Tư Linh Nhi chính thức trở thành một trong số những nữ nhân của Phong Mạch Hàn.

Phong Mạch Hàn vì hành động hào phóng của Tử Tuyết mà căm tức, bất quá hắn nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận, nữ nhân này sợ hắn sẽ quấn quýt lấy nàng ta, cố ý dùng nữ nhân khác đến hấp dẫn sự chứ ý của hắn đây thôi.

Chẳng qua Phong Mạch Hàn cũng không phải là con ma làm người khác vừa lòng đẹp ý.

Tử Tuyết không hiểu, không phải có người mới tiến cung sao ? tại sao cái tên kia lại còn cứ hướng tới nàng mà chạy đến a ? bất quá làm cho nàng cảm thấy kì quái là hàng đêm dù hắn ôm nàng ngủ nhưng không có tiến thêm bước nàng, điều này làm cho Tử Tuyết an tâm đồng thời cũng có chút nghi hoặc, chẳng về phương diện kia hắn có vấn đề ?

Phong Mạch Hàn buồn cười nhìn Tử Tuyết một hồi nhíu mày, một hồi quyết miệng, mày lại nhăn lên, trí tưởng tượng của nữ nhân này thật sự là phấn khích không ít, lại dám hoài nghi bản lĩnh của hắn ? thật muốn hiện tại muốn nàng, nhưng cơ thể hắn kết giới chưa được giải trừ, pháp lực không thể tự nhiên kiềm chế, nữ nhân này pháp lực lại rất yếu, chỉ sợ sau khi hoan ái nàng sẽ không chịu được mà bị đánh cho hồn phi phách tán, về những nữ nhân trước đây của hắn sao ? có ai không trên ngàn năm đạo hạnh ?

Tử Tuyết không biết hai con mắt của mình đã sớm tiết lộ tâm tư, còn lại tự cân nhắc, làm nữ nhân của tên kia đúng là mệnh khổ thôi, không biết có phải nàng đang là người hại Tử Linh Nhi đi vào con đường của bạc mệnh không ?….

Ánh mắt Phong Mạch Hàn mị mị, không thể nhìn được, tay ôm lấy nàng, sau đó bá đạo ngăn chặn cái ý tưởng kia của Tử Tuyết, nàng vì kinh ngạc mà khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, khiến cho hắn mút vào, cướp lấy , làm cho đầu lưỡi dây dưa cùng nhau….

Tử Tuyết bị hôn cho choáng váng , trong đầu lập tức loạn hết lên, tên kia sao lại thế này ?

“ Nếu ngươi không sợ chết, ta không ngại hiện tại sẽ ăn ngươi.” Phong Mạch Hàn câu khóe miệng nói.

Chết ? ai không sợ chết ? Tử Tuyết mở to hai mắt, chưa nghe ai nói làm việc kia sẽ chết người a ?

“ Pháp lực của ngươi quá yếu.” Phong Mạch Hàn kinh trác làn môi của nàng, “ không chịu nổi ma lực vạn năm của ta, hơn nữa ….” Câu nói kế dừng lại, bí mật của hắn tạm thời không thể nói, nói ra sẽ khiến cho đại loạn.

Tử Tuyết nháy mắt hiểu được, không khỏi xấu hổ mà đỏ bừng mặt, ý nghĩ của mình tại sao hắn đều biết a ?

“ Cho nên ngươi cần cố gắng, phải tăng cường pháp lực.” Phong Mạch Hàn xoa cái chóp mũi của nàng, “nhất định phải là lúc chúng ta động phòng….”

Mặt Tử Tuyết càng đỏ hơn, đây là chuyện gì đây ?

Phong Mạch Hàn nhìn dáng vẻ xinh đẹp của nàng không khỏi giật mình, hắn chưa bao giờ là cái lừa người dối ma, hắn thừa nhận hắn bắt đầu bỏ đi ý nghĩ ban đầu, bắt đầu từ khi nào ? có lẽ bản thân hắn cũng không biết, có lẽ chính là thời điểm nàng cự tuyệt cùng thành thân với hắn mà bắt đầu, hay là từ lúc ma chi quan nhận thức nàng ….

Tử Tuyết không biết suy nghĩ của Phong Mạch Hàn, nàng tuy đồng ý với Phong Diệp không rời khỏi hắn nhưng cũng không muốn cùng một đống nữ nhân tranh giành nam nhân, huống chi lại là một đám yêu ma tranh giành, nàng không ngại số của mình khổ a, cho nên nàng muốn nghĩ biện pháp khiến cho Phong Mạch Hàn đuổi mình đi.

Nhìn thấy Phong Mạch Hàn không thích Tư Linh Nhi nhưng nàng vẫn cố ý lưu lại nàng ta mục đích khiến cho Phong Mạch Hàn tức giận mà ban cho nàng một chữ “cút”, nhưng hiện tại lại không như nàng tưởng tượng, tên kia mỗi ngày đều tới chỗ nàng, hại nàng ngay cả thời gian tìm kiếm tiểu sư tử cũng không có, nhưng vậy thật sự là không có biện pháp a ?

Thật phiền mà !

Bất quá, Tư Linh Nhi tiến cung đã nhiều ngày cũng không có phạm phải điều gì, Phong Mạch Hàn không chỉ không sủng hạnh qua nàng thậm chí ngay cả muốn gặp mặt hắn cũng khó, lại ngày ngày chỉ ngủ tại Lăng Vân cung, việc này không phải khi dễ người sao ?

Tư Linh Nhi nàng cho tới bây giờ không phải là người dễ để cho người khác khi dễ.

Nghĩ đến đây Tư Linh Nhi nổi giận đùng đùng bước đến trước Lăng Vân cung.