Phố chợ Vân Mộng Trạch vẫn náo nhiệt như thường ngày, nhưng trong lòng Trần Hạc đã có mục tiêu, không du lịch xung quanh, mà tiến vào một số cửa hàng có giá cả vừa phải. Tu vi Kim Đan Kỳ khiến chủ tiệm đương nhiên mang nụ cười đầy mặt nghênh đón, cũng tận hết sức lực đẩy mạnh tiêu thụ đồ của cửa hàng mình. Nhuyễn giáp phòng ngự bình thường đều là loại tơ, chỉ cần nhờ người đan thành giáp là được, nếu là da thú thì cũng chỉ cần thợ may thành áo giáp, không quá phức tạp.

Nhưng những món này bất quá chỉ là pháp khí phòng ngự cấp thấp, thậm chí ngay cả pháp khí cũng không được tính. Trên người Trần Hạc tuy có quần áo do tơ Tằm Ngũ Sắc dệt nên, khi ở Võ Quốc cực được tôn sùng, nhưng vì nó được làm bằng tơ, lực phòng ngự không phải đứng đầu, trái lại công năng có thể tự động sửa chữa và công dụng tùy ý thay đổi màu sắc cực được bộ phận nữ tu yêu thích, quả thực cũng cực thuận tiện, nhưng so với giáp Kỳ Lân Thú thì đương nhiên không thể sánh nổi.

Giáp Kỳ Lân Thú là chỗ tinh hoa toàn thân Kỳ Lân ngoại trừ máu rồng, cắt giáp thú này thành y phục dường như có chút không ổn, mà Trần Hạc lại không hiểu rõ về quần áo phòng ngự, vì vậy nghĩ đến việc hỏi thăm trên phố một chút, quả nhiên chủ tiệm giải thích tỉ mỉ cho y về một số đẳng cấp và giá trị của giáp hộ thân phòng ngự, loại này có giá vô cùng cao, chất lượng cũng tồn tại ba bảy loại.

Ngay cả như vậy, số lượng của một bộ y giáp cũng cực kỳ thưa thớt, bình thường chỉ là một số y bào đan bằng tơ, trung cấp là da mềm của một số yêu thú cấp cao, cao cấp thì có thể gặp mà không thể cầu, nếu xuất hiện một món, cho dù giá trị cao hơn nữa cũng sẽ bị tranh mua hết trong thời gian ngắn, vì vậy không chỉ là vấn đề giá, còn có vận khí. Đương nhiên cũng có không ít người lấy được nguyên liệu, có hai loại biện pháp, một là tự mình luyện chế, hai là tìm cửa hàng đáng tin luyện chế thay, bình thường cửa hàng đều sẽ có các vị đại sư ở lại trong tiệm, thường xuyên sẽ nhận loại công việc này, vừa để mời chào nhân khí, lại có thể kiếm một số phí thủ công.

Vè ba đằng cấp giáp phòng ngự, ngoại trừ lực phòng ngự thì cũng có thể so sánh từ ba chỗ, bình thường cấp thấp đều mặc ngoài thân, trung cấp thì có thể mặc sát người, vừa mỏng lại nhẹ như tầng da thứ hai, cao cấp thì hệt như pháp khí Nguyên Thần được thu vào đan điền, chỉ vừa động suy nghĩ, giáp phòng ngự sẽ có thể bao trùm toàn thân. Nếu bàn về trân quý thì đương nhiên là giáp phòng ngự cao cấp.

Trần Hạc nghe thấy vậy mắt không khỏi sáng ngời, nhưng giáp phòng ngự cao cấp khó có thể luyện chế, xác suất thất bại cực cao, đây là một trong những nguyên nhân mà phí thủ công không thôi đã cao đến mức có thể mua một bộ giáp phòng ngự trung cấp. Nếu là thứ khác thì Trần Hạc có thể buông tay để người khác luyện chế thay, nhưng nghĩ đến kỳ lân giáp lại không khỏi bỏ đi suy nghĩ này, trái lại mua mấy ngọc giản dạy luyện chế giáp phòng ngự cấp cao, dự định trở lại nghiên cứu một phen, cũng mua nguyên liệu thấp trung cấp ở trên phố để luyện tay, lại vội vã trở lại phòng địa hỏa.

Gần bốn năm nay tên tuổi của Tiên Hương tửu lâu không chỉ không yếu, trái lại càng ngày càng vang, dứt khoát đã có danh hiệu một trong những tửu lâu mỹ thực không thể bỏ qua của Vân Mộng Trạch, khách hàng quen nhiều đến vượt mức, Tuyết Lệ cũng ngày ngày bận bịu chân không chạm đất, cũng may cô có thuê thêm một nhóm sư phụ có tay nghề không tệ và hai chưởng quầy tọa trấn, bấy giờ mỗi ngày mới có thể nghỉ ngơi nửa ngày để tu luyện.

Có lúc tới bình cảnh muốn tìm Trần Hạc, lại mỗi lần đều vội vã ra ngoài rồi lại vội vã trở về, ngẫu nhiên giảng được vài câu đề điểm rồi lại bế quan trường kỳ, lâu thì hơn năm, ngắn thì mấy tháng, tuy rằng mỗi khi Trần Hạc chỉ điểm đều khiến cô tu luyện càng tiến một bước, nhưng Tuyết Lệ luôn sợ quấy rầy y, chọc tiền bối không vui, đành phải tham thảo chút kinh nghiệm với mấy tỷ muội giao hảo khi rảnh rỗi.

Mà Trần Hạc thì mỗi ngày dùng các loại nguyên liệu luyện chế giáp phòng ngự ở phòng địa hỏa. Sau khi biết giáp này không thể mượn tay người khác, chỉ có thể tự mình luyện chế, y liền trở nên cực kỳ nghiêm túc, hơn nửa năm đều vượt qua trong việc lặp đi lặp lại luyện giáp phòng ngự. Năng lực khống chế lửa của bản thân y cực tốt, đối với chuyện mà y nhận định lại cực kỳ có tính nhẫn nại, vì vậy hơn nửa tháng đã luyện chế ra được thành công một bộ giáp phòng ngự da thú cấp thấp, ba tháng là có thể luyện ra một bộ giáp phòng ngự da thú trung cấp, cao cấp thì tạm thời không có nguyên liệu để luyện, vì vậy y bắt đầu luyện tập lặp đi lặp lại ở trung cấp, muốn làm được đến trăm phần trăm xác suất thành công.

Lúc này nếu có người thấy gian phòng địa hỏa của Trần Hạc, nhất định sẽ lộ ra vẻ kinh ngạc, vì giáp phòng ngự thấp – trung cấp trên mặt đất được chất từng đống, giáp phòng ngự cấp thấp không có gì khác y vật bình thường, nhưng trung cấp thì có màu vàng kim, vừa nhìn là biết không phải vật phàm, một món như thế cầm đi bán ra, giá cả tuyệt đối sẽ không quá thấp.

Trần Hạc quả thực luyện tập thiên về giáp phòng ngự thuộc tính kim, có thể quen thuộc thêm được một chút, cũng có sự trợ giúp cực lớn đối với việc luyện chế giáp Kỳ Lân Thú ngày sau. Mấy ngày nay y cũng chạy không ít cửa hàng khác, thậm chí còn đi chợ đen hai lần, y đã mua được ba bộ ngọc giản luyện chế giáp phòng ngự cao cấp, sau đó lặp đi lặp lại luyện thử rồi chọn từ đó một cái thích hợp nhất sử dụng.

Hôm nay Trần Hạc cầm tấm ngọc giản về giáp phòng ngự kiểm tra nội dung, tấm này vừa vặn giảng giải luyện áo giáp thuộc tính kim như thế nào, đồng thời là món mắc nhất trong ba tấm ngọc giản, nghe người bán đấu giá nói là lấy được từ động phủ người tu tiên thượng cổ nào đó, xem nội dung không giống đồ giả, đồng thời thủ pháp luyện chế càng tinh tế, cũng càng phiền phức hơn hai tấm khác.

Dựa vào kinh nghiệm luyện chế có hơn nửa năm của Trần Hạc, trình tự càng rườm rà thì xác suất luyện chế thất bại càng cao, trong đó từng vòng móc nối từng vòng, một chỗ xảy ra sai lầm thì toàn bộ tâm huyết sẽ uổng phí. Nhưng tương đối, thủ pháp luyện chế rườm rà thì giáp phòng ngự được luyện ra sẽ càng tinh luyện, không chỉ lực phòng ngự cao hơn hai thành, đồng thời độ hợp thân cũng tương đối tốt. Mà nhìn kỹ cuốn trong tay này, còn phiền phức hơn cả luyện chế pháp khí Nguyên Thần, điều này cũng khó trách tại sao đại sư có thể luyện chế giáp phòng ngự cao cấp cực ít, cho dù có xác suất thành công thì cũng không dám bảo chứng.

Chỉ nhìn những trình tự rèn và luyện chế, cùng với mỗi một bộ trận pháp thượng cổ khống chế và phụ trợ tăng thêm, nếu không phải Trần Hạc đã luyện pháp khí Nguyên Thần năm lần, chỉ sợ cũng phải choáng đầu hoa mắt, ngay cả như vậy trong lòng cũng có chút không xác định, vì vậy một tháng nay, y đều dùng để ghi nhớ trình tự phiền phức bên trên, chỉ nhớ một lần còn được, nhưng cần cố gắng lớn nhất để lý giải tầm quan trọng công dụng của mỗi một bước, đến khi những thứ khác đều có chút nắm chắc ngoại trừ những phù trận cổ kia, bấy giờ mới chuyển tay đặt ngọc giản qua một bên.

Sau đó lấy ra miếng giáp Kỳ Lân Thú chừng tám chín trượng kia, vừa lấy ra, tức khắc chiếu cho trong phòng rực rỡ ánh kim, so sánh ra, những bộ giáp phòng ngự trung cấp được luyện ra trong phòng hệt như tảng đá trên đất, ngay cả độ sáng bóng cũng nhạt đi ba phần, không bắt mắt. Trần Hạc thầm khen một tiếng, rồi lại bắt đầu cẩn thận. Nếu đem da Kỳ Lân Thú này đi cắt may, đại khái có thể chế ra bốn bộ giáp Kỳ Lân Thú hai mặt, nhưng nếu dùng phương pháp rèn của y giáp phòng ngự, nguyên liệu phải tốn hơn một chút, sẽ tổn thất một món, cộng thêm xác suất thất bại, số lượng tốt nhất là có thể luyện ra được hai món.

Nói cách khác, y chỉ có thể thất bại một món, thất bại thêm một lần thì số lượng hai món chưa đủ, chỉ cần có thể luyện ra hai món, thì sẽ không cô phụ tấm thú giáp lớn thế này. Trần Hạc nghĩ như thế, kế đó nhìn hắc báo đang tựa bên cạnh y an tâm ngủ, đã là yêu thú cấp bảy, lại nuốt vài lần hắc hỏa của Hắc Yểm Thú, hiện giờ bộ lông màu đen toàn thân lại càng bóng loáng đen như mực. Nếu lần này có thể luyện chế ra hai món thì tốt nhất, chờ ngày sau nó hóa hình sẽ có một lễ vật không tệ.

Nghĩ nghĩ, sau đó Trần Hạc đặt giáp Kỳ Lân Thú qua một bên, bắt đầu lấy một số máu Kỳ Lân. Mấy ngày mới cho hắc báo một chén, trong tay bây giờ vẫn còn lại không ít. Giáp Kỳ Lân Thú với máu thú cùng xuất từ một thể, dùng để vẽ phù tốt hơn chu sa nhiều. Tuy rằng Trần Hạc không tìm hiểu ra được sự ảo diệu của phù trận cổ, nhưng nếu chỉ phục chế, đối với y mà nói không khó, y đã sớm nhớ kỹ phù đó rõ ràng, rõ đến từng chi tiết mới thôi, tuy rằng quá trình vẽ rườm rà, nhưng đối với Trần Hạc đã vẽ quen huyết phù mà nói, chút việc khô khan đó không tính là gì.

Nguồn:

Dùng hai ngày đêm rốt cục đã phục chế phù trận thượng cổ kia lên mặt đất, sau đó lại đối chiếu ngọc giản ba lần, xác thực không có sai lầm sau đó mới đặt mấy khối linh thạch cực phẩm đến mỗi một vị trí, tức khắc toàn bộ trận pháp “U” một tiếng khởi động, trong nháy mắt linh khí thiên địa tuôn vào trận pháp tựa như sóng triều. Vì nơi Trần Hạc ngồi chính là nơi khống chế trung tâm, vì vậy ngược lại trấn định.

Đầu tiên là bắt đầu rèn nguyên liệu, tạp chất trong nguyên liệu được rèn càng thêm tinh luyện, thì phẩm chất của giáp phòng ngự được làm ra sẽ càng cao, độ thân hòa với thân thể cũng sẽ càng mạnh, đây là một bước cực then chốt, không thể có chút sơ suất. Thấy linh khí thiên địa trong trận pháp chậm lại, liền biết trận pháp đã tụ đủ năng lượng nguyên lực, tức khắc ném giáp Kỳ Lân lên vùng trời trận pháp, sau đó lấy ra Vạn Bảo Hồ.

Trần Hạc thật sự cảm thấy may mắn vì trước kia đã dùng vạn nhánh hồ lô luyện chế ra một nhánh bảo hồ như thế, nếu không thì vật chứa bình thường đã sớm bị hỏa diễm biến dị của hắc báo thiêu thành tro rồi. Đối với loại giáp Kỳ Lân Thú gần cấp chín này, địa hỏa bình thường tựa như gãi ngứa, đừng nói luyện hóa, cho dù đốt phần da cũng đốt không tan, trái lại càng đốt càng sáng, điều này cũng khiến Trần Hạc thầm than may mắn. Nếu không phải trước đây Kỳ Lân Thú chỉ còn lại thú hồn, mà có thân hình hoàn chỉnh, thì bọn họ đừng nói diệt sát nó, dù đốt chút lông không thôi cũng không xong, có thể thấy được tiểu thần thú thượng cổ này tuyệt đối không phải tốt mã dẻ cùi.

Trần Hạc lúc này trang nghiêm bắt đầu thúc đẩy Vạn Bảo hồ lô, tức khắc một ngọn hỏa diễm phun lên thú giáp, thú giáp chỉ khẽ rung lên, dường như cũng không có phản ứng gì, điều này đã ở trong dự liệu của Trần Hạc, tiếp theo hỏa diễm không ngừng bắt đầu đốt thú giáp trên vùng trời cổ trận. Mấy canh giờ liên tục thiêu đốt, cộng thêm trận pháp phụ trợ, giáp Kỳ Lân Thú rốt cục bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hòa tan.

Tức khắc tinh thần Trần Hạc chấn động, kế đó bắt đầu khống chế hỏa diễm luyện chế thú giáp từng chút một. Hậu viện Tiên Hương tửu lâu yên tĩnh, vì Tuyết Lệ đã phân phó tộc nhân, tiền bối ở đây tu luyện chớ quấy rầy, cũng hạ trận pháp cấm chế, vì vậy không có ai sẽ tự tiện xông vào. Mà hơn mười ngày trôi qua, Trần Hạc trong phòng đá, ánh mắt đã tràn ngập tơ máu, nhưng vẻ mặt có chút phấn khởi.

Lúc này y đang nhìn về phía khối dịch thể ánh vàng rực rỡ lớn bằng trái dưa hấu trên vùng trời cổ phù, không khỏi thở dài một hơi. Trong ngọc giản đã nói chí ít phải rèn luyện trăm lần, mà giáp Kỳ Lân Thú này đã bị y luyện không dưới một trăm năm mươi lần, tiêu hao trên trăm viên linh thạch cực phẩm. Y ngoài đau lòng cũng vui mừng, vì thuộc tính của khối dịch thể màu vàng kim này cực kỳ tinh thuần, đồng thời bất kể rèn luyện thêm bao nhiêu lần nữa, cũng không còn có nửa phần tạp chất đi ra.

Đả tọa nửa canh giờ, khôi phục pháp lực toàn thân, lúc này mới bắt đầu một bước then chốt, nặn hình. Vì là Kỳ Lân Thú, vì vậy lân giáp được chế lại ít đi một miếng vảy cũng không được, mỗi một miếng đều là then chốt, không có chỗ dư thừa, đều phải tỉ mỉ khắc ra, đây là bước quan trọng nhất cũng là gian nan nhất, cũng cần nguyên thần của người luyện chế phải cực kỳ mạnh mẽ, không phải Nguyên Anh Kỳ thì không thể được.

Cũng may nguyên thần của Trần Hạc vốn đã vượt xa người cùng cấp, hậu kỳ so với y đều phải thua kém một bậc, cộng thêm rượu Ngưng Thần Quả, miễn cưỡng có thể thử một lần. Tiếp theo thần thức khẽ động, mượn uy lực của phù trận cổ đơn giản phân cách khối dịch thể màu vàng kim kia thành ba phần, sau đó mắt cũng không dám chớp một chút, bắt đầu khống chế toàn bộ dịch thể hóa thành hình thái vảy giáp đại khái...