Ngoài người nhà và những nhân viên thân cận của bọn họ ra, hai người vẫn quyết định giữ bí mật chuyện mang thai trước, vốn Thẩm Vọng Tân muốn nói một tiếng với đạo diễn nhưng đều bị Tô Tinh Dã từ chối. Cô hiểu rằng nếu anh nói với đạo diễn, đạo diễn chắc chắn sẽ chăm sóc cho cô ở  mọi mặt, đến lúc đó làm gì cũng phải cẩn thận, ngược lại sẽ kéo dài tiến độ quay phim, tất nhiên cô cũng có chừng mực của mình. Bộ phim mà bọn họ quay là một bộ phim ca nhạc nên không có quá nhiều cảnh hành động, Cô vẫn còn phải quay khoảng nửa tháng nữa, quay dần từng bước cũng sẽ không có việc gì.

Do vậy cô vẫn giống như bình thường, mỗi ngày lúc nào nên quay thì quay, nên kết thúc công việc thì kết thúc, song việc khác duy nhất chính là bên cạnh cô, ngoài trợ lý và vệ sĩ của cô ra còn có Thẩm Vọng Tân và trợ lý của anh. Vào mỗi buổi sáng hàng ngày, bọn họ đều đến phim trường cùng cô, buổi trưa lại mượn phòng bếp của đoàn phim nấu cơm cho cô, buổi tối, sau khi kết thúc công việc lại cùng cô đi về, lúc cô quay phim bọn họ ở ngoài nhìn, sau khi quay xong lại đưa quần áo, đưa nước đến cho cô, chăm sóc từng cái vô cùng thỏa đáng, hoàn toàn cướp mất công việc của trợ lý của cô.

Mọi người trong đoàn phim đều đã quen với việc này, đặc biệt là các nữ nhân viên và nữ diễn viên trong đoàn phim đều cảm thấy hâm mộ vô cùng.

Sau khi Thẩm Vọng Tân thông báo chuyện vui với người nhà, dù là phía bên Tô Châu hay phía bên mẹ Thẩm, ai ai cũng vui vẻ vô cùng, thậm chí mẹ Thẩm đã chuẩn bị nghỉ phép năm trước, tự mình đến phim trường Hoành Đi3m chăm sóc cô, với sự vui mừng đó của mẹ Thẩm, nếu bà thật sự đến đoàn phim, đảm bảo rằng chỉ cho một ngày thôi cả đoàn phim đều biết chuyện Tinh Tinh mang thai, do đó anh nhẹ nhàng khuyên nhủ mẹ. Dù thế cứ cách hai ngày anh lại gọi điện hỏi bà những chuyện liên quan đến ăn uống và không được ăn gì của sản phụ.

Thật sự Tô Tinh Dã cảm thấy bản thân không muốn ăn gì nhưng cô nghĩ đến bảo bối trong bụng cùng với những món ăn mà Thẩm Vọng Tân tự tay làm cho mình, cô cố gắng ăn được nhiều nhất có thể, Tiểu Thuần thấy vậy tạm thời cũng yên tâm được phần nào, quả nhiên có anh Thẩm ở bên cạnh mới tốt.

Những người khác trong đoàn phim vốn tưởng rằng lần này thầy Thẩm cũng vẫn giống với lần trước, nhiều nhất cũng chỉ ở lại hai ba ngày rồi rời đi nhưng lần này anh ở đây một tuần rồi cũng không có ý định rời khỏi. Lần này cứ tiếp tục ở lại đây, có lẽ thật sự sẽ ở đến tận khi bọn họ hơ khô thẻ tre, đạo diễn không nhịn được nghi ngờ, có phải anh gặp khó khăn gì trong công việc không? Nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của anh, cũng không giống như gặp phải khó khăn gì trong công việc.

Như vậy, Thẩm Vọng Tân thật sự ở lại đến lúc bọn họ hơ khô thẻ tre, thuận tiện còn tặng bọn họ một bữa tiệc.

Khoảng thời gian mà Thẩm Vọng Tân ở trong phim trường Hoành Đi3m, anh không tham gia một hoạt động công khai nào, thậm chí weibo cũng không đăng gì, tất cả tin tức đều là những tư liệu đã quay từ lâu. Fan của anh bắt đầu ồn ào anh của bọn họ lại mất hút rồi nhưng Thẩm Vọng Tân lâu rồi không thấy lại online weibo. Trùng hợp lại là ngày bộ phim “Hoàng hôn” của Tô Tinh Dã quay xong, anh chuyển tiếp weibo hơ khô thẻ tre mà Tô Tinh Dã đã đăng.

YLQSL - Thẩm Vọng Tân: Chúc mừng cô Tiểu Tô hơ khô thẻ tre/ icon trái tim.

Sau khi anh đăng weibo, những bình luận trích dẫn cũng dần dần tăng lên, sao anh có thể ngọt ngào đến mức này cơ chứ! Bao nhiêu ngày không đăng gì, vừa đăng đã bắt đầu show tình cảm! Thật sự không coi đám cẩu độc thân bọn họ là cẩu nữa! Điều này khiến bọn họ vô cùng nghi ngờ, anh biến mất lâu ngày như vậy, có khi anh trốn trong đoàn phim của Tinh Tinh cũng nên! Vợ chồng thối tha! Vợ chồng lừa người.

Sau khi bộ “Hoàng hôn” của Tô Tinh Dã kết thúc, Dương Vân cũng giúp cô từ chối những bộ phim tìm đến cửa và tài nguyên phim, sau khi bàn bạc, trước khi cô thuận lợi sinh con, cô sẽ không nhận bất kỳ thông báo tài nguyên cùng với lịch trình nào nữa, những đại ngôn nào có thể lùi lại đều lùi lại hết, không thể lùi lại thì có thể giải ước, phía bọn họ sẽ trả hết phí vi phạm hợp đồng, bia miệng* của Tô Tinh Dã trong showbiz cũng tốt, do đó sau khi biết về tình hình của cô, một số kim chủ ba ba cũng vui vẻ đồng ý đợi.

*Nguyên văn口碑: Là cái nhìn về một nghệ sĩ của người qua đường. Người có bia miệng tốt là những người tạo được ấn tượng tốt đẹp, gây được thiện cảm với người qua đường.

Thẩm Vọng Tân vốn cũng muốn từ chối một số công việc để  ở nhà cùng với cô, thế nhưng sau khi anh vừa nói suy nghĩ của mình ra lập tức nhận được sự phản đối của mọi người. Đặng Khôn nói “Tinh Dã nghỉ ngơi cậu cũng nghỉ theo, tiền sữa của con ai chịu?”, Tô Tĩnh Dã cũng nói rằng anh không cần ở nhà, mẹ Thẩm đã nói với cô rồi, chỉ cần anh ra ngoài làm việc, mẹ sẽ đến đây chăm sóc cô, nếu không được nữa thì vẫn còn Tiểu Thuần và chị Vân, vì thế Thẩm Vọng Tân mới tiếp tục quay lại công việc bình thường của mình.

Sau khi Thẩm Vọng Tân biến mất nửa tháng, tiếp theo đó là Tô Tinh Dã, sau khi hơ khô thẻ tre bộ phim mới, cô cũng bắt đầu biến mất, các fan đều không hiểu gì cả, có phải đôi vợ chồng trẻ này đều bàn bạc xong xuôi với nhau rồi?

Tô Tinh Dã cứ thế mất hút vài tháng, rốt cuộc fan của cô ngồi không yên nữa. Song, trong lúc fan đứng ngồi không yên Tô Tinh Dã lại đăng weibo.

Tô Tinh Dã S: 1+1=3 / icon trái tim

Sau khi Tô Tinh Dã đăng weibo, Thẩm Vọng Tâm nhanh chóng chuyển tiếp “1+1=3  icon trái tim/”.

Sau khi hai người đồng thời cập nhật weibo, đám fan của cả hai bắt đầu bùng nổ!!! Đù má!! Hai người kết hôn vẫn chưa đến một năm!! Đã có con rồi!! AAAAAAA!

Rớt nước mắt! Chúc mừng anh trai và Tinh Tinh!

Tôi kích động chết mất! Chúc mừng chúc mừng!!

Chúc mừng Tinh Tinh của chúng ta làm mẹ rồi!

Top comment của hai người cơ bản đều là bạn tốt của cả hai người.

Trì Hủ: Chúc mừng anh Thẩm và tiểu Tinh của chúng ta! Chúc phúc!

Thích Chử: Vui quá! Chào mừng bé con! Tiểu bảo bối!

Du Thư Yên: Thở! Nghẹn chết tôi rồi! Cuối cùng có thể chia sẻ niềm vui này với mọi người rồi!!

Bé con đầu tiên của phòng làm việc nhóm YLQSL chúng ta đến rồi!

Không hề nghi ngờ, sau khi hai người thông báo tin vui, hot search lại bùng nổ, nhân viên của Sina đã quá quen với việc này, Hai! Lại là đôi này!

Mà sau khi nhìn thấy tin tức này, bên phía đạo diễn bộ “Hoàng hôn” chậm chạp nhận ra điều gì đó, vì vậy ông gửi wechat cho Tô Tinh Dã, có được sự chứng thực lưng ông đổ đầy mồ hôi lạnh. Hai người này, chuyện mang thai lớn như vậy mà không nói cho ông một tiếng, may mà không xảy ra chuyện gì, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì, nghĩ đến việc này, sau khi đặt điện thoại xuống ông nhanh chóng bảo vợ chuẩn bị rất nhiều đồ bổ cần thiết cho thai phụ gửi cho cô.



Sau khi Tô Tinh Dã đăng weibo, fan cô cũng hiểu rằng có lẽ tiếp theo cô sẽ không tham gia các sự kiện trong thời gian tới, mấy tháng sau này fan chỉ có ảnh mà cô đã chụp trước và đợi phim mà cô đã quay trước đó, thế là mỗi ngày fan của cô càng cày số liệu cho cô một cách công bằng.

Tô Tinh Dã là một người có thể chất ăn nhiều nhưng không béo, vì vậy cho dù cô đang trong thai kỳ, ngoại trừ bụng thay đổi mỗi ngày thì tay chân thon thả như trước, cộng với nền tảng luyện vũ đạo nhiều năm, dáng cô vẫn đẹp đến mức nhìn từ phía sau cũng khó có thể nhận ra đó là một sản phụ gần sáu tháng.

Trạng thái thai kỳ của Tô Tinh Dã cũng rất tốt, rất ít nôn nghén hay cảm thấy buồn nôn, chỉ là đặc biệt thèm ăn đồ chua, không có đồ chua là cô không còn cảm giác thèm ăn nữa, do đó Thẩm Vọng Tân đã chuẩn bị cho cô rất nhiều đồ ăn vặt có vị chua mà sản phụ có thể ăn. Mỗi tối sau khi kết thúc công việc trở về anh đều nhìn thấy cô ôm gói ô mai, hoặc là chanh tươi. Vì sau khi cô ăn những thứ này xong, ăn uống mới cảm thấy ngon hơn, do đó anh mới để cô ăn và vì thế đồ ăn vặt ở trong nhà tiêu hao rất nhanh.

Đến nỗi không chỉ một lần Thẩm Vọng Tân bị đám paparazzi chụp được ảnh nửa đêm ra ngoài, lúc đầu paparazzi còn tưởng rằng đào được tin lớn gì, vì thế nhanh chóng lên xe đi theo sau xe anh vượt đông vượt tây, cuối cùng thấy anh dừng ở một cửa hàng đồ ăn vặt 24h, sau khi cân một túi sơn trà ngào đường rồi đi ra ngoài, lại vội vàng lái xe về nhà.

Đám paparazzi đi lòng vòng theo anh không biết nên kể hay không nên kể nữa!

Sau khi đám paparazzi tung tin này lên, fan hai người cảm thấy hâm mộ chết đi được, nửa đêm đi ra ngoài mua sơn trà ngào đường cho vợ! Ông chồng thần tiên gì đây cơ chứ.

Sau khi tháng mang thai lớn hơn, giấc ngủ của cô trở nên kém đi. Bởi vì bụng trở nên nặng nề, khi nằm xuống bụng đè lên cảm thấy dường như là khó thở, đi kèm theo là chân cũng bị chuột rút, cô thường xuyên đang ngủ mơ màng đột nhiên tỉnh lại, Thẩm Vọng Tân cũng nhanh chóng phát hiện ra vấn đề này của cô. Về sau có nhiều lần nửa đêm cô tỉnh giấc, cô đều phát hiện rằng anh vẫn chưa ngủ, nâng chân của cô để lên chân của mình, cẩn thận mát xa cho cô.

Thường vào những lúc như thế này cô đều lặng lẽ rơi nước mắt, Thẩm Vọng Tân phát hiện cô đang nức nở cũng tiện tay ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng ấm áp hôn an ủi cô.

Cách thời gian lâm bồn khoảng một tháng, Thẩm Vọng Tân cũng dừng mọi công việc sau đó, chuyên chú ở nhà chăm sóc cô.

Bọn họ nằm viện trước nửa tháng, nửa đêm Tô Tinh Dã chuyển dạ mà không hề có sự chuẩn bị trước, Tô Tinh Dã cũng bị đau cả người mà tỉnh giấc. Cô vừa phát ra tiếng động Thẩm Vọng Tân lập tức tỉnh lại, bởi vì chăm sóc cô mà giấc ngủ của anh cũng trở nên rất nông.

Sau khi ấn chuông gọi ý tá, Tô Tinh Dã nhanh chóng được đẩy đến phòng sinh. Lúc này cô đau đến mức mặt trở nên trắng bệch, trán toàn mồ hôi lạnh, ngay cả bàn tay nhỏ bé được anh nắm trong lòng bàn tay từ lâu cũng trở nên lạnh ngắt. Song,  lúc này người đau đớn phải là cô nhưng người đỏ hoe mắt đầu tiên lại là anh.

Tô Tinh Dã cũng nhìn thấy hốc mắt Thẩm Vọng Tân đỏ đỏ cố gắng dùng sức nắm lại lấy tay của anh, nói “Không sao… Đợi em ra ngoài…”

Thẩm Vọng Tân cầm tay cô để lên miệng mình hôn một cái, “Anh đợi em ở đây.”

Tô Tinh Dã gật đầu.

Sau khi Tô Tinh Dã vào phòng sinh, những người khác cũng lần lượt nhanh chóng  đến đây.

Tô Châu vừa đến đã nhìn thấy Thẩm Vọng Tân đứng ở trước phòng sinh như người gỗ*, ông cũng bước đến đó.

*ý chỉ thần người ra, như mất hồn,.

Thẩm Vọng Tân gọi một tiếng “ba”, giọng run rẩy.

Tô Châu giơ tay vỗ nhẹ vào vai anh, “Bình tĩnh đi.”



Gần bình minh, đèn đỏ trong phòng sinh cũng tắt, lúc cửa phòng sinh mở ra, Thẩm Vọng Tân đang đứng ở cửa, giọng anh khàn khàn vội vã, “Bác sĩ, vợ tôi thế nào rồi?”

Bác sĩ tháo khẩu trang, trên môi mang theo nụ cười, “Ngài yên tâm, tất cả đều khỏe mạnh.”

Nghe bác sĩ nói xong vẻ mặt căng thẳng của Thẩm Vọng Tân mới giãn ra, anh thở phào nhẹ nhõm, "Cảm ơn bác sĩ! Cảm ơn bác sĩ."

Lúc anh đang nói thì vài y tá đẩy Tô Tinh Dã ra ngoài, cô vẫn đang ngủ, nằm bên cạnh cô là một bé con đang được quấn bởi chăn quấn em bé, mắt của bé rất to, hai mí, đen lay láy, môi cũng hồng vô cùng.

Du Thư Yên ngạc nhiên vui mừng kêu lên: “Trời ơi, là bé gái sao?” “Xinh quá đi mất!!”

“Cháu gái bảo bối của bà xinh quá đi.”

“Tiểu tâm can.”

Bác sĩ nhìn mấy vị y tá, cười nói “Không phải cháu gái mà là cháu trai.”

Mọi người????

Đứa bé đáng yêu này lại là bé trai sao???

“Đứa bé này đúng thật là xinh đẹp.” Nhưng cũng không kỳ lạ, suy cho cùng thì nhan sắc của bố mẹ đứa bé cũng đều tập trung ở đây.

Sau khi người lớn cùng với bạn bè hai người ngắm bé con xong, bởi vì bác sĩ có dặn dò rằng hiện tại sản phụ cần phải nghỉ ngơi nên bọn họ cũng không tất cả đồng thời đi vào, cơ bản là đứng ở cửa nhìn vài cái, nói vài câu rồi lần lượt rời đi.

Lúc mẹ Thẩm đến lần nữa, trong tay còn cầm hộp giữ nhiệt, đè thấp giọng nói, “Giữa chừng Tinh Tinh có tỉnh lại không?”

Thẩm Vọng Tân nhìn bà lắc đầu, “Không có.”

Mẹ Thẩm nhẹ nhàng đặt hộp giữ nhiệt lên tủ đầu giường của cô, “Vừa sinh xong nên ăn đồ bổ máu. Mẹ đã hầm ít cháo táo tàu, canh trứng gà, khi nào Tinh Tinh tỉnh lại con đút cho con bé ăn.”

“Vâng, mẹ vất vả rồi.”

“Không vất vả, Tinh Tinh mới vất vả, con bé này ngủ rồi mà sắc mặt vẫn tiều tụy, đợi hai ngày nữa mẹ phải chăm sóc tử tế cho con bé mới được. Đúng rồi, mẹ cũng nấu ít cháo cho con, mấy ngày này con cũng ăn cháo đi, không thể để Tinh Tinh ăn cháo mà con ăn thịt được, đúng không?”

Tô Tinh Dã vừa tỉnh lại đã nghe thấy câu này, không tự chủ được mà cười, hai người đang nói chuyện với nhau đồng thời nhìn về phía cô.

“Tinh Tinh, em tỉnh rồi?”

“Có đói không?”

Bởi vì lúc sinh em bé cũng thuận lợi, cô hồi phục cũng rất nhanh, mười mấy tiếng đã qua đi, thật ra cũng không còn quá đau nữa rồi, do đó cô gật đầu, “Không đau nữa, có chút đói bụng.”

Mẹ Thẩm lập tức vỗ vào vai Thẩm Vọng Tân, “Mẹ có hầm ít cháo táo tàu với canh trứng gà cho con, nhanh đi đổ ra đi.”

Thẩm Vọng Tân nhanh chóng mở nắp hộp giữ nhiệt ra, không khí tràn ngập mùi ngọt nhẹ của táo tàu.

Mẹ Thẩm nâng giường bệnh lên, cẩn thận kê một cái gối vào sau eo của cô.

“Cảm ơn mẹ.”

Mẹ Thẩm cầm lấy bàn tay ấm áp của cô, “Đứa ngốc, nói mấy lời cảm ơn với mẹ làm gì? Phải là mẹ cảm ơn con mới đúng, con vất vả rồi.”

Tô Tinh Dã lắc đầu, giống như nhớ đến điều gì đó, hỏi bà, “Mẹ, bé con đâu ạ?”

Mẹ Thẩm nhanh chóng đẩy xe đẩy bên cạnh đến gần, “Bé con của hai đứa đang nằm ở đây.”

Tô Tinh Dã mới chú ý đến xe đẩy bên cạnh, cô nhìn qua đó, quả nhiên thấy bé con đang ngủ trong xe đẩy, được quấn chăn kín đáo, chỉ lộ ra hai má trắng nõn mềm mại, lúc này bé đã ngủ rồi, hai hàng mi dày ngoan ngoãn cụp xuống, đôi môi ửng hồng, nhìn thôi đã thấy mềm nhũn cả lòng. "Là con gái sao? Thật xinh."  

Thẩm Vọng Tân cười nói “Là bé trai.”

“Hả?” Tô Tinh Dã sững sờ.

Thẩm Vọng Tân với mẹ Thẩm nhìn nhau, cũng không kỳ lạ, suy cho cùng lúc bé con mới được đẩy ra ngoài, lúc bác sĩ vẫn chưa nói, bọn họ đều tưởng là bé gái, đúng thật là quá xinh đẹp.

Sau khi đổ cháo ra, Thẩm Vọng Tân nói với mẹ Thẩm “Mẹ, chắc mẹ cũng chưa ăn cơm. Mẹ mong chóng về nhà đi, chỗ này có con rồi, con sẽ chăm sóc tốt cho Tinh Tinh.”

“Mẹ vẫn chưa ăn cơm ạ?”

“Mẹ không kịp ăn.”

“Vậy thì mẹ mau về đi, con ở đây không sao đâu.”

Mẹ Thẩm thấy thế, lại cẩn thận dặn dò Thẩm Vọng Tân đôi ba câu rồi mới rời đi.

Thẩm Vọng Tân ngồi xuống mép giường, anh cầm thìa cháo thổi thổi, “Tinh Tinh.”

Ánh mắt của Tô Tinh Dã vẫn đặt trên người bé con, không trả lời anh.

“Tinh Tinh?” Thẩm Vọng Tân lại gọi lại một tiếng.

Lúc này Tô Tinh Dã mới phản ứng lại, cô nhìn Thẩm  Vọng Tân, mắt sáng lấp lánh nói, “Thẩm Vọng Tân, bé con của chúng ta thật đẹp.”

Thẩm Vọng Tân liếc nhìn, sau đó lại nhìn Tô Tinh Dã,, "Đúng thế, vô cùng đẹp, em ăn cháo trước đã, không phải em đói sao?"

Tô Tinh Dã ăn hết thìa cháo mà anh đút cho cô nhưng lúc ăn rõ ràng thấy được cô không tập trung, ánh mặt luôn liếc nhìn bé con, “Anh cũng ăn đi.”

“Đợi em ăn xong rồi anh ăn.”

Nghe vậy Tô Tinh Dã cũng tạm dừng không nghĩ đến bé con nữa, ngoan ngoãn nhanh chóng ăn cháo.

Sau khi cô ăn xong Thẩm Vọng Tân mới bắt đầu ăn.

“Anh ăn cái này có đủ no không? Hay là anh ra ngoài ăn cái khác đi?” Tô Tinh Dã đau lòng nói.

Thẩm Vọng Tân rũ mắt không nói gì.

Tô Tinh Dã âm thầm nhận thấy có gì đó không đúng, hỏi “Sao thế?”

Thẩm Vọng Tân đặt thìa xuống, hỏi cô “Lúc này em mới nhìn anh sao?”

“Hả?”

“Từ  lúc em tỉnh dậy, ăn xong đến giờ, em luôn nhìn bé con, chưa từng nhìn anh lần nào.”

Tô Tinh Dã sững sờ, cảm giác ấm ức quen thuộc xông thẳng đến chỗ cô, “Anh đang ghen với bé con à?”

Thẩm Vọng Tân lại im lặng không nói gì.

Tô Tinh Dã cũng cười, “Được rồi được rồi, em xin lỗi được chưa, em không nên chỉ nhìn mỗi bé con mà không nhìn anh.”

Thẩm Vọng Tân đặt bát, thìa lên tủ đầu giường, nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của cô, “Tinh Tinh, về sau em sẽ yêu con không yêu anh nữa sao?”

Tô Tinh Dã nhanh chóng lắc đầu, “Sao có thể như thế được? Làm sao mà em có thể không yêu anh được.”

“Vậy em phải yêu anh nhất, bé con chỉ được đứng thứ hai.”

Tô Tinh Dã không nhịn được cười, “Đó là con trai ruột của anh đấy.”

“Anh không quan tâm, anh bắt buộc phải đứng thứ nhất trong tim em.”

Tô Tinh Dã cười, cảm thấy mềm nhũn, ấm áp trong lòng, cô giang hai tay, Thẩm Vọng Tân cúi người xuống, cẩn thận ôm lấy cô.

“Em yêu anh nhất, vị trí của anh trong lòng em bé con cũng không so được.”

- -----oOo------