- Một chưởng là đủ!

Phong Liệt lạnh lùng cười, thân hình run lên, mênh mông long uy bao phủ đại địa. Lập tức, hắn nhẹ nhàng duỗi bàn tay trái, đánh ra một chưởng ảnh màu đen về phía Đoàn hộ pháp.

- Ám – Minh – Thần – Chưởng!

Trong thiên địa cuồng phong rít gào giận dữ, nguyên khí mãnh liệt. Trong phạm vi mấy trượng, tất cả bóng râm, hắc ám chi lực vô tận chen chúc chui vào một chưởng này.

Trong chớp mắt, một cái ma chưởng mênh mông ấn về phía Đoàn hộ pháp. Khí tức ăn mòn kinh khủng làm cỏ cây trong mấy ngàn trượng đều héo rũ khô vàng, khói xanh lượn lờ.

- Cái gì?

Đoàn hộ pháp ánh mắt co rút, trái tim nhấc lên, điên cuồng kết ấn huyết chưởng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Hóa huyết thần thuẫn!

Thoáng chốc, một lớp cương khí huyết sắc dày đặc xuất hiện quanh người, điên cuồng ngưng tụ, lập tức tạo thành một cái chuông lớn màu máu cao đến mười trượng, chặt chẽ bao phủ xung quanh lão.

Lúc này, ma chưởng đã đánh tới.

"Phốc…"

Một tiếng trầm đục, cuồng phong vẫn điên cuồng ma sát. Dưới ma chưởng, lực phòng ngự kinh người Huyết Sắc Đại Chung lập tức sụp đổ, tan thành cát bụi. Bên trong Đoàn hộ pháp vẻ mặt hoảng sợ cũng bị ma chưởng bao phủ lấy.

Phù ----

Ma chưởng đảo qua hư không, dần dần tiêu tán tại chân trời. Trên bầu trời, không còn sót lại một chút dấu vết nào.

- Shhh... Này… Sao lại thế được? Hóa Đan cảnh cường giả cũng không thể ngăn được một chưởng của hắn?

Nguyệt Vô Song đồng tử co rút, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Đôi mắt vẫn luôn lạnh như băng hờ hững chợt lộ ra khiếp sợ, nhìn bóng lưng Phong Liệt dần dần biến mất, rung động thật lâu.

Thời gian trước, sau khi thương thế khỏi hẳn, tu vi của hắn cũng tăng nhiều, lại hiểu được kiếm đạo vô thượng chí lí, trong cùng giai đã khó tìm được đối thủ.

Lần này, hắn rời Khai Sơn Môn đi đến đây, chỉ vì khiêu chiến Phong Liệt, muốn đoạt lại danh hiệu tuổi trẻ đệ nhất cao thủ đại lục.

Nhưng hôm nay, tựa hồ không còn tất yếu nữa rồi. Chênh lệch giữa hai người đã càng ngày càng lớn.

- Ồ? Đây không phải là thành chủ đại nhân sao? Hắn đã trở về!

- Hắc hắc! Không ngờ Phong Liệt vẫn dám xuất hiện, chuyến này chúng ta đi không uổng phí…

- Hả? Hình như tu vi Phong Liệt tăng lên rất nhiều! Không được, ta phải tranh thủ thời gian báo cho sư thúc. Tình báo sai rồi!

- …

Sau khi Phong Liệt trở về Tứ Phương Thành, liền cảm nhận được bầu không khí quỷ dị. Đi trên đường cái rộng rãi, người tới lui đều có vẻ vội vội vàng vàng, cẩn thận từng li từng tí đề phòng xung quanh. Vệ quân tuần tra hằng ngày cũng nhiều gấp ba so với trước kia, có xu thế mưa gió sắp buông xuống.

Nhất là, trên đường cái võ giả từ tam giáo cửu lưu nhiều hơn vô số lần so với trước kia. Hơn nữa phần lớn là sát thủ, thích khách lén lén lút lút cùng các dong binh khí tức nhanh nhẹn dũng mãnh, khiến cho xung quanh mơ hồ có sát khí, bầu không khí thập phần áp lực.

Phong Liệt đến tự nhiên rơi vào trong mắt nhiều người có tâm tư. Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy dường như rất nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt cổ quái và tham lam.

Phong Liệt khẽ nhíu mày. Hắn thả tinh thần lực lặng lẽ dò xét quán trà xung quanh, lại nghe đến tất cả mọi người đều nghị luận ba chủ đề chính.

Huyết Thần Tông, Ma Duyên Giáo, tiền thưởng một trăm triệu!

- Hả? Chả nhẽ thực sự có người ra giá một trăm triệu Long tinh muốn lạng của lão tử? Làm gì đến mức đó?!

Suy nghĩ một chút về sau, Phong Liệt tăng tốc bay về phía Phủ Thành Chủ.

Phong Liệt rời đi trong nháy mắt, sau lưng hắn lập tức sôi trào lên. Không ít người vội vàng hòa vào đám người rồi biến mất không thấy, trong mắt tựa hồ khó nén hưng phấn.

Một lát sau, trong đại điện Phủ Thành chủ, Phong Liệt đại mã kim đao ngồi trên bảo tọa, nghe mọi người phía dưới báo cáo.

- Công tử, Phong gia toàn bộ 109 người hôm nay đã thu xếp tại khu Tây Thành, ở một trong các phủ đệ của Triệu Nghiễm.

Phía dưới Hỏa Mãng Vương nói.

- Ừ. Tam thúc, Tiểu Vi và tiểu cô cô của ta có khỏe không? – Phong Liệt lạnh nhạt hỏi.

- Bọn họ đều rất tốt. Chẳng qua, Kim Long thiên triều Phong gia tựa hồ cùng Thiên Long thần triều Phong gia liên lụy đến một vụ ân oán mấy trăm năm trước, có chút phiền toái. – Hỏa Mãng Vương nói.

- Nói với Tam thúc bọn họ là không cần để ý đến Thiên Long thần triều Phong gia. Hừ! Ta không tin bọn chúng dám nháo đến Tứ Phương Thành. – Phong Liệt khinh thường nói.

Đối với bí mật thời thượng cổ thời đại, khi còn bé hắn từng nghe Tam thúc nhắc qua. Kim Long thiên triều Phong gia một đời lão tổ chính xuất phát từ Thiên Long thần triều Nguyệt Quang Thành Phong gia. Về sau vì tranh giành gia chủ thất bại, bị đuổi ra Thiên Long thần triều, hơn nữa còn ra lệnh đời đời con cháu không được bước vào Thiên Long thần triều nửa bước.

Phong Liệt sai người tìm hiểu thực lực Nguyệt Quang Thành Phong gia. Bề ngoài dường như chiến lực cao nhất là mấy gã cường giả Hóa Đan cảnh, đối với hắn hiện nay mà nói đã không tạo thành uy hiếp quá lớn.

- Đúng rồi, về giải thưởng một trăm triệu long tinh mạng của ta là sao? – Phong Liệt hỏi.

- Công tử, giải thưởng một trăm triệu long tinh là vài thế lực cùng nhau gánh vác. Những thế lực này theo thứ tự là Kim Long thiên triều, Lôi Long giáo, Ngân Long giáo cùng với hai thế lực dấu tên không rõ. – Hỏa Mãng Vương trả lời.

- A… Hóa ra mạng của lão tử đáng giá như vậy! Một trăm triệu long tinh a…! Thậm chí cả ta cũng muốn cầm đầu mình đi đổi tiền thưởng rồi.

Phong Liệt trong lòng vui vẻ, không có một chút sợ hãi.

Đối với Kim Long thiên triều, Lôi Long giáo, Ngân Long giáo treo giải, Phong Liệt không hề cảm thấy kì quái.

Lại nói tiếp, mấy đại môn phái này cao thủ nhiều như mây, tùy tiện phái ra một đám cao thủ tới cũng đủ cho Phong Liệt bận bịu rồi.

Bất quá, cây cổ thụ Ma Long giáo vẫn còn, mặc dù bọn họ có thực lực này cũng phải suy nghĩ đến. Nếu không, gây chuyện không tốt liền trở thành dây dẫn nổ đại chiến giáo phái.

Dù sao hôm nay Phong Liệt đã không còn là con tôm nhỏ có thể tùy ý chà đạp rồi. Đường đường là đại lục trẻ tuổi đệ nhất cao thủ, tiền đồ vô hạn, sớm đã tiến nhập tầm mắt các cao tầng giáo phái. Hơn nữa chấp chưởng chức thành chủ Tứ Phương Thành, cũng cho là danh tiếng một phương chư hầu.

Nếu như bị một giáo phái công khai mạt sát, đó chính là trần trụi đánh mặt Ma Long giáo, làm hư căn cơ Ma Long giáo.

Về phần hai nhà che dấu thế lực còn lại, Phong Liệt cũng không khó đoán ra. Không ai khác ngoài Triệu gia cùng Thiết Chỉ Vương, hoặc là Băng Long giáo.

Đột nhiên, Phong Liệt tựa hồ nhớ ra cái gì đó, hỏi:

- Bên Triệu gia không có động tĩnh gì sao?

Hỏa Mãng Vương trả lời:

- Triệu gia đã bẩm báo về công tử trước mặt giáo chủ Ma Long giáo. Bất quá, lại bị Ma Long giáo chủ áp chế, đến nay không có động tĩnh.

- Cái gì?

Phong Liệt ánh mắt lập lòe. Đối với thái độ của Ma Long giáo chủ, trong lòng hắn hơi chút nghi hoặc. Bất quá cũng không để trong lòng. Hắn cùng Triệu gia ân oán chắc hẳn cao tầng Ma Long giáo đều tận mắt nhìn thấy, bí mật động tay chân cũng được, nhưng mặt ngoài vẫn phải giảng đạo lí.

- Tình huống gần nhất của Ám Vũ Viện như thế nào?

- Này…