Tôi đang dẫn Thi Thi đi dạo trong thành, mặc dù nàng rất thích ngủ, nhưng thỉnh thoảng nàng cũng sẽ thức dậy.

Tôi mua tặng Thi Thi một bộ váy màu xanh biếc được làm từ tơ nhện xanh, một loại tơ nhện vừa dai vừa mềm, còn có tác dụng điều hòa nhiệt độ. Trêи váy thêu nhiều hoa lá nhìn rất tinh xảo.

"Sao chỗ kia đông người tụ tập vậy nhỉ?"

Tôi nhìn về một cái sân lớn trong trung tâm thành phố, đang có cả hàng ngàn người tụ tập ở đây, ai cũng là Bậc 4 Cấp Cao cả.

"Mình qua kia chơi chút không Thi Thi?" - Tôi hỏi cô vợ đáng yêu của mình.

Thi Thi chỉ khẽ gật đầu, nàng vẫn không nói chuyện được.

Mất một lúc mới chen lấn được vào bên trong, mọi người đang bu quanh một tấm bảng thông báo.

"Đại Hội Thi Đấu Trẻ - Tân Tú Tranh Tài.

Bốn đại học viện tổ chức thi đấu tuyển sinh, phần thưởng là một bảo vật, mười Hạch Tâm, hàng trăm phần thưởng giá trị khác.

Đặc biệt : Top mười người giỏi nhất sẽ có cơ hội được các vị trưởng lão và hiệu trưởng các học viện nhận làm đệ tử, cơ hội ngàn năm có một, không nên bỏ lỡ.

Điều kiện tham gia : Sinh vật Bậc 4 Cấp 9 trở xuống, tuổi dưới một ngàn.

Lệ phí tham gia : một trăm đá 6.

Thời gian :.....

....."

Khi tôi đọc đến phần thưởng thì thấy cái hội thi này rất tốt, giải nhất còn là một bảo vật, giải nhì cũng được năm Hạch Tâm.

Nhưng đến khi đọc phần lệ phí thì tôi biết cuộc thi này thực chất là một hội thi cực kỳ hút máu, đắt gấp mười lần tiền đóng học phí bình thường.

Bình thường chỉ cần đóng mười đá 6 là có thể nhập học trong các học viện rồi.

Nhưng có lẽ lệ phí cao cũng là một loại yêu cầu, nếu người tham dự quá nghèo thì cũng đồng nghĩa họ không đủ mạnh, để họ tham gia chỉ lãng phí thời gian.

"Giờ đi đâu để nộp lệ phí nhỉ? Nếu mình tham gia thì chắc chắn sẽ đoạt giải nhất dễ dàng, một món bảo vật không nên bỏ lỡ."

Tôi dẫn Thi Thi đi tìm nơi đăng ký.

Mặc dù có rất nhiều người xem thông báo, nhưng số người đủ tiền đóng lệ phí tham gia thì rất ít, chỉ có mười mấy người đang đăng ký.

Mỹ Lệ đang cùng ba cô gái khác làm công việc ghi danh cho các thí sinh.

Một cô nàng mặc áo giáp làm từ Sắt Lửa, trông nàng giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt, dáng người cũng rất nóng bỏng, có lẽ nàng là người của Thiết Huyết học viện.

Một cô gái khác mặc váy dài màu xanh nhạt, dáng điệu dịu dàng yếu đuối, nhưng từ trêи người nàng tỏa ra sát khí rất nặng, dù nàng cố che giấu nhưng tôi vẫn cảm nhận được chúng, cô nàng này là một sát thủ rất giỏi ngụy trang, có lẽ là người của Đao Phong học viện.

Cô gái cuối cùng là một nữ pháp sư mặc áo choàng màu vàng, trêи người nàng còn có mấy chiếc chuông nhỏ. Hoàng Kim học viện thường đào tạo pháp sư và tế tự, chắc cô nàng này học ở đó.

Tôi đi lại gần Mỹ Lệ, nàng vẫn mặc bộ váy màu tím quen thuộc.

"Là anh sao? Lâu rồi không gặp." - Mỹ Lệ tươi cười khi nhìn thấy tôi.

Nhưng khi nhìn thấy Thi Thi bên cạnh tôi thì nụ cười của nàng biến mất.

"Cô nàng tội nghiệp này là bạn gái của anh hả? Chắc nàng sẽ rất khổ sở khi yêu con con quỷ vừa háo sắc vừa đa tình như anh nhỉ?" - Giọng Mỹ Lệ sặc mùi giấm chua, giống như là nàng đang ghen vậy.

Thi Thi vẫn tươi cười ôm cánh tay tôi, không phản ứng lại lời nói của Mỹ Lệ.

"Anh đến để ghi danh cuộc thi Tân Tú Tranh Tài đúng không, một trăm đá 6." - Mỹ Lệ nhàn nhạt nói, không vui vẻ niềm nở như bình thường nữa.

Tôi lấy ra hai mươi viên kết tinh Cấp Cao đưa cho nàng. Mỹ Lệ nhíu mày như muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi.

"Thẻ dự thi của anh đây." - Mỹ Lệ đưa cho tôi một tấm thẻ màu vàng, phía trêи có khắc chữ Đại Thư Viện ở mặt trước, phía sau có ghi chữ Thẻ Dự Thi.

"Anh cất kỹ cái thẻ này, đừng làm mất nó." - Mỹ Lệ dặn dò.

Tôi bỏ tấm thẻ vào không gian.

"Anh đi đi, đừng đứng chắn chỗ người khác." - Mỹ Lệ càu nhàu nói.

Tôi đành dẫn Thi Thi đi qua một bên.

"Hôm nay Mỹ Lệ lạ thật."

"Chờ một chút, anh cầm lấy cái này." - Mỹ Lệ đột ngột gọi tôi lại.

Nàng chạy lại phía tôi, đưa cho tôi một viên ngọc có khắc nhiều ký tự, trông giống như là ngọc truyền tin.

"Được rồi, anh đi đi." - Mỹ Lệ lại quay ngoắt đi, thực sự các cô gái luôn rất khó hiểu.

Tôi dẫn Thi Thi về nhà, ngày hôm nay đi dạo như vậy đủ rồi.

Vào lúc nửa đêm Thi Thi đã ngủ say, gương mặt đáng yêu của nàng ngập tràn hạnh phúc.

Bỗng viên ngọc Mỹ Lệ đưa cho tôi hồi chiều phát sáng.

Tôi lấy nó ra cầm lên tay, truyền năng lượng vào bên trong.

Hình ảnh của Mỹ Lệ hiện ra dưới dạng ánh sáng 3D từ viên ngọc.

Nàng đang ngồi trong phòng, chỉ mặc bộ váy lụa màu tím mỏng dính, những đường cong trêи cơ thể nàng lộ rõ trước mắt tôi.

Tôi ngây người nhìn nàng.

"Đồ quỷ mê gái, anh thấy em đẹp sao?" - Mỹ Lệ lại hỏi câu quen thuộc, nàng thường cố tình tỏ ra gợi cảm rồi hỏi nàng có đẹp hay không.

"Đẹp...rất đẹp." - Tôi cũng trả lời bằng một câu quen thuộc.

"Hì hì, đồ mê gái." - Nàng lại phá lên cười khi nghe câu trả lời của tôi, trông nàng rất vui vẻ.

"Vậy anh muốn ngủ chung với em không?" - Mỹ Lệ thay đổi nét mặt, chuyển sang vô cùng dịu dàng nhu hòa.

"Muốn, tất nhiên là muốn rồi." - Tôi gật đầu lia lịa trả lời.

Cô nàng này rất hay trêu chọc tôi, nhưng nàng chưa bao giờ hỏi câu này cả, có khi tối nay tôi lại có cơ hội ôm mỹ nhân vào lòng.

"Hừ, anh đúng là thứ háo sắc mê gái chết tiệt." - Nét mặt Mỹ Lệ lại thay đổi sang vẻ tức giận phẫn nộ.

"Không phải anh đã có bạn gái rồi sao? Hôm nay còn dẫn nàng ta đi chơi nữa."

Tôi không biết trả lời làm sao, tôi là Ác Quỷ, hơn nữa còn bị Sắc ɖu͙ƈ khống chế, nên việc tôi thấy các cô gái xinh đẹp sẽ thích họ là lẽ đương nhiên, nhưng đối với các cô gái thì điều này rất tệ, không ai muốn chồng mình có nhiều vợ cả.

Tôi cũng cảm thấy việc này không tốt, nhưng khi thấy gái đẹp thì tôi lại thích họ. Cách duy nhất để không bị Sắc ɖu͙ƈ khống chế là chuyển sang một loại ɖu͙ƈ Vọng khác, nhưng như vậy thì tôi lại thành một con quỷ điên loạn thích giết chóc. Đôi khi biết là xấu, nhưng ít ra việc háo sắc mê gái vẫn chấp nhận được khi so sánh với điên loạn khát máu, hay tham lam ích kỷ, hay tàn nhẫn độc ác, hay đố kỵ ganh ghét.

"Em thừa biết anh là loại quỷ háo sắc rồi, không cần giải thích. Giờ em đang ở khách sạn Trăng Thanh trong trung tâm kinh thành, anh tới đây đi." - Mỹ Lệ lại chuyển sang giọng nói ngọt ngào đầy dụ hoặc.

"Cô nàng này hôm nay lạ thật, chẳng lẽ nàng thích mình rồi sao?" - Tôi suy nghĩ trong đầu, mối quan hệ giữa tôi với Mỹ Lệ vẫn luôn ở mức bạn bè, mặc dù cô nàng này để tôi hôn nàng mấy lần, nhưng đó chỉ để trả công cho những việc tôi giúp nàng, chứ không phải tình yêu nam nữ.

"Anh còn ngẩn người ra đó làm gì, mau tới đây đi." - Mỹ Lệ thúc giục, nàng có vẻ còn nôn nóng hơn cả tôi nữa.

"Anh tới liền."

Tôi ném quả cầu vào không gian, mặc áo choàng tàng hình rồi đi ra khỏi phủ.

Bình thường muốn đến trung tâm kinh thành phải mất hai ba giờ do đông người qua lại. Nhưng bây giờ là ban đêm nên vắng vẻ, cộng với việc tôi chạy hết tốc độ nên chỉ mười lăm phút đã tới nơi.

Khách sạn Trăng Thanh vào ban đêm có màu xanh nhạt, trông rất lung linh huyền ảo và lãng mạn.

Tôi cởi áo choàng tàng hình ra.

"Nãy mình vội quá, quên hỏi xem Mỹ Lệ ở phòng nào rồi."

"Thôi kệ, vào hỏi tiếp tân thử xem, cho nàng ta đá năng lượng chắc sẽ hỏi được."

Khi tôi đang định tới bàn tiếp tân thì Mỹ Lệ lên tiếng gọi tôi.

"Em ở đây này."

Mỹ Lệ bây giờ đã đổi trang phục, nàng lại mặc bộ váy dài màu tím.

"Đi theo em, ở đây không tiện nói chuyện."

Mỹ Lệ dẫn tôi lên một căn phòng trêи lầu. Khi chúng tôi đi vào nàng đóng kín cửa lại, rồi lấy ra bốn viên đá lớn đặt ở bốn góc phòng. Một ma trận nhàn nhạt xuất hiện, bao phủ lấy không gian trong phòng.

"Là ma trận cách âm, nàng thật là chu đáo nha."

Tôi ôm chầm lấy Mỹ Lệ, cảm nhận thân thể ấm áp của nàng.

"Khoan đã, em có chuyện muốn nói với anh đây, nếu anh làm xong chuyện này thì em mới ngủ với anh." - Mỹ Lệ nhàn nhạt nói.

"À..."

"Biết ngay mà, cô nàng này thả thính dụ mình đến đây để nhờ mình làm giúp việc gì đó thôi." - Tôi thở dài suy nghĩ.

"Nhìn mặt anh kìa, không cần phải bày bộ mặt chán nản đó đâu."

Mỹ Lệ chợt ôm hôn tôi say đắm, nàng luồn chiếc nhỏ nhắn vào miệng tôi, cùng tôi quấn quít.

Tôi tham lam ʍút̼ lấy quỳnh tương ngọc dịch từ đầu lưỡi của nàng. Đến khi nàng không thở được nữa thì mới buông nàng ra.

"Đồ háo sắc, lần nào cũng muốn nuốt luôn lưỡi của em." - Mỹ Lệ giận dỗi nói.

"Nàng muốn ta giúp nàng làm việc gì?"

"Em cũng rất muốn cùng anh ân ái, nhưng em tu luyện Tử Nguyệt Ma Pháp, loại ma pháp này đem lại cho em nguồn năng lượng dồi dào và mạnh mẽ, nhưng trước khi tiến hóa thành Bậc 5 thì không thể thất thân được, nếu không dòng chảy năng lượng sẽ hỗn loạn, nổ tung mà chết." - Mỹ Lệ dịu dàng giải thích.

"Là như vậy sao, vậy nàng cần ta giúp việc gì?"

Loài ma quỷ bọn tôi có rất nhiều loại ma pháp, ma thuật, bí thuật, cấm thuật kỳ lạ, những loại ma pháp yêu cầu người tu luyện phải giữ gìn trinh tiết cũng có khá nhiều.

"Em cần anh đột nhập vào kho bảo vật của Hoàng Kim học viện, ăn cắp cho em món bảo vật tên là Tử Nguyệt Kính, có nó em sẽ dễ dàng tiến hóa thành Bậc 5."

"Sau đó chúng ta có thể ngủ chung với nhau rồi." - Mỹ Lệ đầy dụ hoặc nói.

"Ăn cắp bảo vật của Hoàng Kim học viện sao." - Tôi bắt đầu suy nghĩ.

Hoàng Kim học viện là học viện lớn, có chứa rất nhiều bảo vật, nghe nói hơn một nửa bảo vật trêи vương quốc này đều nằm trong kho bảo vật của Hoàng Kim học viện.

Nhưng hệ thống ma trận phòng ngự của bảo khố vô cùng mạnh mẽ, chưa một ai thành công lấy ra món bảo vật nào, dù là sinh vật Bậc 6 nếu lọt vào ma trận của kho bảo vật cũng sẽ trầy da tróc thịt bỏ chạy.

"Ta cũng muốn giúp nàng, nhưng e rằng không thể, ma trận bảo vệ của cái kho báu đó mạnh lắm, ta bước vào sẽ bị phát hiện ngay."

"Chưa kể viện trưởng là Bậc 5 Cấp 9, hai phó viện trưởng là Bậc 5 Cấp 7 Cấp 8, mười vị trưởng lão cũng là Bậc 5. Muốn ăn cắp bảo vật từ tay họ là chuyện không thể nào."

"Em đã nghĩ ra cách giúp anh rồi. Anh chỉ cần chiến thắng cuộc thi Tân Tú Tranh Tài, khi đó anh có thể chọn gia nhập Hoàng Kim học viện, xin viện trưởng nhận anh làm đệ tử."

"Lúc đó anh có thể ăn trộm thẻ bài của viện trưởng, rồi đột nhập kho bảo vật, lấy trộm Tử Nguyệt Kính cho em." - Mỹ Lệ nói ra một kế hoạch có vẻ dễ dàng thực hiện.

Tôi suy nghĩ xem có thể giúp nàng được không.

"Anh không yêu em sao?" - Mỹ Lệ hờn dỗi.

"Yêu, tất nhiên là anh yêu em rồi."

"Vậy anh giúp em việc này đi."

Thấy tôi lưỡng lự nàng nói tiếp.

"Viện trưởng của Hoàng Kim học viện là một cô gái vô cùng xinh đẹp đó."

"Chắc anh không bỏ qua cơ hội có một cô gái xinh đẹp nhận anh làm đệ tử đâu nhỉ?" - Mỹ Lệ cười bí ẩn nói.

"Thật sao?" - Tôi hơi bất ngờ khi nghe việc này, tôi còn tưởng mấy vị viện trưởng toàn ông già bà lão như viện trưởng Đại Thư Viện.

"Tất nhiên là thật rồi, em lừa anh làm gì, ngay cả cha em là vương gia còn rất thích cô ta đây, mấy lần theo đuổi cô ta nhưng đều bị từ chối."

"Tên sắc quỷ như anh nếu được cô ta nhận làm đệ tử thì quả là chuột vào hũ gạo nhỉ?"

"Vậy anh nhận lời giúp em việc này chứ?" - Mỹ Lệ dùng đôi mắt long lanh tim tím nhìn tôi.

"Được, anh sẽ giúp em." - Tôi gật đầu xác nhận.

"Vậy anh bế em lên giường xoa bóp cho em đi, nghe chị Kim Nguyệt nói anh có đôi tay vô cùng thần kỳ, có thể đem lại cảm giác thoải mái hạnh phúc."

Tôi liền bế Mỹ Lệ lên giường, cởi sạch quần áo của nàng, chạm tay lên da thịt mềm mại ấm áp.

Tôi truyền năng lượng sống tới hai bàn tay, khiến tay tôi lóe ánh sáng đỏ nhàn nhạt, bắt đầu xoa bóp cho Mỹ Lệ.

"Thoải mái... Ư...ư..."

Mỹ Lệ rêи rỉ mỗi khi tôi nắn bóp da thịt của nàng.

Năng lượng sống có khả năng nuôi dưỡng tế bào, việc tôi truyền năng lượng sống lên tay rồi xoa bóp cho các cô gái sẽ kϊƈɦ thích tế bào da của họ không ngừng tiến hóa, từ đó tạo ra cảm giác dễ chịu sung sướиɠ.

Tôi học được kỹ năng này từ một cuốn sách trong Đại Thư Viện, không hiểu sao lại có thứ như vậy ở đó nữa.

Nội dung cuốn sách chủ yếu nói về cách lấy lòng các cô gái, thậm chí là cách để khiến cơ thể họ yêu mình, dù trái tim họ không có tình yêu, nhưng miễn là cơ thể họ phản ứng lại thì họ sẽ yêu tôi, muốn cùng tôi ân ái.

Tôi xoa bóp cho Mỹ Lệ suốt cả đêm, khiến cô nàng rất thỏa mãn, thậm chí nàng còn tiết thân hai lần, chỉ cần giúp nàng tiến hóa tới Bậc 5 là có thể ăn nàng được rồi.