Dương Mỹ Cát và An Sênh ngẩng đầu, miệng mở rộng, kinh ngạc nhìn Bộ Phương dùng con dao làm bếp xử lý phì ngư.

Thân hình phì ngư đung đưa trên không trung, lớp vẩy cá sáng lấp lánh phản chiếu ánh sáng rực rỡ, có chút chói mắt.

Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, trong ánh mắt kinh ngạc của hai người, đao mang hiện lên, tựa hồ chém xuống với tốc độ cực nhanh, vẩy cá một bên của phì ngư được đánh sạch, rơi rụng tứ tán.

Phì ngư theo tác dụng của quán tính rơi xuống, bị con dao làm bếp của Bộ Phương kéo đi, sau đó một lần nữa dùng sức, lại bay lên, trôi nổi trong hư không, thân thể lật nghiêng, con dao làm bếp rạch ngang, nhất thời vẩy cá lại tung bay.

Một tiếng Bịch vang lên, phì ngư được lột sạch vẩy cá rơi xuống trên bếp lò, miệng cá hé mở.

Dương Mỹ Cát và An Sênh nhìn mà hoa mắt, các nàng hiện giờ cũng không phải không biết gì về kỹ thuật dùng dao, nhìn tài nghệ của Bộ Phương, cũng giật nảy mình, thì ra kỹ thuật dùng dao còn có thể điêu luyện như vậy, thật sự quá hoa lệ.

Bộ Phương nhấc ngón tay, nhất thời con dao làm bếp xoay tròn trong tay hắn, phì ngư bị hắn đè lên, Long Cốt Thái Đao cắt ngang, trực tiếp cắt một bên cá, khi nó hạ xuống cũng làm bên kia giống như vậy.

Rất nhanh phì ngư chỉ còn lại phần đầu cá, nối liền với thân cá.

Lấy thân cá ra, Bộ Phương bắt đầu cẩn thận xếp cá.

Trước tiên Bộ Phương dùng con dao làm bếp vỗ vỗ lên thịt cá, sau đó, ngón tay giống như vô ảnh vươn ra, rút sạch xương cá khỏi con cá.


Xử lý xong xương cá, Bộ Phương bắt đầu thao tác tiếp theo.

Hắn đè lên thịt cá, Long Cốt Thái Đao lại một lần nữa cắt ngang, lần này rất cẩn thận, chia lìa da cá và thịt cá.

Thịt cá tươi ngon, da cá trơn mềm, bị Bộ Phương chia lìa, lựa chọn thịt cá mà bỏ qua da cá.

Để thịt cá vào trong đĩa sứ, chờ xử lý.

Sau một khắc, bắt đầu xử lý những nguyên liệu nấu ăn khác.

Hắn lấy ra một trái huyết sắc linh quả, trên linh quả này linh khí vô cùng đầy đủ, con dao làm bếp khẽ chuyển, cắt linh quả thành thành từng mảnh, về phần những nguyên liệu còn lại cũng cắt thành miếng nhỏ, sau khi xử lý xong những nguyên liệu này cũng bỏ vào một cái đĩa.

Thu thập nước linh quả, đợi sử dụng.

Đốt lửa, làm nóng chảo, đổ dầu vào, âm thanh dầu nóng bắt đầu vang lên.

Bộ Phương trộn một ít thịt linh thú và một phần linh dược lại với nhau, xào lăn, khiến cho mùi thơm lan tràn.

Sau khi xào xong, vớt ra khỏi nồi, trút vào đĩa đã chuẩn bị sẵn.

Đồng dạng như vậy, tất cả nguyên liệu của món cá bọc giấy đều được hoàn thành, tiếp theo chính là bắt đầu bước xử lý cuối cùng.

Bộ Phương lấy ra một tờ giấy màu trắng trong suốt, phía trên còn có ánh sáng lấp lánh.

Tờ giấy này không giống bình thường, tựa hồ có khí tức đặc biệt tràn ngập trên tờ giấy, làm cho người ta cảm giác vô cùng thần kỳ.

Sau khi dùng Long Cốt Thái Đao xử lý tờ giấy thành hình trái tim, bước tiếp theo là gói thịt.

Trải phẳng tờ giấy, lấy phần thịt cá béo đã bỏ da, trước tiên rải thịt linh thú và linh dược đã xào lăn lên trên tờ giấy, sau đó trải miếng thịt cá lên, linh dược được trải trên miếng thịt cá, sao cho nó bao phủ miếng thịt cá.

Sau đó, Bộ Phương hình như chợt nhớ tới cái gì, hắn đi ra khỏi phòng bếp, đi vào trong quán ăn, đi tới phía trước cây Ngộ Đạo, nhìn Tiểu Hắc đang ngủ say sưa, nhếch miệng.

Vươn tay, ngắt lấy hai lá cây Ngộ Đạo, quay trở lại phòng bếp, rửa sạch lá cây Ngộ Đạo, phủ lên linh dược đã được cắt nhỏ.


Lấy ra một bình sứ bạch ngọc, mở nắp, nhất thời mùi rượu nồng đậm bắt đầu từ trong bình rượu lan tràn.

Đây là rượu Băng Hỏa Ngộ Đạo, là sản xuất gần đây nhất của Bộ Phương, dùng quả thất văn Ngộ Đạo trong quán ăn để ủ, mùi rượu không hề tầm thường, thơm khắp mười dặm.

Nhưng lần này lấy rượu để dùng nấu nướng.

Đổ rượu ra một chén nhỏ, mùi rượu mát lạnh trong chén không ngừng tràn ngập làm người ta say mê.

Dương Mỹ Cát và ma nữ An Sênh cũng chút say mê hít sâu, các nàng ngửi mùi rượu, cả người cũng có chút mê loạn.

Thơm quá, tại sao rượu có thể thơm như vậy? !
Chưa từng thấy Bộ lão bản lấy ra loại rượu này!
Dương Mỹ Cát và An Sênh không khỏi nuốt nước bọt, trong lòng thấy đau xót, loại rượu này lại được dùng để nấu món ăn! Bộ lão bản thật biết phí của trời!
Dĩ nhiên, Bộ Phương sẽ không để ý tới vẻ mặt của hai người bọn họ.

Sau khi vẩy một chén rượu lên trên thịt cá, Bộ Phương chuẩn bị bắt đầu gói giấy.

Đây là bước quan trọng nhất.

Hắn lấy lòng trắng trứng đã chuẩn bị sẵn, sau khi bôi lòng trắng trứng lên mép của tờ giấy bạc, bắt đầu tiến hành gói thịt.

Cẩn thận gói giấy, quấn hết hai vòng, hoàn toàn phong kín.

Một bọc giấy khả ái hiện lên.


Dương Mỹ Cát và An Sênh nhìn cũng có ngây người! Thứ này rút cuộc là cái gì?
Thứ này ăn được sao? Tại sao con cá lại được gói trong giấy? Chẳng lẽ để rán giấy sao?
Nhưng giấy thật sự có thể ăn?
Món ăn mới của Bộ lão bản! thật sự thần kỳ.

Tựa hồ cảm ứng được vẻ kinh ngạc của hai người phía sau, Bộ Phương liếc mắt nhìn hai người, nhếch miệng, lộ ra nụ cười bí hiểm.

Sau đó nói:
- Các ngươi không tiếp tục luyện tập kỹ thuật dùng dao sao? Ta phải khảo hạch!
Dương Mỹ Cát và An Sênh nhất thời sửng sốt, tay chân luống cuống trở lại phía trước bếp lò của mình, lại bắt đầu tiến hành huấn luyện kỹ thuật dùng dao.

Bộ Phương không để ý đến hai người, cẩn thận cầm con cá bọc giấy, đi tới một góc phòng bếp, mở lò nướng bằng đồng, đặt con cá đã bọc giấy vào sâu trong lò nướng.

Điều chỉnh nhiệt độ.

Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.