Nghe thấy âm thanh này, toàn thân tôi run bắn cả lên.

Đây không phải là tiếng của Bạch Hiểu Kim, đây là một giọng nữ lạ hoắc mà tôi chưa từng nghe thấy bao giờ.

Mồ hôi lạnh trên người tôi đã chảy ra không biết từ lúc nào, tôi lấy từ trong ba lô ra một đạo âm sát hộ thể phù, rồi cầm nó trong tay.

Trong đầu tôi thầm nghĩ, tôi sử dụng phù chú này chỉ là để bảo vệ thân thể, không coi là chính thức gia nhập môn phái, chỉ khi nào có ý nghĩ muốn dùng phù chú để đuổi quỷ cứu người, khi đó mới coi là gia nhập môn phái.

Vì vậy việc tôi dùng phù chú để hộ thân không thể coi là phạm vào giới luật, tôi chỉ muốn biết rốt cuộc Bạch Hiểu Kim bị làm sao mà thôi.

Tay trái tôi cầm đạo phù chú, chầm chậm tiến vào sát chỗ chiếc tủ, tay phải tôi run run đặt vào nắm cửa tủ...

Trong ánh đèn ảm đạm, tôi có thể nhận thấy vì quá sợ cho nên tay phải tôi đã nổi hết gân xanh lên rồi! Nhưng mà sợ hãi là một chuyện, điều lo lắng của tôi chính là tính mạng của Bạch Hiểu Kim, tôi không thể thấy Bạch Hiểu Kim chết mà không cứu.

Trước đây sư phụ đã từng nói, vạn sự đều có nhân quả. Cũng vì Bạch Hiểu Kim đối với tôi rất tốt, đó là nhân, trong tình huống cấp bách này, tôi phải cứu lấy Bạch Hiểu Kim, đó chính là quả. Đã thụ nhân mà không hoàn quả, đó không hợp với đạo lý, tôi không thể nhắm mắt bước qua cái hố lương tâm này.

Con của ta....hãy trả con cho ta.....hu...hu...!

Tiếng con nữ quỷ vẫn tiếp tục gào khóc, tiếng khóc của nó vô cùng ai oán, vô cùng thê lương.....

Tôi có cảm giác như bị ai đó bóp nghẹt lấy cổ họng, loại cảm giác khẩn trương này, nếu không phải là thân đang lâm vào hoàn cảnh này, chắc chắn không thể trải nghiệm được.

Tôi không hề muốn có trải nghiệm này, nhưng mà tình thế không do tôi làm chủ được.

Bạch Hiểu Kim đang ở trong đó, mày phải giúp Bạch Hiểu Kim! Trong đầu tôi vang lên một câu nói, tôi lấy hết dũng khí mở mạnh cánh cửa tủ ra.

Két... két...! cánh cửa tủ đã được mở ra, trong bóng tối, từ trong tủ có một đôi mắt sắc lạnh đang nhìn tôi.

Suýt chút nữa thì tôi đã phải hét lên.

Từ trong tủ, một người con gái đang đứng co rúm lại, trên người đầy máu me loang lổ, trên khuôn mặt, nhưng đường gân xanh như những con giun chạy chằng chịt, hai bàn tay đầy móng dài sắc nhọn như dao.

Nhưng khủng bố nhất chính là đôi mắt, một đôi mắt mang theo sự oán hận vô biên, tôi có cảm giác như con nữ quỷ này sắp nhào đến bóp vào cổ tôi đến nơi rồi!

Bất giác tôi phỉ bước lùi lại mấy bước, bàn tay trái cố tình để lộ ra đạo phù chú màu vàng.

Tay phải tôi bấm chỉ quyết, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng niệm ‘Cấp cấp như luật lệnh’ để phát động đạo phù chú.

Có lẽ nữ quỷ cảm nhận được sức mạnh của đạo phù chú trong tay tôi, cho nên nữ quỷ đã dừng lại, không lao ra vồ tôi ngay. hai tay nó chĩa những móng nhọn về phía trước, sẵn sàng để phát động tấn công. Lúc này nó cũng đã ngừng khóc, chỉ là dùng đối mắt oán độc đầy căm hận nhìn tôi.

Quỷ nhập vào người! đến lúc này thì tôi có thể khẳng định, Bạch Hiểu Kim đã bị quỷ nhập vào trong người rồi!

Nhưng tại sao lại như vậy? Tôi ngơ ngác không hiểu. Bởi vì mới hôm trước, con nữ quỷ đâu có ý định này?

Cần phải biết rằng, đối với việc nhập vào thân người là một việc quỷ không được phép làm, không chỉ hao tổn đi rất nhiều quỷ khí trên người nó, mà cũng không phải đối với ai cũng có thể nhập vào người được.

Việc Bạch Hiểu Kim bị quỷ nhập vào thân hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tôi.

Người bị quỷ nhập vào thân, không những sức khỏe và tinh thần bị hao tổn nghiêm trọng, thông tục mà nói, người bị quỷ nhập vào thân thọ bệnh sẽ bị rút ngắn, còn rút ngắn đi bao nhiêu, còn phải xem tình hình thời gian thực tế, càng để lâu thì càng nguy hiểm.

Tôi lấy hết dũng khí, bàn tay trái tôi giơ đạo phù chú lên, tay phái bấm chỉ quyết rồi nghiêm giọng hỏi con nữ quỷ: Rốt cuộc ngươi là ai, tại sao lại nhập vào thân thể của Bạch Hiểu Kim? Nói mau!

Lúc này con nữ quỷ trong hình thù của Bạch Hiểu Kim bay là là tới đứng đối diện với tôi.

Tôi xin thề rằng đây là lần đầu tiên tôi đứng đối diện với một con nữ quỷ gần đến như vậy, chỉ suýt chút nữa thôi tôi đã mất bình tĩnh mà phải lùi về phía sau vì quá kinh sợ. Có điều tôi vẫn cố tỏ ra cứng rắn, bảo trì được thái độ bình tĩnh.

Bởi vì tôi nhận thấy con nữ quỷ này không hề có ý định tấn công tôi, cho nên tôi cũng không sợ nữa.

Con nữ quỷ trong hình thù của Bạch Hiểu Kim đứng nhìn tôi chăm chăm hồi lâu, sau đó nó cất giọng u oán nói: Trả lại đứa con cho ta.... trả lại đứa con cho ta...!

Tôi cố gắng tỏ ra trấn tĩnh cất tiếng hỏi: Con của ngươi là ai? Tại sao ngươi lại nhập vào thân thể của Bạch Hiểu Kim?

Con của ta... con của ta!....Bạch Nham Lang.....trả lại con cho ta, ngươi không trả lại con cho ta, ta sẽ giết chết con gái của ngươi! Ha....ha....ha!

Con nữ quỷ trong hình thù của Bạch Hiểu Kim hết khóc lại cười, sau đó nói nói ra sự tình.

Tôi giật mình khi nghe nữ quỷ nói như vậy, quả thật đúng như tôi đã suy đoán, bên trong sự việc này không hề đơn giản, không phải là nữ quỷ tùy tiện theo Bạch Hiểu Kim về nhà, sau đó còn nhập vào thân Bạch Hiểu Kim nữa!

Vậy tai sao ngươi không trực tiếp đi gặp Bạch Nham Lang? Tôi nhẹ giọng hỏi.

Trên cổ lão ta có hình tượng bồ tát bảo vệ, ta không thể lại gần lão ta được! con nữ quỷ trả lời.

Nói xong, con nữ quỷ quay người lại, nó bay là là vào trong tủ rồi đóng sập cửa tủ lại, tiếp theo nó bắt đầu kêu khóc...

Đến lúc này tôi mới nhận ra, chiếc áo tôi mặc trên người đã ướt sũng vì mồ hôi lạnh, tình huống vừa rồi quá ư là nguy hiểm. Người ta thường nói khiêu vũ với chó sói là anh hùng, còn tôi trong đêm đứng nói chuyện với một con nữ quỷ thì gọi là gì đây?

Thấy con nữ quỷ tỏ ý không muốn nói chuyện nữa, tôi từ từ lùi lại rồi bước ra ngoài.

Vừa mới mở được cửa ra, tôi ngồi thụp xuống đất ngồi thở như một con cá thiếu ô xy.

Nhưng tôi còn chưa kịp thở thì đã bị hai vợ chồng họ Bạch nhào đến, họ đưa mắt nhìn tôi lo lắng.

Do vì cuộc truyện trò giữa tôi và nữ quỷ đã bị quỷ khí cách tuyệt, nên ở bên ngoài họ không nghe được gì hết, thấy bộ dạng của tôi như vậy cho nên họ rất sợ hãi.

Tôi ngồi thở một lúc, sau đó thu lại đạo phù chú, hai người bọn họ dìu tôi ngồi lên ghế sofa.

Chị Lam rót cho tôi một cốc nước, tôi uống một hơi cạn, sau đó lại tiếp tục ngồi dựa lưng vào ghế mà thở.

Thấy bộ dạng mệt mỏi của tôi, cả hai người bọn họ đều không dám hối thúc, họ chỉ sốt ruột nhìn tôi chờ đợi.

Một lát sau tôi mới trở lại bình thường, tôi nhìn hai người rồi cất tiếng nói: Bạch Hiểu Kim đã bị nữ quỷ nhập vào thân rồi!

Hả.....? Tuy đã có sự chuẩn bị từ trước, thế nhưng chọ Lam vẫn hốt hoảng kêu lên.

Có cách gì để đuổi được nó đi không? Bạch Nham Lang khuôn mặt lo lắng hỏi.

Tôi nhìn ông ta rồi chầm chậm đáp: Có!

Có cách gì vậy? Tiểu Cương! Chị Lam nghe tôi nói vậy thì lấy lại được tinh thần, chị ta vội vàng hỏi tôi.

Tôi nhìn chị Lam rồi lại nhìn Bạch Nham Lang, sau đó tôi gằn giọng nói: Nữ quỷ muốn lấy mạng ông!

Chị Lam quay sang ngơ ngác nhìn Bạch Nham Lang tỏ vẻ không hiểu.

Còn Bạch Nham Lang nghe tôi nói như vậy thì thở dài, ông ta nhắm mắt lại, từ khóe mắt những giọt nước mắt bắt đầu chảy xuống. Một người vô tình bạc nghĩa như ông ta, vậy mà giờ đây lại rơi lệ, đây chính là chuyện rất hãn hữu.

Là ông! Là ông tạo nghiệt dẫn oan hồn tới, có phải không? Chị Lam bừng tỉnh, chị như một người điên lao vào cào cấu Bạch Nham Lang.

Tôi không ngăn cản chị Lam, chỉ lặng yên ngồi nhìn hai vợ chồng họ.

Trong lòng tôi đã mơ hồ có một kết quả, đây chính là do Bạch Nham Lang bạc tình bạc nghĩa, sau khi làm cho con người ta có thai, nhưng sau đó chạy trốn trách nhiệm, cuối cùng dẫn đến người con gái kia phải đi phá thai, kết quả một thi thể hai mạng người.

Trong phim ma vẫn thường hay có những tình tiết câu chuyện như vậy. Tôi cũng cảm thấy nhất định Bạch Nham Lang đã làm những hành vi cầm thú như vậy. Có lẽ quan niệm này đã làm ảnh hưởng tới tôi.

Bạch Nham Lang không hề chống đỡ, ông ta để cho vợ mặc tình cào cấu, rất nhanh, trên khuôn mặt ông ta đã đầy những vết cào rách đang rướm máu.

Bịch! một tiếng, chị Lam quỳ thụp xuống nền nhà ôm mặt khóc thê thảm.

Bạch Nham Lang thở dài nói: Là báo ứng, tất cả đều là báo ứng!

Sau đó Bạch Nham Lang chầm chậm kể cho tôi và vợ ông ta nghe một sự tình bí mật, sự việc này đã được giấu kín suốt bao nhiêu năm.

Bạch Nham Lang là một người đàn ông điển hình, sinh ra tại nông thôn nhưng lấy vợ và sinh cơ lập nghiệp tại thành phố, tuy không buôn bán lớn, nhưng đại khái cũng có một gia tài tương đối lớn, nếu không xem xét về nguồn gốc xuất thân, cũng có thể coi ông ta là một người thành đạt.

Với tinh thần chịu khó học tập, ông ta cũng thi được vào đại học, nhưng bằng những đồng tiền mồ hôi do làm nông mà kiếm được, cho nên không thể lo cho ông ta học đại học được. kết quả là sau năm học đầu tiên, tiền học phí đã là mối lo lắng của toàn bộ gia đình.

Mọi người đều biết, ở nông thôn có một người học đại học, gia cảnh sẽ gặp khó khăn đến mức độ nào, Bạch Nham Lang cũng gặp phải tình cảnh tương tự.

Không đóng tiền học, không sao? Mời bạn về nhà!

Trong khi đang gặp phải khó khăn về tiền bạc, không có ai thương xót, cũng chẳng có ai giúp đỡ, càng không có người hỗ trợ về tiền bạc.

Trong xã hội lúc bấy giờ, việc học dại học còn chưa phải đóng góp nhiều tiền như hiện nay, nhưng với một gia đình làm nghề nông, muốn theo đuổi sự nghiệp học đại học của mình, đó là điều vô cùng khó khăn.

Chẳng lẽ phải bỏ dở sự nghiệp học tập của mình hay sao? Không thể được, nhưng quan trọng là phải có tiền. Bạch Nham Lang đang cần tiền.

Trong lúc đang gặp khó khăn về kinh tế, Bạch Nham Lang kết thân với một số thành phần lưu manh trộm cắp, những thành phần cặn bã của xã hội, trong đó có một tên chuyên làm việc buôn bán.

Hai người bắt tay nhau để làm công việc buôn bán. Nhưng họ buôn bán cái gì đây? Thứ mà họ buôn bán chính là đào trộm thi thể của người nữ, sau đó đem bán cho những người cần làm hôn phối cho những đám cưới âm.

Mà thi thể phải là nhưng cô gái càng trẻ càng tốt, phải là thi thể mới chôn mới có giá trị.

Đây là một hành vi rất tổn âm đức, nhưng lợi nhuận của nó lại vô cùng lớn. bạn thử nghĩ mà xem, đào trộm một cái thi thể, nếu may mắn không bị phát giác, có thể kiếm được hai ba chục nghìn nhân dân tệ.

Vào thời kỳ đó, mấy chục nghìn có thể đủ tiền để học xong đại học rồi, chỉ cần làm trót lọt mấy vụ như vậy, không những đủ tiền ăn học, lại còn dư tiền để ăn chơi, nếu để dành, sau khi học xong đại học Bạch Nham Lang có thể để ra được một số vốn kha khá để lập nghiệp rồi.

Đến lúc đã đạt được mục tiêu, khi đó Bạch Nham Lang sẽ rửa tay gác kiếm, không là nghề này nữa.