Tiêu Tử Phượng đính hôn mời rất nhiều người. Nhân viên tập đoàn Tiêu thị cũng được nghỉ nửa ngày để tham gia bữa tiệc đính hôn của Tiêu đại tiểu thư.

Đậu Mật Đường không tìm được trang phục thích hợp với buổi lễ này, cô lại không muốn bỏ qua vở kịch hay mà cô đã dựng. Vì vậy, mặc bộ quần áo trắng nhân viên, đi tới địa điểm định sẵn.

Phòng lớn của khách sạn trang hoàng rực rỡ, trần nhà lên treo rất nhiều quả cầu đểu màu sắc. Một tranh thư đỏ rực treo phía trước cửa. Trên đó viết chữ to rất bắt mắt: Tiêu Tử Phượng sáng duyên cùng Đường Long, tập đoàn Tiêu thị kết thông gia với tập đoàn Đường Thị.

Từng đôi lứa cùng đi vào. Nam mặc đồ âu phục gọn gàng. Nữ không mặc là dạ phục thì cũng mặc váy kiểu công chúa. Đậu Mật Đường xem nhìn người khác, lại nhìn cách ăn mặc của mình, có chút buồn cười.

Cô gái nào đến buổi lễ này đều trang điểm kĩ lưỡng, lời nói cử chỉ mang theo giả dối, bày đặt giả vờ thục nữ, làm cho người ta nhìn cũng nổi da gà.

"Giả, là giả! Giả bộ làm gì? Có cần thiết không?" Đậu Mật Đường âm thầm lầm bầm một tiếng, cầm rất nhiều thức ăn trên mâm tròn, bắt đầu ăn. Không ăn thì uổng, ăn cho đầy bụng thì mới dùng được đầu. ( Tuyết Thiên: hợ! Ý chị là ăn no rồi mới làm việc được á)

Tướng ăn của cô làm những cô gái khác bàn luận xôn xao, tiếng cười đầy châm chọc bay vào tai cô.

"Cười cái gì? Cười nhạo các người sao!" Đậu Mật Đường hung hăng trừng mắt các cô gái cười mình, trong lòng âm thầm mắng.

Tham gia lần yến hội này, chỉ sợ cũng không có lần sau. mất mặt thì sao? Ăn cho no bụng đã!

Đậu Mật Đường có khuôn mặt xinh đẹp, còn có tướng ăn thật, làm Tiêu Tử Đằng chú ý đến. Hắn chào hỏi Quý Ngọc Khang một tiếng, đi tới trước mặt Mật Đường.

"Ơ, người đẹp từ đâu đến vậy? Ánh mắt tôi vụng về giờ mới nhận ra nhỉ?" Tiêu Tử Đằng khoác tay lên vai cô."Tôi tên là Tiêu Tử Đằng, người đẹp tên gì?"

"Anh hỏi tôi tên gì? Tôi tên là gì, có chuyện gì không?" Đậu Mật Đường ghét nhất là những gã đàn ông ăn nói ngọt xớt. Hơn nữa, gã này lại khoát tay lên vai cô. Cô hất tay gã ra, tức giận nói.

"Cậu Tử Đằng, Mật Đường là đi cùng với tôi." Quý Ngọc Khang đi tới, giới thiệu."Tử Đằng, đây là Mật Đường, bạn gái của tôi. Mật Đường, đây là Tử Đằng. Cậu ấy là bạn tốt của anh, cũng là đại thiếu gia tập đoàn Tiêu thị"

Đậu Mật Đường vừa nhìn thấy Quý Ngọc Khang, thậm chí có một chút hưng phấn. Anh là người duy nhất mà cô quen biết tại buổi lễ này. Nhưng vừa nghe anh giới thiệu, trong lòng lại khó chịu. Cô biết tình cảm Quý Ngọc Khang dành cho cô, lại càng thấy không được tự nhiên.

Bạn gái? lúc nào cô đáp ứng làm bạn gái của anh hả ? Anh tại sao muốn giới thiệu như thế? Anh không muốn cô lấy chồng hử?

"Chào em." Tiêu Tử Đằng vươn tay, chào hỏi người đẹp trước mắt. Hắn nhìn nhìn Quý Ngọc Khang, lại nhìn nhìn Đậu Mật Đường. Trong lòng âm thầm cảm thán: thằng cha Ngọc Khang thật có diễm phúc! Lại có thể đụng được cô gái xinh đẹp này.