Việc này không nên chậm trễ, sau khi quyết định chủ ý, Đinh Hạo nhanh chóng đi tìm Lôi Mông và Thiên Cô, nói ra ý của mình.
"Phá vỡ phong ấn của Vong linh vị diện?" sau khi hiểu được ý của Dương Lăng, Thiên Cô và Lôi Mông liếc nhìn nhau, trầm ngâm không nói. Vong linh vị diện là nơi quy tụ của các Vong Hồn, là Vị Diện thần bí nhất trong các Đại Vị Diện. Từ sau khi Minh Vương chết trận, Vong linh vị diện đã bị Chúa Tể chí cao vô thương phong ấn, không một ai có thể tiến vào thăm dò. Dù cho thực lực mạnh đến đâu, cũng không thể làm gì được với phong ấn cường đại trên Vong linh vị diện.
Phá vỡ phong ấn Vong linh vị diện, nói dễ hơn làm.
"Tiên Ni Á, không thể phá vỡ phong ấn, vậy có thể trực tiếp mở ra một Vị Diện thông đạo hay không?" Thấy vẻ mặt khó coi của Thiên Cô, Dương Lăng giảm bớt yêu cầu. Mục đích của hắn chỉ là tiến vào trong Vong linh vị diện cứu sống Vưu na và con gái Thi vu vương, thăm dò Thông Thiên Tháp và làm sống lại Tổ Vu cuối cùng. Có thể hoá giải phong ấn của Vong linh vị diện là tốt nhất, nếu không được, mở ra một Vị Diện thông đạo đi vào cũng được.
"Dương Lăng, xin lỗi, nếu ngươi nói trước mười ngày thì có lẽ ta còn có biện pháp, nhưng bây giờ sợ là không giúp gì được ngươi" Thiên Cô lắc đầu chua sót nói: "sau khi Thần Chi tù lao bị phá, ta liền mất đi cảm ứng với Thời không chi luân. Mở ra Vị Diện thông đạo ở các nơi khác thì không sao, nhưng mở ra Vong linh vị diện do chính tay Chúa Tể phong ấn, thì không chắc chắn"
Mất cảm ứng đối với Thời không chi luân?
Dương Lăng thất vọng lắc đầu, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: "Vong linh vị diện rất quan trọng. Chỉ có tiến được vào trong Vong linh vị diện, mới có thể cứu sống Thê tử Vưu na của ta. Cũng chỉ có tiến vào Thông Thiên Tháp trong Vong linh vị diện, mới có thể chắc chắn giải trừ Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể lưu lại trong đầu Thiên Cô. Tiên Ni Á, chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?"
"không có, không có Thời không chi luân, ta không thể thuần thục nắm giữ Không gian Pháp tắc huyền ảo. Theo ta được biết, trăm ngàn vạn năm qua từng có không ít Cường giả tuyệt thế dùng mọi biện pháp, nhưng vẫn không ai có thể cởi bỏ phong ấn trên Vong linh vị diện"
Mặc dù biết Vong linh vị diện có quan hệ đến việc có thể hoá giải Linh hồn lạc ấn trong đầu mình, nhưng Thiên Cô vẫn nói ra sự thật. sau khi mất đi cảm ứng với Thời không chi luân, thật sự nàng không thể làm gì được. Vận dụng một phần uy lực của Thời không chi luân, chính là đặc quyền của các Đặc sứ mà Chúa Tể ban cho, sau khi Thần Chi tù lao bị phá vỡ, thì nàng không thể thi triển được nữa.
"BIện pháp không phải không có, có lẽ tập hợp tất cả Cường giả tuyệt thế cùng ra tay, có lẽ có thể mạnh mẽ mở ra một Vị Diện thông đạo" Trầm ngâm một lát, Lôi Mông từ từ nói ra ý kiến của mình. Theo tình thế phát triển, người tiến đến Vô tận Hải dương càng lúc càng nhiều, trong đó cũng có không ít Cường giả tuyệt thế tĩnh tu hàng trăm ngàn vạn năm qua.
Tất cả Cường giả tuyệt thế hợp sức lại, có thể phá vỡ được phong ấn trên Vong linh vị diện.
"Được, đi, đi ngay lập tức"
Mắt Dương Lăng sáng lên, hắn lưu lại một đội Lưu Lãng Thần Thú hỗ trợ phòng ngự, còn lại đều thu hết vào trong Không gian Vu tháp. "Hô" một tiếng bay lên lưng Tổ Vu Đế Giang, khẽ vỗ vỗ một cái, Đế Giang hiểu ý, thét dài một tiếng rồi nhanh chóng hoá thành một con chim khổng lồ. Thời gian không còn nhiều, thấy Dương Lăng đã chuẩn bị xong, Lôi Mông cũng nhanh chóng hành động, dặn dò Hắc Ám quân vương tăng cường phòng ngự và cảnh giác. Rồi dẫn them đám người Lưu Lãng Kiếm tôn, Lôi Bạo Tinh Quân, Tạp Mai Long ngồi lên lưng Tổ Vu Đế Giang. Số người không nhiều lắm, chỉ có hơn mười người, nhưng thực lực đều tuyệt đỉnh.
Ngao...
Sau khi rít lên một tiếng, Tổ Vu Đế Giang bay vút lên cao, nhanh chóng biến mất ở chân trời, rồi lập tức thi triển Thiên phú thần thông, dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến Vong linh vị diện. Tình thế ở Vô tận Hải dương rất khẩn cấp, Trọng Tài Giả Quân đoàn rút vào trong Lưu Tinh toà thành lúc nào cũng có thể tiến hành phản công, phải quay lại thật nhanh.
"Không gian Pháp tắc huyền ảo, đây mới là Không gian Pháp tắc chân chính"
"Lợi hại, còn xa hơn cả Thuấn di, quả thực giống như một Truyền tống quyển trục giữa các Vị Diện"
Cưỡi trên người Tổ Vu Đế Giang, mọi người mới hiểu được cái gì mới là tốc độ, đều kêu lên sợ hãi, ngay cả Thiên Cô và Lôi Mông cũng không ngoại lệ. Tất cả lúc này mới hiểu ra, tại sao Ma Thần Thú Hệ lại có thể đột nhiên liên tục chiến đấu ở các Đại Vị Diện, có Tổ Vu Đế Giang, Dương Lăng coi như không bao giờ thất bại.
Thượng cổ Vu sư đúng là Thượng cổ Vu sư, bản lĩnh cao cường.
Nghĩ đến bản lĩnh cao cường của Thượng cổ Vu sư đã thể hiện trong Thần Ma đại chiến, mọi người nhanh chóng khẳng định thân phận của Tổ Vu Đế Giang. Mặc dù hơi sai một chút, nhưng cũng không quá xa, ngoại trừ Thượng cổ Vu sư, bọn họ thật sự không nghĩ ra được ai có thần thông kinh người đến vậy.
Khác với đám người này, Dương Lăng tận dụng thời gian tu luyện và tìm hiểu Thông Thiên Vu quyết huyền bí, tìm hiểu Vu thuật trong Phương tiêm bi, nhìn xem có Vu thuật chuyên môn hoá giải phong ấn không. Đáng tiếc Vu thuật hoá giải phong ấn có không ít, nhưng đều là một ít Vu thuật bình thường; để hoá giải phong ấn do người bình thường bày ra thì không sao, nhưng muốn hoá giải phong ấn do chính tay Chúa Tể thi triển, vậy rất khó khăn.
Thời gian nhoáng lên đã mấy ngày trôi qua, hơn ba ngày sau, mọi người thuận lợi đến được Vong linh vị diện.
Vong linh vị diện.
Đây chính là một Vị Diện dành riêng cho các Vu Lực, so sánh với các Vị Diện khác thì nơi đây lớn gấp nhiều lần so với Vật chất Vị Diện bình thường. Cái khác không nói, nó lớn gấp Thái Luân đại lục trăm ngàn lần. Từ xa nhìn lại, toàn bộ Vong linh vị diện được bao phủ trong một làn bụi mù, có chút giống như Tử khí trên người đám Vong linh, lại có vẻ giống như Độc khí đáng sợ, làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm không dám đến gần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Tản ra, nhìn xem cso biện pháp nào hoá giải phong ấn hay không, hoặc hợp sức mở ra một Vị Diện thông đạo" Lôi Mông hạ lệnh, chỉ huy mọi người nhanh chóng hành động. Có người phát ra Thần thức cường đại, cẩn thận dò xét tình huống trong Vong linh vị diện; có người cùng nhanh hành động, tiến đến gần đám bụi kỳ quái kia.
"Tạp Mai Long, cẩn thận một chút, không nên chạm phải làn tro bụi cổ quái này"
"Hiểu, yên tâm đi"
Lưu Lãng Kiếm tôn, Lôi Bạo Tinh Quân và Tạp Mai Long tạo thành một đội nhỏ, từ từ đi đến gần làn tro bụi. Tạp Mai Long tu luyện Phong hệ Pháp tắc, tốc độ nhanh nhất đi ở trên cùng, đề cao cảnh giác, nắm thanh trường kiếm trong tay, từ từ đi tới. Là Cửu Trưởng lão của Liên minh, hắn có rất nhiều kinh nghiệm, cho dù không được mọi người nhắc nhở cũng không dám xem nhẹ.
"Ồ, đây là" Ngừng thở, rất cẩn thận đến gần làn tro bụi quỷ dị đó, cảm giác Năng lượng ba động càng lúc càng mãnh liệt, đột nhiên Tạp Mai Long trong lòng vừa động, nghĩ đến tình huống chém chết thuộc hạ của Vu Yêu Vương năm nào. Trong cơ thể mỗi một Vong linh đều ẩn chứa Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện, chỉ là nhiều hay ít mà thôi.
Chẳng lẽ, làn bụi này đều là Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện?
Tạp Mai Long nhanh chóng có một suy nghĩ, theo bản năng đi tới trước vài bước, vừa định hoàn toàn hiểu biết làn bụi đó là do thứ gì tạo thành, thì một cơn gió lạnh thổi qua, làn bụi đang yên tĩnh đột nhiên chuyển động. trong nháy mắt, Tạp Mai Long cảm giác một tia tro bụi thẩm thấu vào người mình, giống như Linh hồn công kích nhanh chóng công kích vào Linh hồn hắn. trong nháy mắt đầu vang lên một tiếng nổ, ý thức trở nên mơ hồ.
"Nhanh, lui mau, nhanh"
"Tạp Mai Long, nhanh"
Thấy làn tro bụi đang quay cuồng, đám người Lưu Lãng Kiếm tôn cảm giác được một mối nguy hiểm, theo bản năng nhanh chóng lui về sau. Không ngờ, trong lòng vội vàng quay lại thì phát hiện Tạp Mai Long vẫn đứng yên tại chỗ, giống như bị Linh hồn công kích, sắp bị làn tro bụi bao phủ.
"Tạp Mai Long Đại nhân, cẩn thận"
Ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, mọi người đang rất sợ hãi chỉ biết trơ mắt nhìn Tạp Mai Long bị làn hắc vụ bao phủ mà thôi, thì Dương Lăng đột nhiên ra tay. Dựa vào Vu Tháp, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Tạp Mai Long, cuốn lấy hắn rồi nhanh chóng rời đi; đồng thời cũng đưa luồng Thần thức vào trong óc Tạp Mai Long, nhanh chóng hoá giải Linh hồn công kích trong đó.
"Năng lượng bổn gnuyeen, quả nhiên là Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện, đây là phong ấn của Chúa Tể sao" May mắn thoát thân, nhìn làn tro bụi đang quay cuồng, nghĩ đến chuyện vừa nữa, Tạp Mai Long kêu lên sợ hãi.
Năng lượng bổn nguyên?
Nghe Tạp Mai Long nói như vậy, mắt Dương Lăng sáng rực lên, nhanh chóng nghĩ đến lúc gặp Thi vu vương ở trong Tòa thành dưới đất, thiếu chút nữa bị Giác hồn xà giết chết. Vì để đối phó mình, Thi vu vương đã liều chết triệu một tia Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện. Theo lời Tạp Mai Long thì Năng lượng này khác đi đôi chút.
Dương Lăng vốn đang rất thất vọng chuẩn bị rời khoi nơi đây. NHưng được Tạp Mai Long nhắc nhở, hắn rốt cuộc tìm được một điểm đột phá, thấy được hy vọng mở Vong linh vị diện.
"Có nên đánh thức Thi vu vương đang tĩnh tu trong Huyết Hải, để hắn xem có biện pháp nào không?" cảm giác Năng lượng ba động quen thuộc trong không trung, Dương Lăng nhanh chóng nghĩ đến Thi vu vương. Thi vu vương hiểu rõ nhất về Vong linh vị diện.
Ông...
Nhắc đến cái đã ra ngay. Không biết là trùng hợp hay là cảm ứng được động tĩnh ở Vong linh vị diện, Dương Lăng vừa mới có ý định, thì Vu Tháp trên trán đã run lên, Thi vu vương đang bế quan đã tự tỉnh lại.
Hô...
Dương Lăng vung tay phải lên, Thi vu vương bế quan tu luyện nhiều ngày đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người. Cả người được bao trong một làn hắc khí mờ mịt, tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động mênh mông, quấn quanh tay hắn là một con Mãnh xà màu đen, trên đỉnh có 2 đầu.
Tùy trứ dương lăng hữu thủ nhất huy, tu luyện đa nhật đích thi vu vương đẩu nhiên xuất hiện tại nhân môn diện tiền. hồn thân lung tráo tại nhất đoàn hắc quang nội, diện mục mô hồ, tán phát xuất nhất trận trận bành phái đích năng lượng ba động, bạn tùy trứ nhất cổ âm lãnh đích khí tức hòa bức nhân đích uy áp; thân thượng triền trứ nhất điều &qut; tê tê &qut; quái khiếu, bất đình địa nhuyễn động đích hắc sắc mãng xà, đầu đính hắc sắc song giác.
Minh vương!