Cẩm Nhiên thử thò tay vào nước biển, không có cảm giác gì, lúc này cô mới yên tâm lặn xuống dưới.

Các sinh vật trong biển đều như đang ngủ, chúng nằm lơ lửng bất động trên mặt nước.

Cẩm Nhiên dùng ngón tay thọc thọc con cá ngốc nhỏ đang trôi tới trước mặt cô.

Con cá chẳng hề có phản ứng.

Sau đó tự dưng Cẩm Nhiên thấy tay mình bị dính đầy bùn đen, cô từ từ bóc ra.

Ngay giây sau, Cẩm Nhiên nhớ đến sự thay đổi của Đấu Kim.

Ôi trời ~ không thể nào, không phải như cô nghĩ đâu, cái này…Cô có tài đức gì chứ! Phần phúc này sao mà cô gánh nổi.


Cẩm Nhiên cũng không còn tâm trạng lặn xuống nước nữa, cô bắt đầu bơi lên bờ.

Đấu Kim vừa thấy Cẩm Nhiên thì cứ chạy loanh quanh bên cạnh cô: “Gâu gâu ~~”Nhỏ hốt cứu, con mồi đâu?Cẩm Nhiên xòe hai tay ra: “Không có, đâu phải lần nào ta đi săn cũng có được, mi vẫn nên tự mình nỗ lực đi!”Đấu Kim “…”Tôi thấy cô đang lừa chó thì có.

Cẩm Nhiên nhún nhún vai, thế thì sao, kiện ta đi!Cẩm Nhiên dùng ấm nước đựng nước biển về, chuẩn bị nấu lên để nếm thử xem có như những gì cô nghĩ không.

“Gâu gâu ~~”Nhỏ hốt cứt, chúng ta đi chơi đi!“Mẹ còn nhiều việc phải làm lắm, không chơi với con được đâu, con tự đi chơi đi!” Cẩm Nhiên thuận miệng đáp.

Nhưng ngay giây sau cô lập tức ngẩn người, sao cô nghe hiểu được tiếng của Đấu Kim vậy, chuyện này không khoa học tí nào.

Đấu Kim đã vui vẻ chạy đi xa, Cẩm Nhiên rơi vào trầm tư, xem ra không gian này còn có rất nhiều công năng mà cô chưa biết.

Cẩm Nhiên leo lên một du thuyền.

Cô rất có ấn tượng với chiếc du thuyền này, là con trai của ông chủ đã mua nó, lúc ấy cậu ta định mở tiệc gì đó, chuẩn bị rất nhiều món ngon cao cấp nọ kia.


Khi đó cô đã thấy hâm mộ đến nỗi ch ảy nước miếng ròng ròng.

Sau đó ngày nào cậu ấm này cũng đốt tiền vào việc thí nghiệm các loại pháo hoa và pháo mừng, sai mọi người làm việc quần quật đến nỗi công nhân phải kêu khổ liên tục.

Nghiêm trọng là việc đó đã làm liên lụy đến tiến độ công việc của toàn bộ bến tàu.

Vụ bến tàu phát nổ cũng chính là do cái tên cậu ấm siêu giàu này gây nên.

Cẩm Nhiên bước lên du thuyền, một ý nghĩ duy nhất hiện ra trước mắt cô, xa hoa quá đi mất.

Du thuyền có tổng cộng ba tầng, trên tầng cao nhất có các phòng ở, còn tầng một và hai là nhà hàng và các loại phương tiện giải trí, ngoài ra còn có phòng bếp và nhà kho vân vân.

Hơn nữa mọi thứ đều còn mới, Cẩm Nhiên nhìn đâu cũng thấy hài lòng.

Cô quyết định, sau này đây sẽ là chỗ đóng quân trong không gian của cô.

.