Tiều phu Thánh Nhân nói:

- Cho dù mười Thiên Tôn tu thành ba mươi sáu Thiên Cung thì bọn họ cũng không phải cảnh giới Thiên Đình chân chính. Bọn họ không có bảy mươi hai Bảo Điện, căn cơ bất ổn, các Thiên Cung tất nhiên sẽ cản trở lẫn nhau, hạn chế thực lực của bọn họ. Bọn họ đi lầm đường. Muốn nhanh chóng tu thành Thiên Đình, chỉ có một con đường đó chính là luyện đại đạo Hậu Thiên thành ba mươi sáu Thiên Cung, lấy bảy mươi hai đại đạo Tiên Thiên làm trợ giúp. Như vậy mới có thể nhanh chóng tu thành Thiên Đình, hơn nữa có nền móng vững chắc! Ta đã truyền phương pháp này cho lão tam.

Tần Mục suy nghĩ một lát rồi nói:

- Bất công.

Tiều phu Thánh Nhân giận dữ, cố nén nói:

- Bây giờ bản lĩnh của ngươi hơn ta gấp trăm lần, nhưng mà kiến thức của ta vẫn cao hơn ngươi, nếu ngươi muốn đi con đường Thiên Đình này, ta có thể giúp ngươi sửa lại công pháp của ngươi, để ngươi cũng đi lên con đường Thiên Cung và Thần Điện hỗ trợ lẫn nhau!

Tần Mục lại nghĩ một lát rồi lắc đầu rời đi:

- Không cần thiết, ta đã lĩnh ngộ ra thứ tốt hơn rồi. Ta chỉ có một cảnh giới Linh Thai này thôi, dù cho là Thiên Cung hay cảnh giới Thiên Đình thì đều là dệt hoa trên gấm cả.

Tiều phu Thánh Nhân không thể nhịn được, xách rìu đuổi theo hắn.

Tần Mục quơ quơ ống tay áo, một cơn gió lớn cuốn tiều phu Thánh Nhân lên, không biết vứt đi đâu.

Hắc Hổ Thần tỉnh lại, kêu lên:

- Sư đệ đừng lo lắng, có ta ở đây, lão gia tử không lạc được đâu!

Dứt lời thì chạy nhanh như chớp đi tìm tiều phu Thánh Nhân.

Tần Mục cười ha ha, rời đi cùng với Xích Tú Thần Nhân.

Tiều phu Thánh Nhân bị cơn cuồng phong cuốn đến váng đầu, qua hồi lâu mới rơi xuống đất, trong lòng không khỏi hoảng sợ:

- Tiểu tử này, chẳng lẽ thật sự đi con đường của mình?

Xích Tú Thần Nhân không khỏi líu lưỡi, quả thật thần thông của Tần Mục là sức mạnh to lớn hùng mạnh.

Tiều phu Thánh Nhân là người thông thái nhất, am hiểu phá giải thần thông nhất, tuy rằng tu vi cảnh giới của hắn không cao nhưng bất kỳ thần thông nào trên thiên hạ hắn cũng có thể phá giải.

Nhưng mà một cái phất tay áo của Tần Mục đã quạt bay hắn, tiều phu Thánh Nhân cũng không phá giải được môn thần thông này, có thể thấy được nó lợi hại thế nào.

- Nơi sâu nhất Phong Đô chính là chỗ Đế Dịch Nguyệt Thiên Vương đang ở.

Xích Tú Thần Nhân chỉ về phía trước, Tần Mục nhìn qua thì thấy Thiên Môn Minh Đô lẳng lặng đứng sừng sững trong tòa Thần Thành thứ chín của Phong Đô. Mà ở ngoài thành còn có một vùng Minh Hải, hẳn là Đế Dịch Nguyệt mô phỏng Minh Hải của Minh Đô mà xây theo, có điều không hoàn toàn giống với Minh Hải của Âm Thiên Tử.

- Đế Dịch Nguyệt tỷ tỷ, Tần Mục đến thăm!

Tần Mục cất cao giọng nói.

Giọng nói của Đế Dịch Nguyệt truyền đến từ xa xa, buồn bã nói:

- Có thể không gặp không? Ta có lỗi với ngươi, luôn cảm thấy không có mặt mũi nào để gặp ngươi.

Tần Mục cười nói:

- Lần này ta đến là dự định phá giải thần thông của Âm Thiên Tử.

- Sao đệ đệ không nói sớm?

Đế Dịch Nguyệt cười sang sảng nói:

- Mau mau vào đi!

Tần Mục vượt qua Minh Hải, đi vào Thần Thành thứ chín của Phong Đô, đi tới bên dưới Thiên Môn Minh Đô thì ngửa đầu quan sát tòa thành khổng lồ này.

Toà Thiên Môn Minh Đô này là do Âm Thiên Tử và Đế Dịch Nguyệt bắt tay cùng chế tạo. Đế Dịch Nguyệt là thể U Đô nắm giữ huyết mạch Thiên Công, coi như là một trong những linh thể mạnh nhất trên đời bây giờ.

Thể U Đô mạnh ở chỗ, dù cho loại linh thể này học tập bất kỳ đạo pháp thần thông nào thì cũng đều có thể nhanh chóng nắm rõ, không gặp nhiều khó khăn.

Báu vật Đế Tọa của Âm Thiên Tử chính là Thiên Môn Minh Đô, từ Long Hán trung kỳ hắn đã bắt đầu luyện chế Thiên Môn Minh Đô nhưng mà bị đánh nát mấy lần, từ đầu đến cuối vẫn không thành công.

Đến thời đại Khai Hoàng, Âm Thiên Tử tu hành đến trạng thái cảnh giới Đế Tọa viên mãn, hắn tự biết mình đã tu luyện tới cực hạn, cũng khó có tiến bộ hơn được nên bắt đầu cố gắng tiến bước vào công pháp Thiên Đình.

Nhưng mà dù sao hắn cũng không phải mười Thiên Tôn, hắn thử lấy chính đại đạo U Đô mà hắn tu luyện làm căn cơ, lúc tu luyện công pháp của các hệ khác thì gặp phải khó khăn lớn.

Hắn muốn dung hợp những công pháp khác mình tu luyện với công pháp nguyên bản của mình, nhưng lại thất bại hết lần này đến lần khác.

Mà hắn muốn luyện thành Thiên Môn Minh Đô để mượn Thiên Môn Minh Đô dung hợp những công pháp khác, song vẫn liên tiếp thất bại.

Ngay lúc đó, thanh danh Đế Dịch Nguyệt vang dội, dần dần lấy được tiếng tăm rất lớn trong chư thiên.

Khi đó Khai Hoàng Thiên Đình được Cổ Thần nâng đỡ, Cổ Thần muốn nâng đỡ thời đại Khai Hoàng đến mức hùng mạnh không gì sánh được, đẩy Khai Hoàng ra đối chọi với mười Thiên Tôn.

Bởi vậy quan hệ giữa Khai Hoàng Thiên Đình với Thiên Công Thổ Bá và Tứ Đế Cổ Thần đều rất tốt.

Khai Hoàng đưa Đế Dịch Nguyệt đến chỗ của Tứ Đế Cổ Thần để tu hành, để cho Đế Dịch Nguyệt bái Tứ

Đế làm vi sư, chỗ lớn mạnh của Đế Dịch Nguyệt cũng được thể hiện hoàn toàn vào lúc đó.

Khi ấy Đế Dịch Nguyệt học được đạo pháp thần thông của Tứ Đế dễ như trở bàn tay, thông hiểu đạo lí, cứ

thế tu thành tứ đại Thiên Cung khiến thiên hạ khiếp sợ.

Không chỉ có như vậy, nàng còn dung hợp những công pháp Đế Tọa khác, tranh chấp với Khai Hoàng, tranh đoạt Đế vị. Tuy rằng bị thua, nhưng Khai Hoàng lại càng thêm coi trọng nàng, cũng là câu chuyện mọi người ca tụng một thời.

Chính là khi đó Âm Thiên Tử đi chung đường với Đế Dịch Nguyệt, thỉnh giáo Đế Dịch Nguyệt nên luyện chế Thiên Môn Minh Đô như thế nào, thường xuyên qua lại, hơn nữa Âm Thiên Tử đẹp, Âm Thiên Tử còn dốc sức lấy lòng nên hai người cứ thế thân thiết hơn.

Đế Dịch Nguyệt cường thế nhưng toàn tâm toàn ý với Âm Thiên Tử, giúp đỡ Âm Thiên Tử dung hợp công pháp Đế Tọa, lại giúp đỡ Âm Thiên Tử luyện thành Thiên Môn Minh Đô, có thể nói là không giữ lại chút nào.

Lúc Đế Dịch Nguyệt dự định gả cho Âm Thiên Tử thì cũng là thời kì cuối của thời đại Khai Hoàng, khi đó thế sự khó lường, Khai Hoàng bí mật hạ lệnh cho Đế Thích Thiên Vương Lý Du Nhiên chế tạo Vô Ưu Hương, thật ra là chế tạo Vô Ưu Kiếm và ba mươi ba Trọng Thiên.