Nhắc đến chuyện sáng nay Vạn Kì mới nhớ tới đàn zombie hơn 10 con không hiểu sao lại chẳng động đậy gì kể cả khi có nhân loại tiến tới gần, thậm chí là tấn công chúng nó.


Vì sao nhỉ? Dị năng à?


Dị năng đồng hóa? Hay dị năng vô hiệu hóa?


Vạn Kì đoán có lẽ chủ nhân của dị năng đó chính là tên đã đập kính cửa xe?


Vạn Kì dần chìm trong các loại suy đoán loạn thất bát tao của mình.


....


Dịch Hồi lẳng lặng nhìn người nằm trong lòng mình, rõ ràng chỉ là một khuôn mặt bình phàm phổ thông, rõ ràng chỉ là một cô gái nhỏ bé, vậy mà cô ấy lại có nhiều điểm khiến hắn kinh diễm đến thế.


Rốt cuộc cô... là ai? Thực sự chỉ là một nhân loại bình thường thôi sao?


" có đi được không?" Dịch Hồi đột nhiên hỏi một câu chẳng liên quan.


" được." Vạn Kì gật đầu.


Dịch Hồi rũ mắt, hàng lông mi dài mà dày che đi từng đợt cảm xúc quận trào trong mắt hắn. Hắn cần không gian riêng, cần phân tích rõ ràng tình cảm mà bản thân dành cho cô, cần đưa ra sự lựa chọn giữa nắm chặt và buông tay.


" tự mình đi dạo, tôi sẽ trở lại đón cô." Dịch Hồi để lại một câu như vậy rồi cất bước rời đi.


Vạn Kì nhìn bóng lưng càng ngày càng xa của hắn, sau đó đột nhiêm đưa tay túm lấy góc áo hắn....


Túm lấy góc áo....


Túm lấy....


Túm....


Dịch Hồi cứng người.


Chuyện gì thế này?!


Sao cô ấy lại làm vậy chứ?


Cô ấy có ý gì?!


....


Đại não Dịch Hồi không ngừng đưa ra những khả năng tính có thể xảy ra.


" đừng đi." Cô vẫn còn muốn được bế.


" dựa vào cái gì tôi phải nghe cô?" Dịch Hồi ngạo kiểu hô


Vừa nói dứt câu lập tức hối hận...


Lỡ cô ấy cảm thấy hắn ghét cô ấy thì sao?


Lỡ cô ấy không vui rồi bỏ đi luôn?


Lỡ....


Vạn Kì trầm mặc một lát, sau đó đưa bàn tay còn lại vào túi áo khoác, cầm ra một viên đá gần giống đá quý nhưng lại trong suốt như thủy tinh:


" cho cậu."


Dịch Hồi quay đầu lại, tiếp nhận viên đá trong tay Vạn Kì:" cái gì đây?"


" không biết, lấy ở trong đầu kẻ đập cửa sổ ô tô. Nhìn qua có vẻ kì lạ, tròn tròn giống tinh thạch trong mấy quyển truyện ấy."


Dịch Hồi lại lần nữa bị Vạn Kì làm cho cạn lời....


" không biết mà còn lấy?" Trái bom nhìn qua tròn tròn kì lạ cô cũng nhặt à?


" đẹp." Vạn Kì đặt tay lên viên đá trong lòng bàn tay Dịch Hồi, dùng một chút thần thức chọc nó. Viên đá vừa tiếp xúc với thần thức của cô thì lập tức sáng bừng lên, tỏa ra quang mang bảy màu:" cậu xem, đúng không?"


Dịch Hồi nào còn tâm tư quan tâm đến nó có đẹp hay không, giờ phút này trong lòng hắn chỉ để ý đến bàn tay nho nhỏ mềm mại nằm trong lòng bàn tay mình mà thôi!


Tay tay tay.....


Nắm... nắm tay....


Khuôn mặt già nua của Dịch Hồi tức khắc đỏ bừng.


Lớn đến từng này hắn còn chưa từng thích ai chứ đừng nói là nắm tay, vậy mà.... vậy mà.....


Vạn Kì dùng ánh mắt nhìn động vật quý hiếm nhìn vẻ mặt Dịch Hồi lúc này.


Có đẹp thì cũng chỉ là một viên đá thôi mà, đâu cần đỏ mặt tía tay không dám nhìn thẳng như vậy?


Vạn Kì tỏ vẻ không cách lý giải tư duy của zombie vương.


" tự dưng làm sao thế?" Vạn Kì rút tay lại, khó hiểu nhìn Dịch Hồi.


Không hiểu thì hỏi, cài này nó gọi là hiếu học. Và Vạn Kì thì vô cùng hiếu học.


" không... không sao." Dịch Hồi mất tự nhiên quay mặt đi nơi khác, đồng thời trong lòng cũng có chút thất lạc.


" nói dối, phản ứng thái quá như vậy mà bảo không sao. Rốt cuộc là chuyện gì?" Cả sáng nay thằng nhóc này cứ kì kì quái quái sao sao ấy.


Hay cô xém chết dọa hắn ta sợ rồi?


Đừng hỏi vì sao cô đột nhiên quan tâm hắn, thật ra lí do đơn giản lắm, người ta bế mình cả sáng mà, không báo đáp thì cũng phải có tâm chút chứ.


" tôi nói không sao mà!" Dịch Hồi thẹn quá hóa giận, đột hô to một tiếng, sau đó phút chốc đã không thấy tăm hơi.


Vạn Kì: "????" Làm sao a....?


Nhìn bóng lưng chạy trối chết của Dịch Hồi, Vạn Kì âm thầm suy đoán có lẽ hắn nhìn viên đá lại nhớ đến người tình trong mộng chăng? Không ngờ tên này nhìn ngáo ngáo mà cũng người tình trong mộng a....


Vạn Kì âm thầm tặc lười khen ngợi Dịch Hồi che dấu sâu, sau đó lại tiếp tục âm thầm tưởng niệm viên đá của mình, xong xuôi đâu đấy mới quay người đi tản bộ, vừa tản bộ vừa chụp ảnh khu căn cứ hoang tàn.


*****


Tác giả có lời muốn nói:


Cảm ơn các bạn đang và đã đọc đoạn lảm nhảm này.


Có lẽ các bạn đang ship tiểu Kì Kì x Dịch Hồi nhỉ? Cũng có thể là A Ly x tiểu Kì Kì? Hay A Ly x Dịch Hồi? Thậm chí có thể là cả cô nhóc mới xuất hiện Giao Di x tiểu Kì Kì.


Thế nhưng các cậu chỉ nên ship họ khi các cậu thích ngược.


Vì sao á?


Thế này nhé, đơn giản thôi, tiểu Kì Kì mắc vô cảm chứng, nhớ không?


Vô cảm, không vui không buồn không giận không hờn, và dĩ nhiên, không yêu.


Cho nên dù là cặp nào thì tiểu Kì Kì cũng chỉ phụ trách chụp ảnh và bị sủng, ngoài ra còn có thể trang bức a, làm màu a,.... nhưng tuyệt đối sẽ không có chuyện tiểu Kì Kì nhà tớ yêu bất cứ đối tượng nào, đây là kết cục ván đã đóng thuyền, tuyệt đối không thể thay đổi. (À thì không yêu không có nghĩa là không ở bên, không làm người yêu hay không kết hôn nhé)


Dĩ nhiên, có ngọt, có sủng, có sảng, chỉ là không thể trả giá yêu thương ngang nhau mà thôi.


Ngoài ra thì.....


Chúng ta cùng chơi một trò chơi nhé?


Luật chơi đơn giản lắm, đoán xem tên của tiểu Kì Kì có ý nghĩa gì. (Cho những ai đã quên, tiểu Kì Kì tên gọi Vạn Kì)


Phần thưởng à... là một yêu cầu nho nhỏ của cậu, tớ sẽ cố gắng đáp ứng nếu nó không quá quắt đến mức không thể chấp nhận.


VD:


+ cho bạn X và bạn Y đến với nhau.


+ cho cậu trở thành một nhân vật trong truyện.


+ tình tiết ABC này không hay, sửa! ( nếu nó liên quan vờ cờ lờ đến mạch truyện thì cho tớ xin lỗi, không sửa được ạ.)


+ nhân vật này nhìn không vừa mắt, ngược! ( chỉ cần không phải tiểu Kì Kì thì đứa nào cũng được)


+ .....


Cậu có thể đưa thêm yêu cầu khác những cái trên vào, miễn là KHÔNG QUÁ ĐÁNG nhé.


Có một người trả lời đúng thì trò chơi cũng sẽ kết thúc, tớ sẽ nhắn tin riêng với bạn đáp đúng và hỏi yêu cầu chứ không chỉ ra ai là người đáp đúng, về phần người đáp đúng, cậu có thể nói ra cũng có thể che giấu, tùy cầu.