Nguyệt Thiên Tôn vừa cười vừa nói, đột nhiên lại ra vẻ thần bí bảo:

- Phía trước là nơi ở của ta. Chỗ ta còn có một chuyện khiến ngươi phải kinh ngạc đó, chắc chắn ngươi không nghĩ ra đâu..

Bản thân nàng lại không nhịn được nói thẳng cho Tần Mục, cười khanh khách nói:

- Nam Đế Chu Tước không biết có con với ai, còn chưa sinh đã vội gửi trứng đến chỗ ta. Nàng nói chỗ

nàng không còn an toàn nữa, để ta nuôi đứa bé thay nàng. Nhóc này đã ra đời từ lâu rồi, là một cô bé, ăn hết sạch cả vỏ trứng..

Ánh mắt Tần Mục sáng lên.

Nguyệt Thiên Tôn lại cười khanh khách:

- Nàng tên Yên Nhi. Là một nha đầu biết săn sóc, lại rất dính người. Người trong cung của ta đều bị nàng nuôi mập hết cả, nếu ta không biết kiềm chế chắc cũng bị nàng nuôi thành trắng trẻo mập mạp mất. Ta còn có một đệ tử tên Hạ Du, bị nàng đút ăn suýt thì không bay nổi..

Tần Mục cười gật đầu, bất giác tưởng tượng ra con phượng hoàng chín đầu Xích Đế Tề Hạ Du bị Yên Nhi nuôi thành tròn vo đến độ không bay nổi.

- Nhưng không thể để nàng gặp ngươi được, nhỡ ngươi kích động một cái rồi phát nổ thì không ổn.

Nguyệt Thiên Tôn lại tỏ vẻ buồn rầu, nói:

- Ta sẽ xem chừng nàng, không để nàng chạy đến chỗ các ngươi. Nha đầu này dính người, còn thích đút người khác ăn bằng miệng, là con gái còn được chứ con trai chắc không chịu nổi sự mê hoặc này mất..

Đến cung điện của nàng, Nguyệt Thiên Tôn dẫn họ vào trong, nói:

- Ta bóp méo không gian cho các ngươi ở tạm, Yên Nhi sẽ không chạy vào đây đâu. Ta ở lại đây là để trấn áp Địa Mẫu Nguyên Quân, có ta ở đây ngày nào, nàng sẽ không dám làm càn. Đợi ngươi thoát ra khỏi trạng thái cổ quái này, ta đưa ngươi đi thăm Thiên Đình Thượng Hoàng, Lăng tỷ tỷ ở đó. Nàng nhìn thấy ngươi chắc sẽ vui phát điên mất.

Tần Mục mỉm cười gật đầu.

- Ngươi không thể kích động, chẳng thú vị gì hết. Các ngươi cứ ở đây trước, nếu không thể thoát khỏi trạng thái này thì ta sẽ đi tìm Lăng tỷ tỷ. Bất kể thế nào cũng phải lôi được nàng từ trong thư phòng ra.

Nguyệt Thiên Tôn đảo mắt, lại nhẹ nhàng chọc chọc vào cơ thể Tần Mục, Tần Mục bất đắc dĩ nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, đừng nghịch.

Nguyệt Thiên Tôn cười khúc khích, xoay người rời đi nói:

- Ta còn phải xử lý một ít chính vụ, thời gian ở lại trong cung không nhiều lắm, chờ ta xử lý xong lại đến thăm các ngươi sau. À đúng rồi.

Nàng đưa tay vạch một cái, vẽ ra một cánh cửa, cười nói:

- Đừng chạy ra khỏi cánh cửa này nhé, chạy ra ngoài nhỡ người khác nhìn thấy hình dạng của các ngươi chắc sẽ sợ chết mất. Với lại, không gian ở đây vận hành theo mặt trời, không bao giờ có màn đêm, các ngươi không cần lo lắng sẽ quay về thời đại của các ngươi.

Tần Mục khẽ gật đầu, ở đây cũng tốt, có trời có đất, non xanh nước biếc, hơn nữa không có người ngoài quấy rầy, có thể để hắn tĩnh tâm nghiên cứu trạng thái cổ quái của hắn bây giờ.

Nguyệt Thiên Tôn đóng cửa rời đi.

Ngụy Tùy Phong lập tức đi sắp xếp các tướng sĩ Vũ Lâm quân, Long Bá Vương và bảy vị Long Bá cũng đều tự tìm một chỗ ở tạm, không quấy rầy đến Tần Mục.

Tần Mục thử thúc đẩy thần thông, phát hiện thần thông vẫn còn vận dụng được, không chỉ vậy, tốc độ

khởi động thần thông lại càng nhanh hơn.

- Ban đầu thần thông chính là pháp thuật đặc biệt do mọi người dùng đại đạo pháp tắc sáng tạo ra, hóa thành năng lượng có uy lực mạnh mẽ. Chúng ta biến thành thể năng lượng phát quang, cho nên tốc độ

vận dụng thần thông sẽ nhanh hơn.

Tần Mục trầm ngâm trong chốc lát, thử thúc giục Bá Thể Tam Đan Công. Điều khiến hắn rất kinh ngạc là Bá Thể Tam Đan Công cũng có thể thúc giục, chỉ là lúc công pháp vận hành thì năng lượng trong cơ thể

bất ổn, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Hắn vội dừng lại, thấp giọng nói:

- Bá Thể Tam Đan Công có thể thúc giục thì cho thấy nguyên thần, Linh Thai, Thần Tàng và Thiên Cung của ta đều còn tồn tại, chẳng qua hóa thành trạng thái năng lượng, không còn là vật chất mà thôi.

Đột nhiên, Tần Mục giật mình, hắn chợt phát hiện ra trong cơ thể mình có vật chất vẫn chưa bị thần thông Thái Thủy đồng hóa.

Đó chính là con mắt thứ ba của hắn.

Con mắt này của hắn vẫn chưa bị đồng hóa.

- Trong mắt ta có mảnh trứng của của Thái Sơ Thần Noãn, có đại lục Tần Tự của Thổ Bá, có Thần Thạch Thái Sơ, còn có Thái Thủy Chi Noãn, một nửa Thái Tố Noãn và dịch trứng, cộng thêm các loại bảo vật, quan tài và thể xác của Nguyên Mẫu Phu Nhân.

Trái tim Tần Mục đập thình thịch loạn nhịp, lập tức cảm giác được bản thân mình đang có xu thế nổ tung, vội vàng lấy lại bình tĩnh:

- Còn có Thần Thạch Thái Cực và Nguyên Thạch Thái Cực! Đúng rồi, Nguyên Thạch Thái Cực!

Đạo Thái Thủy hữu hình vô chất, cho nên đám người Tần Mục biến thành thể năng lượng phát quang, mà đạo Thái Cực chính là đạo Âm Dương, năng lượng hóa thành vạn vật, đạo âm dương biến hóa ra thế gian vạn đạo.

- Biện pháp duy nhất giải quyết tình trạng của chúng ta hiện nay, đó là Thần Thạch Thái Cực và Nguyên Thạch Thái Cực.

Tần Mục nghĩ tới đây, lập tức lấy ra mấy viên Thần Thạch Thái Cực và Nguyên Thạch Thái Cực.

Hắn chỉ có một viên Nguyên Thạch Thái Cực, Thần Thạch lại có đến hơn trăm viên.

Trước kia hắn vẫn cho rằng mình rất hiểu về đạo Thái Cực, đạo Âm Dương diễn biến, Linh Thai Thần Tàng của hắn là kết quả của âm dương. Nhưng sau khi tiếp xúc với mạch khoáng Thái Cực chân chính, thấy được sự việc kỳ lạ bên trong mạch khoáng Thái Cực, hắn cũng không còn chắc chắn như vậy nữa.

Âm Dương diễn biến khiến cho vạn vật và đại đạo biến hóa đa đoan, thậm chí biến hóa sự vật, quả thật là biến hóa đại đạo quy tắc vô cùng kỳ diệu, không thể giải thích được.

Nhưng hắn cũng nhận được nhiều lợi ích trong cuộc hành trình vào mạch khoáng Thái Cực, vì hắn đã hấp thu được một phần sức mạnh của Thần Thạch Thái Cực và mạch khoáng Thái Cực.