Dịch Hồi nhếch môi, không chút keo kiệt cười nhạo:" cô cho bản thân là ai? Tường rằng ở trong căn cứ nhân loại có cái gia thế cao to chống lưng liền muốn càn quấy thế nào cũng được? Thậm chí khiêu khích zombie vương?..."


Dịch Hồi vốn còn muốn mắng Bạch Cẩm Sinh đến cẩu huyết lâm đầu, thế nhưng Vạn Kì lại kéo tay áo hắn, bảo hắn dừng lại.


Dịch Hồi có chút ủy khuất ngậm miệng.


Hừ, chỉ một nữ nhân mà thôi, có gì tốt chứ?


Muốn dung mạo không có dung mạo, muốn tài hoa không có tài hoa, lại còn là một cái phạm xuẩn trí chướng... Có, Gì, Tốt!!!


Vạn Kì lựa chọn làm lơ khuôn mặt đen thùi của Dịch Hồi, lên tiếng hỏi Bạch Cẩm Sinh:" vì sao cô muốn theo zombie?"


Sức quan sát của Bạch Cẩm Sinh rất mạnh, nhìn hai người Vạn Kì và Dịch Hồi hỗ động, trong lòng đã kết luận Vạn Kì mới là người cầm đầu chân chính, vì vậy lập tức hồi đáp:" ái nhân của tôi lúc mạt thế vừa bắt đầu đã bất hạnh mắc phải dịch zombie, khó lòng cứu chữa..."


Đại khái là người yêu của Bạch Cẩm Sinh bị zombie hóa, cô ta yêu gã vô cùng, lén lút đón gã về, nhốt trong tầng hầm nuôi ăn nuôi uống, nuôi thẳng đến hai ngày trước, không hiểu sao đột nhiên lên cấp, có được tư duy của riêng mình, có thể khống chế ham muốn ăn thịt người, chỉ là vô pháp nói chuyện, cũng không nhớ Bạch Cẩm Sinh là ai.


Cô ta nghĩ rằng để gã nhìn thấy những khung cảnh trước kia của hai người có lẽ sẽ kích phát kí ức của gã, vì thế đưa gã quay lại nơi hai người từng sống chung, cũng chính là Zombie quốc.


Thế nhưng bây giờ lại may mắn gặp được zombie vương, cô ấy không cần phải để ái nhân của mình trốn chui trốn lủi mà sống nữa, vì thế quyết định cùng ái nhân đầu nhập dưới trướng zombie, cho ái nhân một sinh hoạt quang minh chính đại.


Mặc dù zombie cũng chẳng mấy thích thú sinh hoạt quang mình chính đại...


Vạn Kì kéo Dịch Hồi:" tên ái nhân của cô ta cấp mấy?" Cô không cảm ứng được sự hiện diện của gã ta.


" không biết, tôi không tìm được bất kì khí tức nào của anh ta." Dịch Hồi đưa cho Vạn Kì một thanh kẹo mút, thấp giọng đáp.


Vạn Kì có chút kinh ngạc, dị năng ẩn thân?


Ngẫn lại hình như có chút giống tiểu linh miêu đấy chứ.


" ái nhân của cô đâu?" Vạn Kì lên tiếng hỏi ra nghi vấn của mình.


" tôi bảo anh ấy đợi ở bên kia, tôi đi đón anh ấy." Bạch Cẩm Sinh mừng rỡ cười, đây là tiết tấu muốn thu nhận tiểu đệ đúng không?


Vạn Kì gật đầu.


Bạch Cẩm Sinh dường chỉ đợi có thế, vừa thấy Vạn Kì thoáng gật lập tức quay lưng chạy đi.


Vạn Kì nghiền ngẫm nhìn theo bóng lưng của cô ấy.


Không chút phòng bị sao?


Trước hàng trăm hàng ngàn zombie?


Để lộ nhược điểm trí mạng...?


Đây là quá mức vô tri hay quá mức tin vào thực lực của mình?


" Hồi, capa độ của cô ta?" Vạn Kì chỉ về phía Bạch Cẩm Sinh vừa rời đi, hởi Dịch Hồi.


" cấp 6, trong nhân loại như vậy đã rất không tệ." Dịch Hồi vừa đưa tay cầm cái kẹo đã chỉ còn que ra khỏi miệng Vạn Kì vừa trả lời.


" nhân loại à... Đệ nhất cường giả của nhân loại là cấp mấy?" Vạn Kì chớp mắt nhẹ giọng hỏi.


Dịch Hồi luôn có thể nắm bắt biến động ở thế giới nhân loại.


Có lẽ là vì thần thức rộng lớn và mạng lưới tiểu đệ trải rộng khắp thiên hạ của hắn nhỉ?


Vạn Kì đoán thế.


" ngang với A Ly, nửa cấp 8." Dịch Hồi trầm giọng đáp lại.


Vạn Kì gật nhẹ tỏ vẻ bản thân đã biết.


" lão đại, tôi trở lại rồi." Bạch Cẩm Sinh trở về rất đúng lúc, vừa tới cô nàng liền nở nụ cười, một tiếng lão đại hô đến thuận buồm xuôi gió.


" ân." Vạn Kì gật đầu, liếc nhìn vị ái nhân trong truyền thuyết.


Là một zombie... vô cùng đẹp.


So với A Ly còn đẹp hơn.


Làn da mềm mại hơi tái không khác gì nhân loại, đôi mắt hiện một lớp màng trắng khiến cặp con ngươi đen trầm biến thành máu xám bạc, thoáng hiện một loại mĩ cảm yêu dị. Lông mi vừa cong vừa dài khẽ chớp động, cái mũi cao tinh xảo khéo léo nằm trên bờ môi mềm mại tái nhợt.


Bệnh mĩ nhân.


Nếu không phải Bạch Cẩm Sinh nói gã là ái nhân của cô ta, hơn nữa bản thân gã cũng không có ngực thì có lẽ Vạn Kì đã nhầm gã thành con gái rồi.


Quả thực rất đẹp, rất kinh diễm.


Chẳng trách Bạch Cẩm Sinh không tiếc danh tiếng, không tiếc hai tay dính đầy máu tươi nuôi dưỡng anh ta.


Không lỗ.


" tên?" Vạn Kì rũ mắt không tiếp tục nhìn, nhàn nhạt hỏi.


Cô đã là người của sạn thỉ quan, không thể để tâm đến những nam nhân khác.


Thưởng thức cũng không được.


" Đông Cung Tịch Dương ạ!" Bạch Cẩm Sinh cười thấy răng không thấy mắt, vui vẻ đáp lời, còn đâu bộ dạng ưu nhã mĩ lệ lúc mới gặp...


Dịch Hồi âm thầm nghiến nghiến răng, tức phụ nhi nhìn tên nhu nhược trước mặt thất thần!


Thất thần 2 phút!


Thật không thể tha thứ!


Ngoại trừ dung mạo thụ lòi đó, gã ta còn có gì tốt chứ?!


Dù tốt lại có thể tốt hơn hắn sao?!


Hắn có nơi nào không tốt chứ...?!


Ủy khuất!


T^T


...


*** Tác giả có lời muốn nói:


Các bảo bối độc giả thân ái~


Các bảo bối đoán xem ý nghĩ tên của hai nhân với mới là gì nào?


Bạch Cẩm Sinh.


Đông Cung Tịch Dương.


Đoán đúng có thưởng nà~


*** Chuyên mục hằng ngày cầu chương:


Look_Think_Talk


Ngươi thật là đẹp....


Ngươi thật là tốt....


Ngươi thật là đáng yêu....


Quý Sở đại lão bao giờ mới tiếp tục lên sàn a!!!