- Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử, Cung Đấu, Gia Đấu,
- Tác giả: Vân Ngoại Thiên Đô,
Mị Tướng Quân
Truyện Mị Tướng Quân của tác giả Vân Ngoại Thiên Đô là truyện ngôn tình cổ đại xoay quanh một nữ tướng ngọt ngào, tài sắc vẹn toàn.
Xung quanh nàng là một vương gia kiêu căng ngạo mạn, và một thái tử vương triều. cuộc tranh đấu giữa họ cũng chỉ là cuộc tranh đấu quyền lực và sắc đẹp giữa những người đàn ông.
Nhưng đó cũng là dự tính của nữ tướng xinh đẹp này.
Xung quanh nàng là một vương gia kiêu căng ngạo mạn, và một thái tử vương triều. cuộc tranh đấu giữa họ cũng chỉ là cuộc tranh đấu quyền lực và sắc đẹp giữa những người đàn ông.
Nhưng đó cũng là dự tính của nữ tướng xinh đẹp này.
- Chương 101: Ngày chân tướng sáng tỏ cũng là lúc rời đi
- Chương 102: Canh phòng cẩn mật, vậy mà cũng có người tới
- Chương 103
- Chương 104: Hạt sen trong veo nhưng có dị thường
- Chương 105: Khách không mời mà đến, mang đến kỳ ngộ
- Chương 106: Có cách hay thì phải dùng lại
- Chương 107: Chưa ra đến cửa đã có chuyện
- Chương 108: Cánh cổng màu son ở ngay trước mắt
- Chương 109: Hắn muốn làm gì?
- Chương 110: Cảnh đẹp trong nước
- Chương 111: Ngươi thật nhàm chán
- Chương 112: Tiếng sáo du dương
- Chương 113: Dưỡng sinh hay là thứ khác?
- Chương 114: Thất thủ
- Chương 115: Điều hắn nói là sự thật?
- Chương 116: Có thể tin tưởng chứng cứ này không?
- Chương 117: Tại sao cuối cùng vẫn nguyên như vậy?
- Chương 118: Hận và không hận, thì sao chứ?
- Chương 119: Hết thảy đều là sự châm chọc?
- Chương 120: Tiền đồ như thế
- Chương 121: Ướm lời thử dò xét
- Chương 122: Lòng thành khẩn
- Chương 123: Âm thầm sắp đặt
- Chương 124: Đau thương và tình nghĩa. Ai thật ai giả?
- Chương 125: Sự dịu dàng thấu tận xương?
- Chương 126: Lời nói mềm mỏng, nhưng lại ngông cuồng
- Chương 127: Gần tới ngày cưới, gió càng hiu hắt
- Chương 128: Vinh sủng tột đỉnh, nhưng có điểm tận cùng
- Chương 129: Sóng dậy
- Chương 130: Hoa mẫu đơn có càn khôn
- Chương 131: Tàn hồng rỉ máu, ánh đèn đã tận
- Chương 132: Tới cuối con đường, mạng sống chẳng còn
- Chương 133: Thời khắc lúng túng
- Chương 134: Thì ra mình hiểu lầm
- Chương 135: Vẫn là lúng túng
- Chương 136: Nảy sinh ngờ vực
- Chương 137: Lúng túng trước sự ngưỡng mộ
- Chương 138: Cứu người vốn là chuyện bình thường
- Chương 139: Đầu mối
- Chương 140: Thêm một kẻ biến thái
- Chương 141: Bừng tỉnh ngộ
- Chương 142: Hắn lại có thể làm như thế
- Chương 143: Đau buồn hỡi ôi đau buồn
- Chương 144: Sốt ruột muốn chết
- Chương 145: Hắn đã xảy ra chuyện gì?
- Chương 146: Tay hắn khẽ run
- Chương 147: Cực kỳ khó chịu
- Chương 148: Rách váy rồi!
- Chương 149: Mạch nước ngầm xao động
- Chương 150: Thời khắc sinh tử