Núi, rừng rậm, ao hồ....
Dựa vào Thần thức cường đại, Dương Lăng phân chia khu vực ra để tìm kiếm, tìm kiếm Hồn phách của Vưu Na và con gái Thi vu vương, Thần thức khổng lồ tản mát ra, lướt qua lớp bụi vụ, rót vào mỗi ngóc ngách của các khu vực hắn tìm kiếm.
Do bụi vụ ảnh hưởng, nên tốc độ tìm kiếm của Dương Lăng rất chậm, chậm hơn bình thường không biết bao nhiêu lần. Mấy canh giờ sau vẫn không có chút thu hoạch gì, không tìm thấy Hồn phách của Vưu Na và con gái Thi vu vương, chỉ loáng thoáng cảm nhận được một tia Linh hồn ba động quen thuộc.
Ngược lại, ba động mà Thông Thiên Tháp phát ra lại càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng mãnh liệt.
"Ồ, đó là"
Thật lâu sau, Thần thức của Dương Lăng quét qua một khu vực kỳ lạ, vô cùng rộng lớn, khắp nơi đều là Thi hài trắng bệch, có bộ xương đầy đủ, có cái chỉ còn một cái đầu hoặc mấy cái xương sườn, đưa mắt nhìn ra xa xa, nơi nơi đều là hài cốt, nhìn không thấy cuối, chồng chất nên nhau như một Đại dương, thật ghê người. Trong không trung thi thoảng xuất hiện từng đợt cuồng phòng, giống như những lưỡi dao sắc bén xé đám Vong linh thành mảnh nhỏ.
Vô biên cốt hải!
Theo như trí nhớ của Thi vu vương, Dương Lăng nhanh chóng biết được đây là Vô biên cốt hải!. mặc niệm vu quyết, biến đổi Vu Ấn, thần thức khổng lồ tuôn ra, cẩn thận dò xét khu vực cổ quái này. Căn cứ theo trí nhớ của Thi vu vương, đây là cấm địa lớn nhất của Vong linh vị diện, Thông Thiên Tháp ở bên trong Vô biên cốt hải! này.
Hô....
Trên không trung Cốt hải, từng cơn gió lạnh thổi qua, có khi giống như những cơn lốc xoáy, cuốn hài cốt trắng bệch lên không trung, rồi rơi xuống như mưa, có khi giống như một cơn lốc thổi sát mặt đất, quét quanh Cốt hải.
Từng lũ Vong Hồn từ bốn phương tám hướng gom lại trong Vô biên cốt hải này. Có Vong hồn hóa thành bụi vụ, hồn phách hoàn toàn tan biến. Có Hồn phách lại hợp làm một với hài cốt bên trong, hóa thành một bô xương không có ý thức, khó khăn đi ra khỏi đám hài cốt. Hành động theo bản năng, cố gắng rời khỏi Cốt hải khủng bố này. Một số tên may mắn tránh bị gió lạnh tàn sát, đi đến các nơi khác trên Vong linh vị diện; nhưng hầu hết còn chưa kịp ra khỏi Cốt hải đã bị những cơn gió xé thành mảnh nhỏ, hồn phách tan thành mây khói, hoàn toàn mất đi cơ hội sống lại.
Sống và chết chỉ cách nhau một đường tơ.
Cái chết là sự bắt đầu của tính mạnh, giống bình minh nở rộ. Sinh mệnh thật yếu ớt.
"Luân hồi đại trận, thật lợi hại"
Thần thức khổng lồ được đưa vào trong Vô biên cốt hải, cẩn thận cảm nhận quá trình sinh và tử, Dương Lăng thầm than một tiếng, Vô biên cốt hải khéo léo hình thành một tòa Luân hồi pháp trận khổng lồ; sau khi hấp thu Vong hồn của mọi người sau khi chết đi; một bộ phận tan thành mây khói, một bộ phận trở thành những Vong linh mới, hình thành một vòng tuần hoàn.
"Đây là uy lực của Thiên nhiên, hay là Đại trận do Cường giả thi triển ra?" Cảm nhận sự huyền ảo của Luân hồi đại trận này, Dương Lăng vô cùng bội phục. Đại trận như vậy, đã vượt qua sự hiểu biết của hầu hết Cường giả tuyệt thế; nói về sự khéo léo của trận pháp, thì dù cho là phong ấn của Chúa Tể cũng kém xa Luân hồi đại trận này.
Dương Lăng biến đổi Vu ấn, thần thức khổng lồ thẩm thấu vào chỗ sâu trong Vô biên cốt hải! Quả nhiên, không lâu sau liền phát hiện Thông Thiên Tháp cao vút trong mây, bị làn bụi vụ dày đặc bao phủ. Sau bao lâu tìm kiếm, rốt cuộc đã tìm được tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng; chỉ cần sống lại Tổ Vu cuối cùng này, có thể tề tụ mười hai Tổ Vu, có đủ mười hai đoạn Thông Thiên Vu quyết, thực lực sẽ đạt đến đỉnh cao. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Bối Ti, ngươi ở đâu. Bối Ti, ngươi ở đâu"
Thấy Dương Lăng vẫn mãi không có tin tức gì, Thi vu vương vô cùng lo lắng, thì thào tự hỏi. Sau một thời gian tĩnh tu ở Huyết Hải, thực lực của hắn đã khác hẳn trước kia. Nhưng vẫn không thể làm con gái đã chết sống lại, chỉ có thể cảm ứng một tia Linh hồn ba động mà thôi. Nếu ngay cả Dương Lăng cũng không có cách nào, thì hắn không biết trên thế gian này còn ai có năng lực đó.
"Chẳng lẽ, lúc nãy chỉ là ảo giác, Bối Ti..." Nhìn làn bụi vụ chỗ dày đặc, chỗ mờ nhạt trong không trung, cảm giác một chút Năng lượng bổn nguyên ở khắp nơi, Thi vu vương càng lúc càng lo lắng. hắn nghi ngờ tất cả đều là ảo giác, hoài nghi Linh hồn của con gái đã sớm tan thành mây khói. Dù sao, đã hơn một vạn năm trôi qua, cho dù Bối Ti lúc trước may mắn sống sót ra khỏi Vô biên cốt hải; nhưng cũng khó có thể sống sót ở trên Vong linh vị diện đầy khắc nghiệt này. Dù cho là hắn, mang theo bí thuật Thi vu vương, mà năm xưa cũng trải qua bao nhiêu khổ cực mới có thể có chỗ đứng trên Vong linh vị diện này.
"Chẳng lẽ, đây chỉ là một giấc mộng thôi sao?"
Thi vu vương vô cùng lo lắng, Dương Lăng cũng càng lúc càng nặng nề. mặc dù tìm thấy được tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng, nhưng vẫn không tìm được Hồn phách của Vưu Na và con gái Thi vu vương.
Tìm khắp cả Vô biên cốt hải cũng không tìm được Hồn phách của hai người, Dương Lăng tập trung lực lượng tiếp tục tìm kiếm, không đến lúc cuối cùng, không tìm khắp cả Vong linh vị diện, hắn tuyệt đối không thể buông tha. Chỉ cần tìm được Hồn phách của Vưu Na, dù phải trả bất cứ giá nào, hắn cũng phải làm cho nàng sống lại.
"ồ, đây là...."
Thần thức vừa mới đưa vào sâu trong Vô biên cốt hải!, Dương Lăng đột nhiên có phát hiện đáng mừng. Trong lúc vô ý hắn phát hiện một bộ xương khô không giống bình thường bên cạnh Vô biên cốt hải!. Các bộ Khô lâu khác sau khi sống lại theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm mà hốt hoảng rời khỏi vùng đất khủng bố này. Nhưng bộ Khô lâu nhỏ này thì khác, mỗi lần cơn lốc đến gần liền trốn vào một huyệt động chắc chắn, gió êm sóng lặng mới lấm la lấm lét chui ra ngoài, hấp thu Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện ẩn chứa trong làn bụi vụ.
Bộ khô lâu rất nhỏ, thậm chí xương ngực còn thiếu mất hai cây, nhưng Hồn hỏa trong đầu lại rất ổn định. Không biết có phải do hấp thu được Năng lượng bổn nguyên, hay đã sống nhiều năm, nên tốc độ, phản ứng nhanh hơn rất nhiều so với đám Khô lâu mới sống lại. Dường như đã có chút ý thức.
"Chẳng lẽ đây là con gái của Thi vu vương?"
Cẩn thận quan sát hành động của bộ Khô lâu nhỏ bé này, Dương Lăng càng lúc càng khẳng định tiểu tử này không đơn giản. Càng quan trọng hơn là trên người nó cảm nhận được một tia Linh hồn ba động quen thuộc, có vài điểm tương tự như trong trí nhớ của Thi vu vương.
"Bắt Tiểu tử này lại đây"
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng hạ lệnh, thông qua Linh hồn truyền âm cho Tổ Vu Đế Giang biết vị trí của bộ Khô lâu nhỏ bé đó. Đế Giang nhận lệnh, huýt lên một tiếng rồi bay vút đi, không lâu sau đã mang theo bộ Khô lâu nhỏ bé trở về, tốc độ không chậm hơn Thuấn di là bao.
"Bối Ti, Bối Ti của ta. Đại nhân đây là Bối Ti, ta cảm nhận được Linh hồn ba động của nó, đây là Bối Ti" Nhìn bộ Khô lâu nhỏ bé đó, cảm nhận Linh hồn ba động quen thuộc, Thi vu vương vô cùng kích động, rơi lệ đầy mặt. Liều lĩnh phi thân lên trên Đại Vu Thai, ôm chặt lấy bộ Khô lâu nhỏ bé đang không ngừng giãy dụa.
Ô...
Có lẽ cảm ứng được điều gì đó, bộ Khô lâu nhỏ bé nằm im không nhúc nhích, để cho Thi vu vương ôm vào ngực, phát ra tiếng kêu cổ quái như đang nức nở. Một lát sau, lại đột nhiên dùng sức giãy dụa, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Cốt Hải, cả người run lên. Như rất sợ hãi những người bên cạnh, xem ra trí nhớ đời trước đã hoàn toàn biến mất hoặc bị phong ấn bên trong Hồn phách.
"La Đức Lý Cách Tư, đi xuống đi, ta sẽ tái tạo thân thể cho nó một lần nữa, đưa Hồn phách vào, sẽ nhanh thôi" Nhìn thấy Thi vu vương đang rất kích động, Dương Lăng cười cười, vừa nói vừa biến ảo Vu Ấn, dùng một đạo Cấm chế cố định thân hình bộ Khô lâu nhỏ bé. Ngay sau đó, lấy ra mấy vật phẩm quý giá đã chuẩn bị sẵn như Sinh mệnh kết tinh, Long Cốt thảo và Hải Mã Não.
Đối với Vong Hồn đã chết à nói, tái tạo thân thể là một chuyện không thể thiếu, Sinh mệnh kết tinh dùng để tăng cường sinh mệnh lực, Long Cốt thảo tăng cường khí lực. Năm đó hắn vô tình lấ được Hải Mã Não ở trong tòa thành dưới đáy biển Thái Luân đại lục, thì dùng để tái tạo thân thể. Nhiều năm về trước, Dương Lăng đã giao nhiệm vụ thăm dò tòa thành dưới đáy biển cho Cổ Đức. Cổ Đức không những treo giải thưởng ở Thợ săn Công hội, mà còn triệu tập đông đảo Thợ săn cấp cao và rất nhiều thị vệ tinh anh tự mình thăm dò. Mặc dù không phát hiện được bí mật nào khác, nhưng cũng thu thập được không ít Hải Mã Não, tất cả đều được đưa lên cho Dương Lăng.
"Cảm tạ Đại nhân" sau khi ôm lấy bộ Khô lâu nhỏ bé một lần nữa, Thi vu vương cung kính hành lễ, nhanh chóng bay xuống đất, nhìn không chớp mắt vào từng động tác của Dương Lăng. Mặc dù biết thực lực của Dương Lăng sâu không lường được, không chắc chắn tuyệt đối sẽ không hứa bừa, nhưng hắn vẫn rất khẩn trương.
Ông...
Dương Lăng hít vào một hơi thật sâu, không tiếc hao tổn Năng lượng sống lại con gái của Thi vu vương. Vận công bức ra một giọt máu ẩn chứa Vu Lực, rót vào sau gáy bộ Khô lâu nhỏ bé. Ngay sau đó, hắn hòa tan Hải Mã Não, sinh mệnh kết tinh và Long Cốt thảo, hóa thành một làn khói mờ bao phủ lấy bộ Khô lâu nhỏ bé đang nằm yên không nhúc nhích.
Sau đó, hắn mặc niệm vu quyết, hai tay không ngừng biến ảo Vu ấn, thi triển Chiêu hồn thuật cao cấp.
Từ từ, đám tài liệu càng lúc càng mờ đi, trong mơ hồ có thể thấy một cô bé đáng yêu, da thịt trắng nõn, đôi lông mi chớp chớp, để lộ ra vài giọt nước mắt trong suốt, nằm im trên Đại Vu Thai.