Thược Dược nước mắt lộp bộp rơi, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhận lấy đồ tiểu thư thưởng, "Được, Thược Dược đều nghe tiểu thư, tiểu thư, người cũng phải cẩn thận, nếu không đợi được người, ta cùng Dung ma ma đều không sống nữa!"
"Được rồi, yên tâm đi, ta nhất định không có việc gì.

Đi đi, mang theo Dung ma ma đi tìm Hòa bá, để cho hắn an bài cho các ngươi xuất phủ.

" Dỗ dành xong Thược Dược, Tô Oản Nhan ngồi ở trong phòng, nhìn Quý Tiêu Hàn vẫn mặc hỉ bào đỏ thẫm như trước, trong ánh mắt lóe lên sự tìm tòi nghiên cứu càng sâu.


Cho dù cách màn che cũng có thể cảm nhận được tầm mắt của Tô Oản Nhan, Quý Tiêu Hàn đang "hôn mê" hiện ra vài tia cảm giác khác thường, chẳng lẽ nàng đã phát hiện cái gì?
"Vương phi nương nương, nô tỳ Tiểu Ngũ, là nha hoàn được phái tới để hầu hạ nương nương.

" Ở cửa có một tiểu nha đầu gầy gò đi tới, trông tuổi không lớn, nhưng tư thế đứng vững chắc, bước chân nhẹ nhàng, hẳn là người tập võ,"Vương phi nương nương, canh giờ không còn sớm, phải vào cung tạ ơn, Hòa quản gia bảo nô tỳ tới mời nương nương.

"
Tô Oản Nhan thu hồi tầm mắt, thanh âm thản nhiên, "Ừ, đi thôi.

"
Xe ngựa của Tiêu vương phủ không giống như những hoàng thất và thế gia khác, chỉ treo biển hiệu vương phủ trước xe ngựa, còn có hộ vệ vương phủ đi theo hai bên, hơn nữa Tiêu vương có công huân bên người, quân hộ vệ của hắn có thể mang theo vũ khí tự do ra vào hoàng cung, cho nên, xe ngựa mà Tô Oản Nhan ngồi cũng không giống như những người khác, bị ngăn ở cửa cung, còn có cấm vệ quân nghiêm khắc kiểm tra, xe ngựa của Tiêu vương phủ có thể đi thẳng vào.

Trong mấy chiếc xe ngựa chờ ở ngoài cửa cung, còn có xe ngựa của Tô phủ, hôm nay Kỷ thị cùng Tô Dung Yên được Hoàng hậu nương nương tuyên triệu tiến cung, nhưng chức quan Tô Hoành An tuy là nhị phẩm, ra vào hoàng cung không có bất kỳ đặc quyền gì, cần phải thành thật tiếp nhận kiểm tra.

Nhìn thấy xe ngựa của Tiêu vương phủ xuất hiện, Tô Dung Yên ngồi trong xe ngựa, trong mắt hiện lên một tia ghen ghét, nhỏ giọng vào lỗ tai Kỷ thị, "Nương, là tiện nhân Tô Oản Nhan kia! "

Kỷ thị nghe vậy, cũng nhìn theo hướng nữ nhi chỉ, quả nhiên, dưới màn xe ngựa như ẩn như hiện, là dung nhan tuyệt mỹ của Tô Dịch Nhan, hai mẹ con đều dùng ánh mắt chán ghét nhìn chằm chằm bên này, "Nàng cho rằng gả cho Tiêu vương còn có cái gì để đắc ý sao?"
Xe ngựa của Tiêu vương phủ nghênh ngang chạy vào trong cửa cung, Tiểu Ngũ ngồi bên cạnh Tô Oản Nhan giật giật lỗ tai, nghe xong đối thoại của hai mẹ con này, thấy Tô Oản Nhan khép hờ hai mắt, biết Vương phi cũng nghe được, nhỏ giọng hỏi: "Vương phi, cần nô tỳ ra tay không?"
Vương gia nói Vương phi nương nương là người thông minh, đi theo bên cạnh Vương phi, phương thức tốt nhất chính là thẳng thắn thành khẩn, nàng cũng không che giấu sự thật mình biết võ công, giờ phút này càng mang dáng vẻ tùy thời nguyện vì Vương phi mà dốc sức.

Tô Oản Nhan mở mắt, nhấc màn xe lên, vừa vặn chống lại ánh mắt oán độc của hai mẹ, nàng giãn mặt cười với phía bên kia, "Cũng chỉ là hai tên hề nhảy nhót, nào đáng giá cho chúng ta động thủ?"
Loại người như thế, càng để ý đến các nàng, các nàng ầm ĩ càng vui.

Dùng bao tải không thơm hơn sao?
Tiểu Ngũ vội khom người: "Vâng!"
Tính tình Vương phi quả nhiên ôn nhu, bị người ta nói như vậy, còn không đánh trả, chờ trở về, nhất định phải hồi bẩm Vương gia, để nàng đi xé nát miệng hai mẹ con này.


Tiến cung tạ ơn, đầu tiên phải tới ngự thư phòng gặp cẩu hoàng đế, Tô Oản Nhan được Tiểu Ngũ đỡ đi xuống xe ngựa, "Chúng ta gặp qua Tiêu vương phi, mời Tiêu vương phi theo chúng ta tới cửa ngự thư phòng chờ một chút, lúc này Hoàng thượng còn đang bận.

"
Lại nhìn thấy người của Tiêu vương phủ, Cao công công liền nghĩ đến việc ngày hôm qua mấy người Tô Oản Nhan cùng Hòa bá kia đối đãi với mình, cho dù người này có là Tô Oản Nhan mới gả vào Tiêu vương phủ, Cao công công cũng không cho nàng sắc mặt tốt.

Ý là nàng phải ngây ngốc đứng ở cửa chờ sao?!