên thiên bia lúc trước đã hoàn toàn nối liền, nhìn qua sóng nước lấp loáng, hiển lộ rõ vẻ thần bí và huyền ảo vô tận.

Ầm!

Một đạo âm thanh thật lớn vang lên, tấm bia đá to lớn rơi trên mặt đất, có thể khiến toàn bộ Long Ngục rung rung.

Cùng lúc đó, một cổ khí tức dồi dào từ linh hồn và huyết mạch chấn áp toàn bộ không gian.

Phong Liệt thực sự không vấn đề gì, nhưng Lý U Nguyệt trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, khóe miệng khắc lên một vệt tia máu, thân thể run run, kinh hoàng không nói thành lời.

Phong Liệt thoạt nhìn cảm thấy không ổn, tâm ý rất nhanh liền khẽ động, khiến thanh mang trên Trấn Long Thiên Bi thu hồi trở lại, cộng thêm toàn bộ khí tức đều thu liễm, lúc này mới giúp giai nhân dần dần khôi phục trở lại.

- U Nguyệt, nàng vẫn ổn chứ?

Sắc mặt Phong Liệt trở nên khẩn trương.

- Oho, ta không sao, chỉ váng đầu một chút.

Lý U Nguyệt vỗ vỗ cái trán thở dài một hơi, như chút được gánh nặng, thân thể mềm mại khẽ lay động.

Phong Liệt víu vai giai nhân, tỉ mỉ kiểm tra một phen, phát hiện giai nhân ngoại trừ một điểm hư nhược không có gì đáng ngại, mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng tự trách.

- Không sao thì tốt rồi, đều tại ta, không nghĩ tới tấm thiên bi này cường đại như vậy. . .

Phong Liệt còn chưa dứt lời, Trấn Long Thiên Bi phía sau vang lên một trận âm hưởng nhẹ nhàng, khiến hai người chú ý.

Hai người Phong Liệt vội vàng ngưng mắt nhìn lại, nhất thời, con ngươi hai người không khỏi co rụt lại.

Chẳng biết từ khi nào mặt ngoài Trấn Long Thiên Bi xuất hiện những hạt lấm tấm màu vàng, hơn nữa những hạt lấm tấm này rất nhanh dung hợp lại, giống như quả cầu tuyết lăn tròn càng lúc càng lớn, số lượng lại cấp tốc giảm xuống, phát sinh ra một mảnh âm hưởng nhẹ nhàng.

Nhưng điều khiến Phong Liệt và Lý U Nguyệt chấn kinh chính là, dựa vào nhãn lực của bọn họ có thể thấy rất rõ ràng, trong những hạt lấm tấm màu vàng dĩ nhiên có từng đạo từng đạo hình ảnh nữ nhân, hơn nữa còn là một thiếu phụ.

Dần dần, những hạt lấm tấm màu vàng dung hợp lại, bành trướng thành lớn, khiến hình ảnh nữ nhân bên trong càng lúc lại càng rõ ràng.

Sau vài tức, Trấn Long Thiên Bi hoàn toàn an tĩnh, mà trên thiên bi chỉ còn lại quang kén màu vàng bán trong suốt lớn bằng đầu người.

Trong quang kén, một nữ tử xinh đẹp không rõ niên kỷ đang ngồi nhắm mắt khoanh chân, hai tay kết một đạo ấn quyết cổ quái, mơ hồ ẩn chứa một tia thần thánh.

Dung mạo nữ tử này cực kỳ xinh đẹp, nhưng càng đáng lưu ý chính là khí chất cao quý siêu phàm thoát tục, vết đỏ trên tâm mi phát tán ra khí tức uy nghiêm vô cùng vô tận, đủ để khiến bất cứ kẻ nào đều sản sinh tâm tình sùng bái.

- Phu quân, chuyện này là sao?

Lý U Nguyệt không khỏi kinh ngạc nói.

Phong Liệt không đáp lại, sắc mặt âm trầm bất định, rõ ràng hắn biết nguyên bản trong Trấn Long Thiên Bi không có bất cứ thứ gì, không cần bàn cãi, hình ảnh nữ nhân này vừa mới xuất hiện, hơn nữa đã bị Trấn Long Thiên Bi phong ấn.

Mà lúc trước, Trấn Long Thiên Bi chỉ tiếp xúc với 90 triệu viên Long Tinh nhị đẳng, kết hợp với những hạt lấm tấm màu vàng kia, dần dần, trong lòng Phong Liệt có một suy đoán kinh người.

- Hí. . .Đây là một âm mưu thiên đại! Quả thực rất bạo tay ah! 

Chỉ chốc lát sau, Phong Liệt không khỏi hít vào một hơi thật sau, âm thầm suy đoán.

- Phu quân, đây là âm mưu gì?

Lý U Nguyệt không giải thích được nói.

Trên khuôn mặt Phong Liệt còn lưu lại tia sợ hãi, miễn cưỡng cười nói:

- Nếu ta đoán không lầm, trong toàn bộ bảo vật Phiêu Miểu Thiên Cung phát tán, tất nhiên đều lưu lại chiêu bài.

Mặc dù không biết hình ảnh nữ nhân này dùng làm gì, nhưng chắc chắn có thủ đoạn nào đó khống chế, aizzz, quả nhiên thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.

Không nói cái khác, chỉ cần 90 triệu viên Long Tinh này nếu như lưu thông trên đại lục, e là cuối cùng đều bị Long võ giả hấp thụ hết, rốt cuộc có bao nhiêu người trúng chiêu chỉ có trời mới biết. Còn một số huyền bảo khác, thần đan cao cấp. . .Cuối cùng sẽ rơi vào trong tay các cao thủ, hậu quả này. . .

Hơn nữa hành động này của Phiêu Miểu Cung xuất phát đã lâu, trên cơ bản cách vài trăm năm lại có một lần như vậy, nếu đúng như Phong Liệt suy đoán, nói không chừng nửa đại lục đều rơi vào trong tay Phiêu Miểu Thiên Cung.

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Phong Liệt mà thôi, sự thực thế nào, cực kỳ khó nói.

- Vậy sao? Sao lại có thể như vậy? Phiêu Miễu Thiên Cung này thật đáng ghét quá đi!

Lý U Nguyệt kinh ngạc há lớn miệng, tiếp tục nhìn hình ảnh nữ tử trong ánh mắt không khỏi toát lên vẻ kinh sợ:

- Nữ nhân này là người nào?

- Rất có thể là Phiêu Miểu Thiên Cung chủ.

Phong Liệt nhíu mày nói.

- Vậy chúng ta có vạch trần quỷ kế của Phiêu Miểu Thiên Cung hay không?

Lý U Nguyệt nói.

- Ha ha, vạch trần? Vạch trần ai? Chúng ta nói ra ngoài sẽ có người tin sao?

Phong Liệt không khỏi lắc đầu bật cười, phu nhân của chính mình thật quá đáng yêu.

- Oạch, đúng vậy.

Lý U Nguyệt bất đắc dĩ bũi môi.

Phong Liệt không thích quản chuyện sống chết của người khác, hơn nữa cho dù quản cũng không quản được.

Bất quá Phiêu Miểu Thiên Cung làm việc này từ xưa đến nay, nhưng chưa từng nghe nói qua Phiêu Miểu Thiên Cung có hành động tà ác gì, điểm này khiến Phong Liệt càng không muốn quan tâm tới, nói không chừng chính mình suy đoán sai lầm. 

Tiếp đến, tâm ý Phong Liệt nháy động, thanh mang trên tấm Trấn Long Thiên Bi chợt lóe, thu thập bức tranh nữ nhân kia vào trong thiên bi, triệt để phong ấn, tạm gác lại ngày nghiên cứu kỹ càng.

Lúc này, thanh âm của Hồng Hạnh bên ngoài lại khiến Phong Liệt tiếp tục chú ý tới.

- Tiểu Không Linh Đan, mười viên!

* * *

Đôi mắt Phong Liệt nháy động, trong lòng âm thầm đại chấn:

- Tiểu Không Linh Đan? Dĩ nhiên ngay cả thần đan đều có!

- Phu quân, nếu như Phiêu Miểu Thiên Cung có âm mưu, vậy thứ đó còn có thể dùng sao?

Lý U Nguyệt nháy nháy đôi mắt đẹp, kinh ngạc nói.

- Khà khà! Người khác có lẽ không có cách, nhưng phu quân có Trấn Long Thiên Bi trong tay, có gì đáng sợ?

Hai mắt Phong Liệt tỏa sáng, cười khà khà nói.

- Tiểu Không Linh Đan này là thần đan tuyệt thế dùng để tìm hiểu chiến kỹ, có thể giúp người ta trong khoảng thời gian ngắn tiến nhập trạng thái không linh, coi như một lựa chọn tìm hiểu chiến kỹ tuyệt học, phương thuốc dân gian này đã thất truyền cách đây ba vạn năm trước, không ngờ Phiêu Miễu Thiên Cung còn có thứ tốt này, tuyệt đối không thể bỏ qua!

Ngay lúc này, không chỉ tâm tư Phong Liệt lay động, ngay cả một số cường giả Hóa Đan Cảnh ẩn trong bóng tối đều nheo mắt lại, thoáng chốc hai mắt đỏ lòm, tim đập nhanh gấp bội.

Tiểu Không Linh Đan, tục truyền sau khi ăn một viên, cho dù người ngộ tính bình thường cũng có thể luyện thành chiến kỹ địa cấp! 

Nếu gặp phải thiên tài ngộ tính cực cao, e là luyện chiến thành chiến kỹ thiên cấp, chiến kỹ địa cấp cũng không nói chơi!

Từ cổ chí kim, người có thể luyện chiến kỹ địa cấp, chiến kỹ thiên cấp tới đại thành chỉ đếm được trên đầu ngón tay, thử hỏi có ai có thể gạt bỏ được sự mê hoặc thiên đại như vậy?

Giờ khắc này, ngay khi Hồng hạnh hô lên Tiểu Không Linh Đan, nhất thời chỉ nghe thấy tiếng gió thổi qua ống tay áo ‘ vù vù vù’ vang lên, sau đó, trong tầm mắt mọi người, hơn hai mười thân ảnh thương lão khí thế trùng thiên xuất hiện trên không trung.

Hơn hai mươi lão giả này, có nam có nữ, dựa vào ngũ nhân lục sắc từ bọn họ bạo phát, xem ra trên cơ bản bao gồm huyết mạch thập đại Chân Long, một người tuy không phải tiên phong đạo cốt, nhưng cũng là siêu phàm xuất trần, khiến trong lòng kẻ khác phát sinh kính sợ.

Nhưng ngay lúc này, hơn hai mươi đôi mắt đều khó có thể che giấu được vẻ kích động, giống như đầu lang sói đói thực, chăm chú nhìn mười bình đan dược trong tay thiếu nữ đứng trên bầu trời.

Đặc biệt điều khiến mọi người chấn động chính là, phía sau bọn họ còn lưu lại hơn hai mươi đạo hư ảnh Thần Long, việc này cho thấy những lão gia hỏa này đều là cao thủ Hóa Đan Cảnh chân chính, nhận vật thần tiên nhất lưu.

Thoáng chốc, khí thế ngập trời uy áp khiến ngàn vạn võ giả cấp thấp không khỏi nơm nớp lo sợ, sắc mặt kinh hãi.

Ngay cả một số cường giả Thần Thông Cảnh nguyên bản đứng trên không trung đều phải nhượng bộ lui binh, đám lão giả vội vàng nói.

- Trời ah! Cường giả Hóa Đan Cảnh? Dĩ nhiên ngay cả cường giả Hóa Đan Cảnh đều xuất thủ!

- Tiểu Không Linh Đan quan trọng thế sao? Dĩ nhiên có thể làm phiền cường giả Hóa Đan Cảnh xuất thủ, hơn nữa có tới hai mươi ba vị ah! 

- Người biết cái gì ah! Ta từng nghe lão tổ của ta nói về Tiểu Không Linh Đan, ngay cả cường giả Long Biến Cảnh đều cung phụng loại thần đan này, chỉ tiếc phương pháp luyện đan này đã thất truyền từ thời thượng cổ.

- Aizzz, tổng cổng chí có 10 viên Tiểu Không Linh Đan, không đủ chia cho cường giả Hóa Đan Cảnh, với thực lực của chúng ta chỉ có thể đứng đây xem cảnh náo nhiệt, may mắn còn có thể xem tràng cảnh thần tiên đánh nhau, khà khà khà. 

* * * * *

Võ giả dưới chân núi Vạn Thiên sau khi chấn kinh một hồi, trên mặt không khỏi lộ ra tia vui mừng, đại chiến giữa các cường giả Hóa Đan Cảnh thực sự khó có thể tránh được.

Đám cường giả thực lực thấp biết điều lui về phía xa xa, để tránh thần tiên giao chiến gây hại đến thân.

Cùng lúc đó, Hồng Hạnh trên sườn núi không cam lòng hừ lạnh một tiếng, bàn tay vừa đảo, nhất thời mười bình đan dược trong tay hóa thành mười đạo hào quang bắn nhanh về bốn phương tám hướng.

Đối với mười viên Tiểu Không Linh Đan này, ngay cả năm tiên tử Thiên Cung đều âm thầm thèm khát chảy nước miếng không ngớt, các này chỉ sau khi tấn nhập Thần Thông Cảnh mới được cung chủ tặng một viên Tiểu Không Linh Đan mà thôi.

Vù vù vù. . .

Mười đạo hào quang bay qua khoảng không, phân tán dưới chân núi.

Lúc này, 23 cường giả Hóa Đan Cảnh ai lấy đều nhìn chằm chằm một đạo quang mang, cấp tốc lắc mình phi thân đón lấy.

Đối mặt với tràng cảnh mật ít ruồi nhiều, cho dù thân là cường giả Hóa Đan Cảnh bọn họ cũng không dám khinh suất, đều tự thi triển tốc độ tới cực điểm.

Nhưng sau một khắc, chuyện tình phát sinh khiến mọi người giật mình!

Ngay khi mười đạo hào quang vừa mới rời khỏi bàn tay Hồng Hạnh không lâu, đột nhiên, trên sườn núi cách đỉnh núi khoảng 200 trượng lồi ra một khối đá, dĩ nhiên khối đó nứt ra một khoảng không gian dài hơn trăm trượng, giống như miệng mãnh thú mở lớn, trong nháy mắt hấp thụ vài đạo hào quang.

- Ủa? Không gian bên trong? Thật lớn mật!

- Đáng chết!

* * *

Đám lão yêu quái Hóa Đan Cảnh nguyên bản chằm chằm nhìn những đạo hào quang kia không khỏi tức giận đến mức đỏ mắt, trơ mắt nhìn miệng lớn kia thôn phệ, nào ai có thể không phẫn nộ?

Ầm ầm ầm!

Liên tiếp bảy, tám đạo hồng quang uy thế kinh thiên xuyên qua không trung, hung hăng đánh vào khe nứt, bao gồm cả khối đá lồi ra cũng bị ầm ầm đánh tới tan thành khói bụi bay khắp trời, tung bay xuống phía dưới.

Bất quá, việc công kích này hiệu quả không lớn, từng lão từng lão gia hỏa này chỉ có thể trừng mắt nhìn khe nứt dần dần khép kín.

Nhãn thần bảy tám lão gia hỏa này do dự một hồi, chung quy cũng không dám trùng kích vào bên trong khe nứt, sau khi hung hăng mắng vài câu, liền xoay người đuổi theo bảy bình Tiểu Không Linh Đan còn lại. 

Mấy vạn người phía dưới trông thấy tràng cảnh này không khỏi kinh hoàng, thật lâu khó có thể bình tĩnh trở lại.

Khe nứt không gian đối với 99% thế nhân mà nói chỉ là truyện trong truyền thuyết, bình sinh khó gặp.

Ngay cả đám người Yêu Nhiên, Hồng Hạnh trên núi đều ngây ngốc nửa ngày, sau hồi lâu mới bình tĩnh trở lại, cuối cùng các nữ tử hai mặt nhìn nhau thật lâu.

Tiếp đến, một thiếu nữ tóc xanh trong đó đi tới bên bờ vách núi, nàng gắng sức xua tan vẻ khiếp sợ trên khuôn mặt, từ trong giỏ lấy ra một chút đan dược, nguyên liệu giá trị xa xỉ.

- Long Cốt Linh Đan, có thể đề thăng cường độ kinh mạch trên diện rộng, 1000 viên!

- Tài liệu luyện khí, Huyền Băng Hóa Linh Thiết, 1000 phân!

* * * * *

Theo đạo âm thanh thiếu nữ truyền tới, đoàn người dưới chân núi lại bộc phát thanh âm hò hét rung trời chuyển đất thêm lần nữa, tràng cảnh liều mạng tranh thưởng lần thứ hai trình diễn.

Về phần đám lão yêu nghiệt Hóa Đan Cảnh, giống như đám chó hoang tranh khúc xương, rượt đuổi lẫn nhau bay về phía viễn không, trên viễn không thỉnh thoảng bạo liệt một đoàn cơn lốc rộng lớn uy lực kinh người, che phủ thiên địa, xuyên suốt cửu tiêu, từ phía xa xa nhìn lại, giống như từng bó từng bó khói hoa tỏa ra trông rất đẹp mắt.

Nếu như ngày bình thường, mấy chục năm khó thấy được cảnh thần tiên đánh nhau tất nhiên khán giả rất nhiều, nhưng lúc này, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn về phía năm vị tiên tử Thiên Cung, gần như không như không ai để ý tới đám lão đầu tử và lão thái bà ẩu đả.

Về phần Phong Liệt trong không gian Long Ngục, càng lúc càng cảm thấy hứng thú nhìn cảnh náo nhiệt.

Ngay lúc này, hắn và Lý U Nguyệt đang hưng phấn nhìn ba bình ngọc đặt trên mặt đất, lúc trước hắn phí sức hai hổ chín trâu mới có thể mở ra một đạo khe nứt không gian thật lớn đạt được thu hoạch.

Đương nhiên, ba bình này Phong Liệt không dám tùy tiện trạm vào, để tránh khỏi trúng chiêu.

Hắn vung tay triệu ra Trấn Long Thiên Bi, sau đó, một cổ khí tức không gì sánh được hung hăng chấn áp ầm ầm đánh vào ba bình ngọc.

Chỉ thoáng chốc sau, chỉ thấy những hạt lấm tấm màu vàng nhỏ không nhìn thấy bị ép rời khỏi ba bình, sắc mặt Phong Liệt vui vẻ, lần thứ hai dùng Trấn Long Thiên Bi phong ấn ba hạt lấm tấm màu vàng.