Nhưng em cũng không muốn làm mà! Lâm Hiểu tức đến phát điên, tên phó giám đốc họ Lục này đúng là đồ thất đức!Nén lại lời nói trong lòng, Lâm Hiểu vẫn đi đến gõ của phòng làm việc của Tô Lương Mặc.“Cộc cộc” Trong lòng Lâm Hiểu cực kì sợ hãi, trong phòng truyền ra một giọng nói không nóng không lạnh: “Có chuyện gì?”Lâm Hiểu mở cánh cửa lớn ra, “Tổng giám đốc..” mới vừa cất lời, ngay lập tức nhìn thấy người đàn ông trên sofa đưa ngón tay trở lên đặt trên môi, ra ý im lặng, Lâm Hiểu tinh mắt nhìn thấy người phụ nữ nằm trong lòng tổng giám đốc,...!Ài, đàn ông ngủ trưa không hiếm lạ.


Nam thần ôn nhu ôm một người phụ nữ ngủ trưa, còn sợ người khác làm cô ấy tỉnh giấc.

Lâm Hiểu đã không biết nên nói gì nữa rồi.Từ lần trước tổng giám đốc mang người phụ nữ này đến công ty, đám thư kí bọn họ đã khiếp sợ đến chết lặng rồi.“Hiểu Hiểu, sao rồi?” Lục Trầm hỏi.Trong phòng làm việc Tô Lương Mặc nghe thấy giọng nói quen thuộc, khẽ nhướng mày, tầm mắt trùng hợp đối diện với Lục Trầm, tròng mắt của Lục Trầm sắp rơi ra ngoài đến nơi rồi.Đây là...Tô Lương Mặc? Chắc chắn không phải là người người ngoài hành tinh bắt cóc bản chính rồi giả mạo đó chứ?“Tô Lương Mặc, không phải cậu đấy chứ.” Một lát sau, Lục Trầm không chịu đả kích kiềm chế không được thốt ra một tiếng kêu rên, cho dù là Tình Noãn, Tô Lương Mặc cũng chưa bao giờ đối xử với cô ấy như vậy.“Im miệng!” Tô Lương Mặc tiện tay cầm lên một cái gối dựa, chuẩn xác đánh về phía Lục Trầm đang không ngừng gây ồn ào: “Lục Trầm, cậu còn dám tiếp tục gây ồn ào, tớ sẽ không ngại ném cậu về tập đoàn truyền thông Lục Thị đâu!”Mẹ kiếp! Tớ không muốn đâu!...Lục Trầm không dám tin tưởng, Tô Lương Mặc vì không muốn anh ta làm Lương Tiểu Ý tỉnh giấc, lại muốn ném anh ta về trong tay của cha mình!“Tô Lượng Mặc, không nghĩ tới cậu lại là đồ trong sắc khinh bạn, không phải đã nói phụ nữ như quần áo, anh em như tay chân sao? Cậu đối xử với tay chân của cậu như vậy à?” Tuy rằng đang oán hận, Lục Trầm cũng không dám tiếp tục to giọng, nếu như chọc tức Tô Lương Mặc, anh ta thật sự sẽ bị kéo ra khỏi Tô Thị, đá về chỗ cha mình!“Có việc gì?” Tô Lương Mặc đặt người phụ nữ trong lòng xuống sofa, bản thân chậm rãi đứng dậy, nhẹ chân nhẹ tay đi về phía Lục Trầm nơi cửa lớn, kéo Lục Trầm ra khỏi phòng làm việc, thuận tay đóng lại cửa phòng.Lục Trầm nhìn một loạt động tác của Tô Lương Mặc, im lặng một hồi lâu...!Người anh em này, không đến nỗi nói một câu thôi cũng sẽ đánh thức Lương Tiểu Ý đang ngủ của anh đâu!Hai người đi tới phòng họp nhỏ bên cạnh.


“Đây là hồ sơ của Mạc Tử Xuyên” Lục Trầm ném cho Tô Lương Mặc một sấp hồ sơ, tiện tay rút ra một điếu thuốc, cũng không có ngồi xuống, dựa vào bàn họp, miệng ngậm lấy điếu thuốc, tiện tay lại vứt cho Tô Lương Mặc một điếu, ánh mắt dò xét trêu chọc nói: “Phải nói, những người đàn ông bên cạnh cậu, người nào người nấy đều không đơn giản”.