Tôi đưa mắt nhìn 2 tảng băng lấp lánh trước mặt mình xong lại liếc vô bảng skill thở dài...



Level sở hữu: 50

Mana:100

Thời gian hồi chiêu:250 phút

Thời gian tồn tại:100 phút.

*Lưu ý: Trước khi sử dụng có thể đánh dấu vô bất cứ thứ gì nếu không muốn đóng băng chúng.”

Hèn chi lúc tôi dùng có hình tâm ngắm hiện lên như lúc sài mấy skill khác nhưng do vội quá không quan tâm nó. Haizz! Giá mà mình đọc kĩ hơn thì đánh dấu kịp 2 đứa nó rồi. Thứ tôi lo lắng nhất lúc này là cái nội tại của Băng kiêm đây.



Thế đấy, haizzz! Nếu tôi nhớ không nhầm thì thần hoả chỉ có ở hoả kiếm sĩ đã thăng hoá. Còn hắc hoả là lửa hoả diệm dưới âm ngục. Đào đâu ra hai loại lửa đó bây giờ?

À đúng rồi!! Con thần khí Hoả quốc!!!!!! Mà không được:( nó còn lâu mới giúp đối thủ.....Gruuuuu!!! Làm sao bây giờ! Thằng Alen thì không sao chứ con Dyno mà chết là cả Phong quốc truy nã tôi mất.. để coi lại bảng skill coi...



:Tạo ra một phân thân bằng tuyết, người sử dụng có thể điều khiển phân thân bằng suy nghĩ. Phân thân có sức mạnh bằng một nửa sức mạnh người chơi.

Level sở hữu:65

Mana:120

Thời gian hồi: 30 phút

Thời gian tồn tại: 15 phút.

<địa ngục băng>: biến toàn bộ địa hình xung quanh thành địa hình băng giá. Tăng sức mạnh người chơi và đồng đội. Tăng sức mạnh và sát thương kỹ năng hệ băng.

Level sở hữu:60

Mana: 5 mana/s

Thời gian hồi chiêu:12h

Thời gian tồn tại: không có.”

Tôi chán nản ngồi sụp xuống đất. Không có gì hữu hiệu cả. Nghĩ đi Dunkel..... gruuuu!! Tôi liếc nhìn thằng Alen, nghĩ cũng tội nghiệp, tính ra nó cũng giúp đỡ tôi nhiều đấy chứ. Từ giao tiếp đến kiên trì giải thích mấy cái tôi không biết như thăng hoá chẳng hạn,....à từ từ.... thăng hoá?.....

Tôi vôi cầm lấy thanh Băng kiếm... đúng như tôi đoán có một là bùa thăng hoá được dán ở đây. Nhưng không được. Nếu sử dụng bây giờ tôi phải bỏ một trong hai hệ mà chưa chắc gì đã có kĩ năng Hắc hoả. Thứ tôi muốn là thăng hoá cả hai cơ....Với cả, thanh kiếm này cũng đâu phải của tôi.. haizzz, tôi chán nản nhắm mặt lại thư giãn, tôi chán thế giới này quá rồi.......

.....

-“Vậy kĩ năng bóng tối biến đi đâu rồi?”

-Mình tự triệt tiêu.

-“Tại sao?”

-Vì hệ lôi thuộc hệ ánh sáng. Nếu giữ kĩ năng hệ bóng tối sẽ dẫn đến xung đột khi khai triển, vả lại kĩ năng bóng tối mình yếu lắm! Giữ lại làm gì.

.......

Tôi choàng tỉnh dậy.... đúng rồi.... thằng Alen có nói 2 hệ bóng tối và ánh sáng xung đột. Vậy tại sao không thử?...

-“kiếm hư vô”.

Tôi cắm thẳng 5 thanh kiếm vô tảng băng nhốt thằng Alen...

“Kengg..”-thanh kiếm bật ra.

Vậy là không được rồi.... có nên dùng không nhỉ? Hơi nguy hiểm! Lỡ 2 đưa nó chết luôn thì sao?...

“Bốp” tôi vỗ trán cái đét......

Đúng rồi! Lửa của là Hắc hoả mà. Chỉ có điều nó sẽ tắt đi khi hết thời gian tồn tại skill chứ không cháy mãi như ở âm ngục thôi, bản chất vẫn là vậy.....

Tôi như được khai sáng liền bật dậy ôm hai tảng băng dịch chuyển ra thật xa rồi về lại chỗ cũ. Chỉ cần hiệu ứng lửa của nó là đủ rồi! Để 2 đứa này trong phạm vi sẽ bị thiên thạch đè chết mất. Mày làm được mà Dun.... giống như nướng ếch thôi mà.

-“Hắc thạch”

Phút chốc những viên thiên thạch quen thuộc lại xuất hiện. Chỉ trong vài phút thôi nó đã gần như san bằng cái núi băng nhỏ bé này rồi. Cầu mong không có quả nào rơi lạc qua chỗ 2 tụi nó.

......

-Dunkell ơi.... cậu đâu rồi!- Tiếng thằng Alen văng vẳng đâu đây.

Phù! Vậy là thành công rồi. Hèn chi tôi tìm đúng vị trí cũ mà không thấy 2 tảng băng đâu.

Tôi tiến đến chỗ nó vẫy tay ra hiệu.

-Ahhhhh! DUNKELLLL...-Thằng Alen vui sướng chạy lại chỗ tôi đặt tay lên trán.

-Tên quái vật đó sao rồi?-Dyno lạnh nhạt hỏi.

-“không biết! San bằng cái núi rồi nên không rõ nó còn sống không”?-Tôi chỉ sang ngọn núi đang bốc khói bên kia.

-CÁI GÌ? Cậu san bằng cả ngọn núi á? Kinh dị vậy.-Alen há hốc mồm, ngó sang con Dyno thì nó cũng bất ngờ không kém.

-“cảm thấy sao rồi?”-Tôi đổi chủ đề.

-Hả?.... À lúc nãy tự dưng mình thấy lạnh lạnh xong rồi sau đó không hiểu sao không biết một cái gì nữa. Tỉnh dậy thì thấy đang nằm dưới đất người ướt sũng.-Nó gãi đầu cười.

Vậy là lửa có thể làm tan băng vĩnh cửu. Haizz tôi dần dần hiểu cái xung đột thằng Alen nói rồi.

-Chúng ta về ăn thôi! Đói rồi! Hehe-Thằng Alen xoa bụng.

-“Không! Tôi đạt được mục đích rồi! Về thôi!...”- tôi lạnh nhạt từ chối.

-“À mà đúng rồi! Trả kiếm cho cô.”-Tôi quăng thanh kiếm vô người con Dyno. Dù gì cũng xung đột! Tôi sẽ kiếm thần khí nào khác hệ bóng tối vậy!

-Dunkel kêu chị lấy lại kiếm đi.-Alen chuyển lời

-Nó là của anh! Nhận lấy đi.-Nhỏ quăng ngược về.

-“Hả? Cô là người giết được boss mà?”-Tôi bất ngờ.

-Haizz! Ngốc vậy! Thần khí làm gì muốn chuyển qua ai cũng được vậy! Cậu là người được thần khí chọn chứ không phải chị Dyno.-Alen ngán ngẩm giải thích.

-“Nhưng ai giết được boss thì vũ khí của người đó mà?”-Tôi vẫn ngu ngơ.

-Với boss thường thôi! Thần khí thì khác. Cậu thử sài kĩ năng hệ băng xem có được không?-Nó chỉ vào Băng kiếm nói.

gật đầu

-Vậy đúng thần khí chọn cậu rồi! Nếu không cậu chẳng sử dụng được đâu!- Nó lắc đầu ngán ngẩm.

Hố hố! Xịn vậy? Thần khí chọn mình sao? Ahihi! Nghe oai thế! Hí hí!

-“Vậy được rồi! Hai người về đi, tôi xin phép đi trước!”- Tôi hài lòng quay đầu tính bỏ đi.

-“À khoan! Dyno! Tôi có chuyện muốn nhờ!-Tôi sực nhớ ra một chuyện quan trọng

-Chị Dyno... -Alen chỉ chỉ vô người tôi.

-Làm sao?

-“Thứ nó ghi trong này là sao? Tôi không hiểu?”-Tôi lôi cuốn sách thuật di tâm ra.

-Haizz! Anh có bị ngốc không? Chưa bao giờ học kỹ năng từ sách thánh à?- Dyno chán nản vỗ trán nói.

lắc đầu trước giờ tôi toàn được ban kĩ năng mới chứ có học bao giờ đâu?

-Haizz! Đây là bản đồ mana trong cơ thể! Nó không liên quan gì cả! Hầu như sách kĩ năng nào cũng có cái này hết! Thường thì mỗi sách sẽ ghi nhưng thế võ hay cách tu luyện nhưng thuật di tâm thì không! Nó là kĩ năng thuộc sách thánh rất dễ sử dụng nhưng không phải ai cũng học được.-Nó chỉ chỉ vô sơ đồ hình người ở trang đầu tiên giải thích.

Hử? Nhỏ đang nói cái gì vậy?

-“không hiểu?” -Mặt tôi ngu ra.

-Cậu ấy vẫn không hiểu...-Alen chán nản chuyển lời.

-Gruuuuh! Tại sao ai cũng biết đến sách thánh mà mỗi cậu không biết vậy? Sao cậu sài được kĩ năng băng vậy hả???- Nhỏ Dyno nổi điên.

Sách thánh? Là cái gì? Mặt tôi lại ngu ra.

-Lúc nãy nhận băng kiếm cậu không lấy sách thánh sao? Mỗi thần khí đều có một sách thánh đi kèm để người sử dụng học kĩ năng mà?-Alen nheo mắt hỏi.

lắc đầu chắc đối với NPC thôi! Người chơi bọn tôi có hệ thống lo cả rồi. Chỉ có điều thuật di tâm này không hiểu sao lại không học được.

-haizz! Cậu điền tên vào mấy trang giấy trắng này là xong. Sách thánh là loại sách cực kì dễ học, chỉ việc điền tên vào là trong đầu cậu tự động hình dung được cách sài. Nhưng mà ai không phù hợp tên được điền sẽ biến mất và người đó sẽ bị tẩu hoả nhập ma. Đơn giản vậy thôi.-Nó ngán ngẩm giải thích.

Máaaaaaa! Nói bà từ đầu có phải nhanh không? vòng vo làm gì?...

-“Alen mượn cây bút”-Tôi chìa tay ra.

“Xoẹt”-Hihi! Như vầy đi cho nhanh-Nó cầm kiếm chém cái roẹt vô ngón tay tôi rồi cười tỉnh bơ.

AHhhhhhhhhhhh! Thằng khốn mài muốn chết khôngggg? Tôi đấm phát vô đầu nó. T.T huhu ngón tay ngọc ngà của tôi T.T.

-Hức! Không có bút mà! Huhu sài đại đi! Với có máu tỉ lệ thành công cao hơn á! Người ta toàn sài máu mà! Oaaaa!-Nó ôm đầu mếu máo -_-.

À thế à? Thế cho tao xin lỗi nhá:))) tôi không ngần ngại đặt ngón tay vô viết: “DUNKELHEIT”. Xời viết hoa hẳn hoi. Chắc ông thánh này cũng phải du di chữ đẹp chứ.

-KHOANNNN.-Alen hét lên.

-Tên điên này! Bọn tôi còn chưa kịp chuẩn bị gì mà.-Dyno hoang mang hét lớn.

Hả?...gì thế? Kêu viết thì viết rồi muốn gì nữa? Mặt tôi ngu ra.

“Roẹt, roẹt, roẹt,....” bỗng chốc những trang sách tự động lật như có một luồng gió mạnh thổi qua...

-Alen! Giữ tay hắn lại! Mau lên!

Dyno và Alen gấp gáp chạy lại giữ chặt người tôi. Chuyện gì vậy?...

Khoan đã...Những trang sách bắt đầu hiện chữ lên nè....nhưng tốc độ lật nhanh quá tôi không đọc kịp. Sao tự nhiên buồn ngủ thế nhỉ?...

.........

Đây là đâu? Sao toàn một màu đen thôi vậy? Tôi choáng váng ngồi dậy. Khỉ thật sao nhức đầu thế?

-AHHHHHHHH!!!!GIẾT HẮNNNNNNN

Bỗng chốc khung cảnh cuộc chiến với Hoả quốc hiện ra trước mặt tôi. Khỉ gì vậy?.....

-Lần này đừng hòng Eliber này cho người chạy thoát.-Nhỏ Hoả kiếm cưỡi ngựa hét lớn rồi lao vào tôi.

Gì vậy? Chuyện này là sao? Tôi rút thanh kiếm ra thủ thế.

-KHÔNG!!! ĐỪNG GIẾT CON TÔI......

Gì nữa vậy? Tại sao?...Tại sao ba mẹ lại ở đây?

-BA... MẸ......-Tôi hét lớn. Ơ...tôi nói được rồi này!

Cuối cùng....cuối cùng tôi cũng được gặp 2 người. Nước mắt tôi bắt đầu chảy, thì ra quyển sách đưa tôi đến gặp họ....tôi lao điên cuồng về phía 2 bóng người quen thuộc. Quá lâu rồi tôi không được nghe giọng ba, cũng đủ lâu để quên mất hơi ấm khi ôm mẹ nữa.....

“Sụttttt...sụt..”

Tôi thần người! 2 mũi tên.... găm thẳng vô trán họ...

-Ai cản trở Hoả quốc đểu phải chết...-Một tên cưỡi ngựa hét lớn.

B...b....ba...mẹ.. nước mắt tôi bỗng chốc tự chảy xuống... gì vậy? Tại sao? Mấy người lại làm vậy?

-AHHHHHHH..... HẮC THẠCH.- tôi hét lớn.

Cảm giác đau đớn che mắt tôi. Tôi điên cuồng lao vào chém giết từng người một.

“Ầm ầm ầm....” những viên thiên thạch rơi xuống....mọi thứ diễn ra giống hệt hôm đó- ngày mà tôi thảm sát hơn 2 vạn quân Hoả quốc.

-CHẾT ĐI! CHẾT ĐI! LŨ CHÓ MÁ!- Mỗi nhát kiếm của tôi vung xuống đều kèm theo một tiếng chửi bới.

Haha...Đúng vậy! Chết hết đi! Bọn chó các người chỉ là lũ kiến dưới chân ta thôi.

-Cứu với...-Một tên đang bò lê lết do bị thiên thạch đốt.

“Sụtt”. Để ta cứu rỗi người khỏi đau đớn. Tôi đâm thanh băng kiếm vô đầu nó.

-Oa... oaa...chị Eli ơi!! Em sợ!!- Hử tiếng trẻ em khóc sao? Tại sao ở chiến trường thế này lại có trẻ em.

-Nín đi! Sao em lại đi theo chị? Không sao mà! Chị sẽ đưa em rời khỏi đây....-Con Hoả kiếm Eliber gì gì đó xuống ngựa ôm ấp thằng bé.

Hừ... loại súc sinh bắn tên vô trán người khác còn dám ra vẻ tốt bụng sao?

-Băng hoá. -Tôi tạo nên một mũi tên bằng băng khoá tâm ngắm vô trán thằng bé.

Haha! Chết đi đồ khốn! Mũi tên xé gió lao thẳng về trước.

“Sụtttt”. Eliber ôm chặt thằng nhỏ rồi hứng trọn mũi tên. Haha!! Đau chứ? Vết thương hơi nhỏ nhỉ?

-Băng hoá.-Tôi gồng tay phóng to kích thước mũi tên lên xé toạc từng thớ thịt trong người nó.

-ÁAAAAA!-Nó hét lên đau đớn.

-CHỊ ELI!!!-Thằng nhỏ sướt mướt

Haha! Cảm động quá nhỉ? Tôi chậm rãi tiến về phía con nhỏ...

-Đau lắm sao? -Tôi nhếch mép cười rồi chĩa kiếm vô mắt thằng bé nó đang ôm.

-Khô....không được làm hại....nó! Nó còn...quá bé..khụ.-Nhỏ vừa nói vừa ho ra máu sặc sụa. Thật là kinh tởm.

-Cầu xin ta đi!- Tôi dí kiếm gần hơn vô khuôn mặt đang khóc oa oa kia.

-Ta...ta cầu...xin ngươi...hãy tha cho nó...Khụ..nó không có tội...- Nó ho một bãi máu vô giày tôi.

-Ngươi mắc sai lầm rồi....

“Sụttttt”..... Tiếng khóc bỗng im bặt.......

HAHAHA! Chết đi! Chết đi!!!! Tôi sung sướng đâm kiếm điên cuồng vào người hai chị em nó.... tụi mài chết xứng đáng lắm haha! Cảm thấy vinh dự khi chết dưới tay tao chứ? Hahahaa.....a...a

.....

Bên ngoài.....

-Giữ chặt hắn lại!!-Dyno gồng người nhăn mặt nói.

-DUNKELL!! Tỉnh dậy đi!-Alen cũng mệt nhọc không kém.

-Vô ích... hắn bị tẩu hoả nhập ma rồi! Cố gắng giữ đi không cả 2 chị em ta chết luôn đấy....

........