"A...ngài muốn làm gì." - Nữ chủ quán hoảng sợ hét to.

"Đôi Mắt Của Quỷ Máu."

Tôi dùng kỹ năng quan sát kỹ chồng nàng ta, khí tức của hắn ta khác hẳn lúc chiều, không còn là khí tức của ma quỷ nữa, mà là một loài quái vật vô cùng nguy hiểm.

Tôi xông tới ôm lấy nữ chủ tiệm, kéo nàng tránh xa con quái vật.

"Phu quân mau cứu thϊế͙p͙!" - Nàng hét to cầu cứu chồng của mình.

"Hắn ta không phải chồng của cô đâu, cô ở yên đây." - Tôi đặt nàng ta xuống một góc phòng.

"Có chuyện gì vậy? Sao cậu phá nhà của tôi." - Tên thợ săn hỏi, trông hắn khá hoang mang lo lắng.

"Lột mặt nạ ra đi đồ quái vật, tao biết mày là dị hình rồi." - Tôi nhào tới dùng Lưỡi Đao Máu chém hắn ta.

"Khè, không ngờ bị phát hiện nhanh vậy." - Mặt gã thợ săn nứt toác ra làm bốn, để lộ một gương mặt vô cùng khủng khϊế͙p͙ bên trong.

Nữ chủ tiệm thấy cảnh này thì hét toáng lên rồi ngất xỉu.

"Sao mày phát hiện ra được? Tao ẩn núp kỹ lắm cơ mà."

Lúc này gã thợ săn đã hoàn toàn biến thành quái vật, người hắn ta nứt toang hoác, tay chân biến thành những chi dài nhọn hoắt, gương mặt biến thành cái mồm đỏ lòm đầy răng nhọn.

"Lũ dị hình khϊế͙p͙ thật."

Đây là lần đầu tiên tôi thấy một con dị hình trong tự nhiên, lúc trước tôi thấy một con Dị Hình Một Mắt, nhưng nó vẫn trong ống nghiệm.

Còn con dị hình trước mắt không biết là loài gì, nhưng nom vô cùng nguy hiểm, tôi lao đến dùng lưỡi đao Máu chém nó nhưng bị những cái chân nhìn như chân nhện cản lại.

Con quái vật này khỏe ghê gớm, những cái chân thì cứng ngang ngửa vũ khí năng lượng của ma quỷ.

"Keng...keng...keng..." - Lưỡi Đao Máu và chân của con quái vật va chạm tóe lửa.

"Ghéc..." - Con dị hình gầm thét, từ miệng nó bắn ra một cái lưỡi nhọn, suýt nữa thì đâm trúng đầu tôi.

"Con quái này mạnh quá, tốc độ nhanh mà da thịt lại cứng như đá, phải kiếm cách khác thôi."

Tôi nhảy lùi lại ôm lấy nàng chủ quán, rồi đá văng cánh cửa phòng chạy ra ngoài.

Bây giờ bên ngoài là ban đêm, trời đất tối om om, những căn nhà khác đều đóng cửa tắt đèn.

"Rắn Nhỏ, mi mau giúp ta với."

Con rắn nãy giờ vắt vẻo ngồi xem tôi chiến đấu, chủ yếu là căn phòng hồi nãy quá nhỏ, nếu nó biến hình sẽ phá hủy căn phòng.

"Rầm..." - Con dị hình phá tan bức tường tầng 2, nhảy từ trêи cao xuống.

"Ghéc..." - Nó gầm thét thị uy, bây giờ trông nó vô cùng khủng khϊế͙p͙, toàn thân là những thớ thịt đỏ tươi, bốn cái chân sắc bén cứng rắn đâm thủng mặt đất.

Rắn Nhỏ cũng biến thành khổng lồ, nó há miệng lao vào cắn con dị hình.

Con dị hình cũng dùng hai chân trước tấn công, lâu lâu cái lưỡi của nó bắn ra muốn đâm thủng Rắn Nhỏ nhưng bị lớp vảy giáp cản lại.

Rắn Nhỏ dù cố gắng nhưng vẫn không cắn trúng con dị hình được, chỉ có thể dùng hai cái chân đầy vuốt vồ nhau với nó.

"Rắn Nhỏ, mi giữ chân và quấy rối nó, ta sẽ tìm cách dùng Thương Tần một giáo đâm chết con quái vật này."

Rắn Nhỏ gật gật đầu, tiếp tục quấn lấy con dị hình.

Tôi rút mũi Thương Tần ra đi ra phía sau lưng con quái vật.

"Cầu Lửa Diệt Vong." - Ngưng tụ một quả cầu lửa lớn ném thẳng vào nó, quả cầu khi va chạm nổ tung tạo thành một đám khói bụi, nhưng con dị hình có lớp thịt cứng như đá, chẳng hề hấn gì.

Mục đích của tôi đơn giản là đánh lạc hướng và che mắt nó bằng khói bụi mà thôi.

"Thương Tần!!" - Tôi hét lên, kϊƈɦ hoạt kỹ năng của mùi giáo rồi lao thẳng vào đám khói bụi.

"Phập!" - Mũi giáo ghim xuyên thấu con dị hình, nó rung lên mãnh liệt phá hủy không gian, đục thủng một cái lỗ lớn trêи lưng con dị hình.

"Cuối cùng cũng... " - Tôi chưa kịp nói hết câu thì bị một cái chân đánh bay, con dị hình bò ra khỏi lớp khói bụi, trêи lưng nó có một cái lỗ lớn, nhưng không có máu chảy ra, con quái vật vẫn sinh long hoạt hổ vô cùng khỏe mạnh.

"Lại gặp một con nữa chơi hack." - Tôi nhìn con quái vật, nó vừa nhanh vừa mạnh vừa có sự sống kiên cường, giờ tôi không biết làm sao mới giết được nó.

"Đúng rồi, bữa trước mình lượm được một cái nanh Thuồng Luồng, nó là một bảo vật cấp thấp, hy vọng có thể dùng nó giết con quái vật này."

Tôi lấy kiếm Nhanh Độc ra khỏi không gian.

Cầm lưỡi kiếm trêи tay, nó bắt đầu phát ra ánh sáng xanh đen.

"Bảo vật này mạnh thật, nhưng hút năng lượng ghê quá." - Mũi kiếm đang không ngừng hút năng lượng của tôi, chỉ vài giây mà hơn phân nửa năng lượng trong cơ thể tôi biến mất.

"Nanh Độc." - Tôi kϊƈɦ hoạt kỹ năng của thanh kiếm, lưỡi kiếm như nhỏ ra những giọt nước độc xanh đen.

Tôi vung kiếm chém về phía con dị hình, một lưỡi kiếm năng lượng màu đen bay ra, cắt ra một vết thương sâu trêи người con quái vật.

Vết thương này độc vô cùng, không ngừng lan ra ăn mòn cơ thể con quái vật.

Tôi vung kiếm liên tục, từng lưỡi từng lưỡi kiếm năng lượng xé gió lao tới chém lên người con dị hình, chỉ vài giây sau nó gục xuống, cơ thể chuyển sang màu đen, co quắp mà chết.

"Cầu Lửa Diệt Vong." - Tôi dùng kỹ năng đốt xác nó ngay lập tức, tránh để lâu sinh biến, loại quái vật này không thiêu xác thì có thể chúng sẽ hồi sinh lại.

"Hộc...hộc...khô cả máu mới giết được nó, hên mà nó sợ chất độc." - Tôi thở ra khói, lấy ra một bình máu uống vào.

"Nãy giờ đánh nhau to như vậy mà không ai ra xem sao?"

Những ngôi nhà khác đều đóng cửa tắt đèn kín mít.

Nàng chủ quán vẫn đang ngất, lúc nãy tôi chỉ kịp đặt nàng nằm trước cửa căn nhà phía đối diện.

Tôi bế nàng lên, đem lên phòng của mình, đặt nàng ta lên giường.

Bây giờ nhà trọ toang hoác, có tới mấy lỗ hổng to tướng do tôi với con dị hình gây ra, hai cánh cổng chính đều bị đạp đổ.

"Nãy nàng ta ân ái với con dị hình một lúc lâu, e rằng đã bị nó đẻ trứng hoặc lây truyền tế bào vào người, nếu không xử lý kịp thì vài giờ sau nàng ta cũng sẽ biến thành dị hình."

Tôi đặt một tay lên ngực, một tay lên bụng nàng. Nàng bây giờ vẫn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, da thịt mềm mại đều bị tôi nhìn sạch sẽ.

"Mình đang cứu người, tập trung nào." - Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, chứ không tôi lại biến thành sắc quỷ.

Vận chuyển năng lượng máu truyền vào bên trong cơ thể cô gái, tôi tìm kiếm khắp bên trong cơ thể nàng ta.

"Đây rồi." - Ở giữa bụng của nàng là một chấm đen đang không ngừng phát triển, bây giờ nó mới chỉ bằng ngón tay cái, nhưng trông vô cùng ghê rợn, khuôn mặt cực kỳ khủng khϊế͙p͙, nếu để nó lớn lên thì khi nó xé bụng nàng ta chui ra, chắc chắn sẽ biến thành một con quái vật mạnh mẽ.

Tôi dùng năng lượng máu truyền vào bào thai dị hình, cắt chém nó, rồi đẩy nó từ đáy huyệt theo huyệt ra ngoài.

Tôi cầm bào thai lên, trông nó xấu xí vô cùng.

"Cầu Lửa Diệt Vong." - Sử dụng kỹ năng để thiêu cháy nó, để chắc chắn con quái vật đã bị tiêu diệt.

Tôi dùng năng lượng máu kiểm tra kỹ thân thể cô gái, xem có còn sót lại quả trứng hay tế bào dị hình nào không.

"Ưm..."

Khi tôi kiểm tra gần xong thì cô nàng tỉnh lại, nàng thấy tôi đang đặt tay lên bụng và ngực nàng thì hét ầm lên.

"A...ngài làm gì vậy? Chồng của tôi đâu." - Cô gái vô cùng kϊƈɦ động và sợ hãi, nó muốn giãy ra khỏi tay tôi, nhưng bị giữ lại.

"Chồng cô tôi không biết, thứ hồi nãy là một con quái vật giả dạng làm chồng của cô."

"Tôi đã giết nó rồi."

"Không, sao lại là giả dạng được, chàng rất tốt với tôi, chúng tôi còn..." - Cô gái vô cùng sốc khi nghe tôi nói.

"Cô tỉnh táo lại đi, dị hình có khả năng sao chép gien và ký ức của các sinh vật khác, chúng có thể đóng giả giống như thật là chuyện bình thường." - Tôi ngắt lời nàng ta.

"Tôi e là trong trấn bây giờ có rất nhiều người đã bị chúng giết chết và giả dạng, nếu cô muốn sống thì phải bình tĩnh lại." - Tôi vô cùng gay gắt và lớn tiếng với nàng.

Cô gái không chịu nổi nữa òa khóc, nàng khóc rất lớn, nước mắt tuôn trào không dứt.

Nàng dựa vào vai tôi khóc nức nở, có một sự thật tôi chưa nói cho nàng nghe, đó là 100% chồng của nàng đã bị dị hình giết chết, nhưng nếu tôi nói thì có thể cô nàng sẽ rơi vào trạng thái tuyệt vọng hoảng loạn, cứ để nàng nghĩ chồng nàng còn sống sẽ tốt hơn.

Sau khi khóc cả tiếng thì cô nàng mệt mỏi ngủ thϊế͙p͙ đi, tôi đặt nàng xuống giường, đắp chăn cho nàng ta.

"Mi canh chừng cô ta nha Rắn Nhỏ, đừng để nàng xảy ra chuyện, ta đi thám thính thông tin."

"Nếu trấn này bị dị hình xâm lược thì ta bắt buộc phải tìm cách giết toàn bộ lũ dị hình con và dị hình Chúa, nếu không khi dị hình Chúa tiến hóa tới Bậc 5 thì sẽ có thảm họa diệt vong xảy ra."

Tôi nhìn ra bên ngoài, mặt trăng đang dần lên cao, Mặt Trời Đen đang biến mất.

Thực ra nếu có thể tôi sẽ chạy thật nhanh trốn khỏi nơi này, nhưng nếu tôi làm vậy thì dị hình Chúa sẽ tiến hóa rất nhanh, chỉ vài tháng là nó sẽ tiến hóa thành Bậc 5, sinh sản ra hàng trăm dị hình Bậc 5 khác, lúc đó nó có thể quét ngang qua vương quốc này, sẽ có hàng triệu hàng tỉ sinh vật chết dưới tay nó.

Nếu tôi chạy về thành Trăng Máu thông báo thì cũng vài tháng sau binh lính mới đến được đây, lúc đó chắc họ có đến thì cũng biến thành đồ ăn cho dị hình, nên tôi đành phải làm anh hùng bất đắc dĩ một lần, tìm dị hình Chúa và giết nó, hoặc bỏ mạng lại nơi này.

"Mình cảm thấy mình càng ngày càng giống Trật Tự Ma Quỷ hơn rồi đấy." - Tôi tự cười chế giễu bản thân, công việc bảo vệ kẻ yếu hay tiêu diệt quái vật là nhiệm vụ của các loài Trật Tự Ma Quỷ, họ giành cả cuộc đời để làm việc tốt mà không cần ai báo đáp, tôi từng rất hâm mộ họ.

Bên ngoài những người dân đã bắt đầu tỉnh dậy sau một đêm yên bình, không ai biết hôm qua đã có một con quái vật xuất hiện và bị tôi giết chết.

"A..." - Một tiếng hét thất thanh vang lên.

"Mình đốt xác con dị hình rồi mà ta."

Tôi lao ra khỏi nhà, chạy về phía nơi phát ra tiếng hét.

Một cô gái đã ngất xỉu, cách đó không xa là một bộ xương còn dính máu tươi, toàn bộ da thịt nội tạng đều đã biến mất, chỉ còn mỗi bộ xương.

"Có chuyện gì vậy?"

"Ai giải thích được không?"

"A ghê quá, nó là cái gì vậy?"

Những người dân khác cũng lục tục kéo tới, mấy người đàn ông mặt mày tái nhợt khi thấy bộ xương, còn mấy cô gái thì ói mửa liên tục, vài người tinh thần yếu trực tiếp ngất xỉu khi thấy bộ xương dính máu.

"Đêm qua có người bị giết sao, mọi người kiểm tra xem có người thân mất tích không." - Ông lão tóc bạc hôm qua tôi gặp lên tiếng, trông ông ta khá dày dặn kinh nghiệm.

Lão già tóc đen cũng xuất hiện, ông ta lại gần sờ tận tay lên bộ xương, ngửi ngửi thử nó.

"Vừa mới chết, cách chết vô cùng kỳ lạ, giống như bị rút toàn bộ xương ra khỏi cơ thể, không biết là thứ kinh khủng nào gây ra chuyện này." - Sau một lúc ông ta trầm giọng nói.

Mặc dù tôi biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng không thể nói cho họ nghe sự thật được, họ có thể nổi điên lên và cho rằng tôi là kẻ gây ra chuyện này.

Một người đàn ông chạy đến nói với ông lão tóc bạc.

"Không có ai mất tích cả ư? Cậu chắc chắn không?" - Ông ta vô cùng ngạc nhiên khi nghe thông báo.

"Thực sự không ai mất tích sao?" - Lão ta hét lớn để xác nhận.

Lúc này có rất nhiều người đã đến đây, họ đều lắc đầu tỏ vẻ không ai mất tích, người thân của họ đều ổn.

"Tối nay chúng ta sẽ tổ chức một cuộc họp để bàn về việc này, mọi người ai cũng phải tham gia."

"Tốt nhất mọi người nên chuẩn bị vũ khí, có thể một con quái vật nào đó đã đến thị trấn của chúng ta."

Lão già tóc đen nói lớn, không biết cố tình hay vô ý, khi nói lão ta liếc nhìn tôi rất lâu.

Người dân bắt đầu nói chuyện với nhau về cái xác bí ẩn, không ai có thể nhận dạng xem ai là kẻ xấu số.

Cuối cùng mọi người đành quay về nhà, cửa đóng then cài, thị trấn trở nên yên tĩnh như cũ.

"Nơi này có gì đó không ổn, những người dân này lạ quá."

"Giờ muốn tìm ra những con dị hình khác, cách tốt nhất là tàn sát tất cả những người dân này, kẻ nào không chết thì kẻ đó chính là dị hình."

"Nhưng nếu mình đoán sai thì dù giết sạch người dân cũng sẽ không tìm được dị hình, như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, khiến con quái vật trốn thoát."

"Mình nên suy nghĩ cẩn thận hơn về chuyện này."

Tôi vừa suy nghĩ vừa quay trở lại quán trọ.