Vâng vâng! Là Phương học trưởng quên rồi, tháng trước tôi có mượn của học trưởng năm mươi vạn đồng.Vừa nói Lê Vinh vừa sợ hãi liếc nhìn con ác quỷ đang đứng trước mặt, vẻ mặt hắn đang vô cùng sợ hãi.Những học sinh đang có mặt tại đây thì kinh ngạc đến đánh rơi cả đũa, họ không hiểu được chuyện quái quỷ gì đang xảy ra trước mắt họ, tất cả đều như người trong mộng.Ồ! Ta nhớ ra rồi, những ta chỉ nhận tiền mặt và tiền lãi thôi! Tôi đáp.Tôi cũng thiếu Phương học trưởng ba mươi vạn, ngày mai tôi sẽ gửi tiền trả cho học trưởng, nhất định là tiền mặt kèm tiền lãi! Một tên công tử trong số bốn tên còn lại vội nói.Tôi cũng thiếu Phương học trưởng hai mươi vạn....Đúng rồi, tôi còn thiếu năm mươi vạn.....Mấy tên còn lại cũng nhao nhao lên nói.Yên lặng, các người đừng có làm ồn, bản thân ta cũng rất thích đùa, bình thường ta cố làm ra vẻ nghèo khó, các ngươi làm như vậy, ta cũng rất vui! Tôi tiếp tục xoa đầu con quỷ, đồng thời cất giọng trên chọc chúng.Chúng tôi sai rồi.....sau này chúng tôi sẽ không dám nữa!Lúc này thì cả năm tên đã sợ đến phát khóc, tên nào tên ấy nước mắt nước mũi tèm lem.Nhưng mà nghe nói gia đình các người đều là những kẻ có quyền thế, sau này nhất định họ sẽ làm cho ta gặp rắc rối! tôi lạnh nhạt nói.Không dám, không dám! Sau này phương học trưởng sẽ là đại ca của chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối phục tùng học trưởng! Lê Vinh đưa tay lên quyệt nước mũi sụt sịt nói.Phương đại ca, xin hãy tin tưởng ở chúng tôi....! Bốn tên còn lại cũng vội gào lên, trên khuôn mặt của chúng biểu lộ sự kinh hoảng tột độ.Được! ta sẽ tha cho các ngươi lần này, nhưng mà ta nói trước, sau này nếu có chuyện gì xảy ra, ta sẽ cho mấy người bạn này đến tận nhà hỏi thăm các ngươi! Tôi lên tiếng đe dọa.Cả năm tên vội vàng dập đầu phát thệ.

tất cả mọi người đều ngây người ra, không ai biết phải phản ứng thế nào.Tôi mỉm cười rồi thầm niệm: Ngũ quỷ trở về, âm linh quy hư, âm dương lộ bất đồng hành, cấp cấp như luật lệnh!Sau câu chú ngữ của tôi, năm con quỷ thu lại móng vuốt, tiếp theo chúng sắp thành hình chữ nhất cúi đầu chào tôi, sau đó một luồng âm phong nổi lên, thân hình năm con quỷ xuyên vào màn mưa rồi biến mất.Đến lúc này cả năm tên mới lồm cồm bò dậy, trên trán của chúng đầy những vết máu, chúng đưa mắt nhìn nhau, sau đó đưa ánh mắt kinh sợ nhìn tôi.Phương học trưởng, anh sẽ là đại ca của chúng tôi! cả năm tên đều khom người kính cẩn nói với tôi, điệu bộ của chúng lúc này ngoan ngoãn như mấy con mèo con.Không dám! Nhưng nhớ là mai mang cả tiền gốc lẫn tiền lãi đến đây cho ta, nếu không, ha...ha..ha! tôi cười đáp.Vâng! Vâng! Nhất định chúng tôi sẽ mang tới.Tôi âm trầm nhìn bọn chúng cười.


cả năm tên này đã bị âm khi xâm thân, nếu ngày mai ngoan ngoãn mang tiền đến, tôi sẽ hóa giải đi âm khí trong người chúng, còn nếu giở quẻ, cứ chuẩn bị đi nằm viện nửa năm đi là vừa.Tôi chầm chậm bước ra ngoài, lần này thì không còn ai dám đứng chắn trước mặt tôi nữa rồi.Trong thế giới của sinh viên, thực ra không khác gì mấy so với thế giới bên ngoài, đa phần là lớn bắt nạt bé, nếu không giáo dục cho bọn chúng một bài học như vậy, chúng sẽ còn hung hăng hống hách.Nhìn bóng dáng tôi khuất sau màn mưa, đến lúc này thì cả năm tên đều khuỵu người xuống, sau đó thì cả năm tên đều ngất đi.

Trong nhà ăn được một phen chó gà nháo nhác, rất nhanh, cả năm tên đã được khiêng tới phòng cấp cứu.Cái danh tiếng hung tàn đáng sợ của tôi bắt đầu có từ đó, từ đó về sau, mọi người đều gọi tôi bằng một ngoại hiệu mới ‘Bạch gia’.

Kỳ thực, ngoại trừ mấy người quen cũ, không ao còn dám gọi tôi là Cương đầu bạc nữa rồi!Trong phòng 304, một đám nữ sinh nghe Hiểu Lan phiên dịch ra khẩu âm của tôi, lại nhìn thấy năm tên lăn ra ngất, tất cả mọi người đều trần đầy hy vọng.Tuy rằng bọn họ không nhìn thấy gì, nhưng bọn họ đều biết, người này thực sự có bản lĩnh, trong mắt họ, hình như lúc đó phương học trưởng đang khống chế một thứ gì đó, được tận mắt chứng kiến, không tin cũng phải tin.Thân hình Mã Dung Đình bắt đầu run bần bật, nhớ lại ngày mới nhập học bản thân cô ta đã vung tay lên định đánh người con trai đáng sợ kia, có lẽ vì vậy mà bây giờ cô ta tỏ ra sự hãi.Tiểu đình này, sau này cậu đừng dại gì mà đắc tội với Phương học trưởng nữa! Chu Tĩnh quay đầu lại nói với Mã Dung Đình.Cả Triệu Hiểu Lan và Mã Dung Đình khuôn mặt đều tái mét, có cho vàng bây giờ họ cũng không dám đắc tội với một thanh niên đáng sợ và kinh khủng như tôi rồi.Chúng ta có lẽ được cứu rồi! Một cô gái cất tiếng nói, hai tay cô ta đang chắp lại như đang cầu nguyện.Trong phòng 304 lúc này đã yên tĩnh trở lại, những cặp mắt đang theo dõi tôi qua màn hình điện thoại, những cô gái ở đây đã bị quỷ hành cho đến sắp phát điên, giờ đây họ đều đang mong chờ tôi đến.Mới có bảy giờ tối, vậy mà lúc này bầu trời đen kịt trông rất đáng sợ, không khí âm lạnh, đây quả là một ngày có thời tiết rất bất thường.Thời tiết này đêm nay nhất định sẽ tiếp tục mưa to, trên trời sấm sét bắt đầu ỳ ùng, có mấy tia sét đánh vào mấy gốc cây to phía sau trường, xem ra những cây cổ thụ này sắp thành tinh rồi, đây chính là chúng đang độ qua thiên lôi kiếpNhững cây cổ thụ thành tinh, nếu độ qua được thiên lôi kiếp, khi đó chúng sẽ biến thành yêu tinh cây, thọ mệnh của chúng sẽ miên trường, nếu độ không qua sẽ bị sét đánh cháy thành than bụi.Quỷ quái cũng giống như vậy, buổi tối bị sét đánh mất đi cũng rất nhiều, cũng chính vì thế mà nói, vào những đêm mưa có sấm sét, chính là lúc thời thời gian thích hợp nhất để chúng xuất hiện.Có những đứa trẻ rất sợ sét đánh trong đêm mưa, chúng bắt bố mẹ phải nằm ngủ cạnh chúng.


Kỳ thực, đây là do đôi mắt của chúng còn thuần khiết, trong đêm mưa sấm sét, chúng nhìn thấy được rất nhiều thứ mà người lớn không thể nhìn thấy được, cho nên chúng mới sợ hãi đến như vậy.Tôi đứng trong phòng ngủ của mình nhìn ra màn đêm dày đặc qua cửa sổ, bất giác da đầu tôi như tê rần.Theo dự báo thời tiết thì ban ngày trời mưa, ban đêm sẽ tạnh, nhưng xem ra tình hình này, có lẽ là dự báo không chuẩn.

nhất định là đến thời gian khám sát đêm nay, chính là lúc sẽ có yêu ma quỷ quái xuất hiện.

Nhưng mà lời hứa của nam nhi đại trượng phu đáng giá nghìn vàng, đêm nay ký túc xá nhất định sẽ hung hiểm hơn những ngày trước rất nhiều, nhưng tôi cũng thể vì lý do này mà thay đổi thời gian được!Chẳng lẽ tôi có thể ngồi nhìn các bạn nữ bị ma quỷ dọa cho sợ đến phát điên hay sao? Như vậy thì tôi quá tàn nhẫn! Một đêm mưa như thế này, nếu ma quỷ tác nhiễu, nhất định sẽ hung ác hơn trước rất nhiều, tôi không thể bỏ mặc họ được!Ký túc xá nơi tôi ở là phòng 803, nơi đây chỉ có ba người cùng phòng lên đại học năm thứ tư, bình thường tôi cũng không hay nói chuyện với bọn họ.Vả lại tôi cũng rất ít khi ở lại ký túc xá, cho nên càng không thân quen với họ.Đêm nay, tôi không quay trở về cửa hàng quan tài, ba người bạn cùng phòng sau khi trở về chỉ nhìn tôi một cái, sau đó sắc mặt của họ chợt biến.

chúng tôi nhìn nhau, ba người vội vàng bước tới chào tôi: Bạch...gia, tối nay bạch gia không về nhà sao?Nói thực, điệu cười của họ rất không tự nhiên, trông cứ như sắp mếu ấy.Ba người này cũng là kẻ ỷ mạnh hiếp yếu, cậy giàu có mà khinh người, bình thường trông thấy tôi, họ chỉ ngửa mặt lên trời coi như không nhìn thấy, nhưng hôm nay thì thái độ của họ đã hoàn toàn thay đổi.Tôi nghĩ, có lẽ việc tôi hạ năm tên nhà giàu trong nhà ăn, chắc đã truyền đến tai bọn họ, thậm chí còn có rất nhiều người đem máy ảnh ra chụp lại cho họ xem.


nếu không, chắc họ sẽ không cũng kính đối với tôi như vậy, chắc chắn họ sợ tôi sẽ tính sổ với họ về chuyện cũ, có lẽ họ đã quá cẩn thận rồi.Chỉ cần họ gọi ngoại hiệu bạch gia là tôi đã biết rồi, việc này không khiến cho tôi ngạc nhiên.

Sau sự kiện xảy ra ở nhà ăn, hiện tại chí có kẻ điên mới gọi tôi là Cương đầu bạc mà thôi.Chào! Tôi lãnh đạm gật đầu chào lại, cũng không ngăn cấm ba người bọn họ gọi tôi là bạch gia, bởi đây là họ nguyện ý gọi như vậy.Nếu không cho bọn họ biết sự lợi hại, bọn họ sẽ cho rằng tôi là kẻ dễ bắt nạt! bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ không ẩn nhẫn nữa, đệ tử của mao sơn quỷ môn không phải là thứ để cho họ dễ dàng bắt nạt.Bạch gia, trước đây chúng tôi có điểm nào không đúng với bạch gia, xin bạch gia hãy rộng lượng bỏ qua, xin đừng chấp nhặt với chúng tôi!Một nam sinh viên đeo cặp kính cận dầy xun xoe nói với tôi.Hai người còn lại vội vàng cũng lên tiếng phụ họa: Bạch gia, trước đây đều là chúng tôi không đúng....Toàn là những lời lẽ đại loại như vậy, xem ra trong ánh mắt của mọi người hiện nay, tôi đã trở thành một hung thần ác sát rồi.Cũng đúng thôi, bọn họ đều là những người phổ thông, chỉ thấy tôi hoa tay trên không, vậy mà năm tên to con bị nằm sõng soài trên mặt đất không thể dậy nổi, chúng kêu cha gọi mẹ, cơ hồ như sắp bị hồn phi phách tán, sau đó phải phải tặng tôi tiền, van xin tôi tha mạng, chỉ đến khi đó mới thoát được.Cảnh tượng đó đã có sức mạnh khiến cho tất cả bọn họ đều phải kinh sợ.Thấy bộ dạng của bọn họ như vậy, tôi lạnh lùng nói: được rồi, nói thực cho các người biết, nêu muốn sử lý các người, e rằng từ lâu các người đã đi chầu diêm vương rồi, chẳng phải ta vẫn không thèm để ý đến các người sao? Lần sau nên sáng mắt ra một chút, làm tốt việc học của mình là được rồi! nếu còn nói xấu người khác sau lưng, hãy cẩn thận đó, biết chưa?Chúng tôi hiểu rồi! cả ba người vội gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.Ta biết ba người rất sợ ta, các người có thể xin đổi phòng, ta không muốn là ảnh hưởng đến thành tích học tập của ba người, các người xin đổi phòng đi!Cám ơn bạch gia! Cả ba tên vội vàng gật đầu cảm kích.Vốn dĩ bọn họ đều muốn chuyển phòng, nhưng vì còn sợ tôi nổi giận, nay đã được tôi cho phép, bọn họ vội vàng chạy đi, có lẽ đêm nay họ sẽ không dám quay trở lại nữa rồi.Căn phòng bây giờ sẽ trở thành lãnh địa riêng của tôi, có lẽ đánh chết họ cũng không dám ở chung với tôi nữa rồi..