- Ta và ngươi trù đấu.
Bộ Phương nghiêng đầu, lãnh đạm nhìn Phì Kim, thần sắc trên mặt vẫn bình tĩnh, thong dong, tựa hồ giống như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Nhưng lời nói của hắn khiến cho không ít người rợn tóc gáy.
Trù đấu?
Tiểu tử này đặc biệt muốn trù đấu với đầu bếp Phì Kim? Hắn biết trù đấu là chuyện gì không? Hắn biết trù đấu có ý nghĩa như thế nào?
Tại sao tiểu tử này có thể thản nhiên nói đến trù đấu như vậy
Ở Thao Thiết Cốc, không ai không biết trù đấu, bởi vì ở nơi nấu nướng thịnh hành này, đối kháng giữa đầu bếp và đầu bếp chính là trù đấu.
Ai không phục ai, trù đấu.
Ở Thao Thiết Cốc, trù đấu có thiết bia chiếu rọi, lời thề Thao Thiết là bằng chứng có quyền uy lớn nhất.
Một khi thất bại, bản thân sẽ bị tước đoạt con dao làm bếp, mất đi quyền lợi nấu nướng, dĩ nhiên trừ phi có đại nhân vật của Thao Thiết Cốc nguyện ý cọ rửa lời thề Thao Thiết cho ngươi, còn đừng nói tới.
Phì Kim căn bản không ngờ tới, tiểu tử cuồng bá trước mặt khi nghe thấy danh tiếng của mình, không hề sợ hãi, ngược lại còn nói đến hai chữ trù đấu.
Tiểu tử này đầu óc có vấn đề sao?

Trên thiết bia, Phì Kim hoàn toàn chưa từng thấy cái tên Bộ Phương cho nên nói, tài nấu nướng của Bộ Phương cũng không quá cao.
Nếu tài nấu nướng không cao, vậy tiểu tử này lấy dũng khí ở đâu đối kháng với hắn?
Hắn có phải ngu ngốc hay không?
Những người khác giờ phút này mới kịp phản ứng, vội vàng giễu cợt Bộ Phương, tiểu tử này lại lựa chọn trù đấu, đây không phải là tự tìm đường chết sao?
Nếu như hắn dám huy động cái nồi màu đen kia, bọn họ thật sự không đỡ được.
Nhưng nếu lựa chọn trù đấu, vậy thì hoàn toàn là tìm chết.
Đầu bếp Phì Kim là đầu bếp thiếu chút nữa có thể tiến vào thiết bia trù bảng!
Hắn là chiêu bài của quán ăn bọn họ, là đầu bếp tài nấu nướng lợi hại nhất trong thôn này!
Tiểu nha đầu Tiểu Nha cũng không ngờ, Bộ Phương lại có thể nói đến trù đấu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cũng hiện lên vẻ lo lắng.
- Đại ca ca, đừng trù đấu với hắn.
Tiểu Nha lo lắng nói, nàng thật sự lo lắng.
Mặc dù nhân phẩm của đầu bếp béo này không ra gì, nhưng tài nấu nướng thật sự không còn gì để nói, là đầu bếp lợi hại nhất trong thôn bọn họ.
Đại ca ca trù đấu với hắn, thật sự rất nguy hiểm.
Mỹ nữ nghe thấy lời nói của Bộ Phương, nhất thời che miệng nở nụ cười.
- Trù đấu với Phì Kim đầu bếp, tiểu tử này...!thật sự muốn tìm chết! Phì Kim đầu bếp, hung hăng cho hắn một trận đi! Cho hắn biết, cái gì mới gọi là tài nghệ!
Mỹ nữ kêu lên.
Phì Kim đầu bếp nhếch khóe miệng, vẻ dữ tợn trên mặt cũng khẽ lay động.
Trù đấu...
Thật sự là đúng ý của hắn.
Cái nồi đen quỷ dị kia đập cho hắn có chút mơ hồ và kiêng kỵ, có lẽ so về chiến đấu, hắn thật sự không làm gì được tiểu tử này, nhưng so về tài nấu nướng, Phì Kim hắn ngoài nhóm người trên thiết bia trù bảng còn có thể sợ người nào?
- Đến đây đi! Trù đấu thì trù đấu! Tiểu tử ngươi muốn chết, bổn đầu bếp sẽ thành toàn cho ngươi.
Phì Kim cười lớn, vỗ cái bụng của mình, cái bụng béo mập đột nhiên kích động.

Bộ Phương vẫn nghiêng đầu, nhìn Phì Kim kích động có chút khó hiểu.
Hưng phấn cái gì...!trù đấu với mình khiến hắn hưng phấn như thế sao?
Bộ Phương nhíu mày, thản nhiên nói:
- Vậy thì trù đấu, quy tắc do ngươi đặt ra.
Quy tắc do ta đặt ra?
Điên cuồng !
Quả thực điên cuồng không có giới hạn!
Thanh niên ngu ngốc này rốt cuộc từ đâu chạy tới, đòi trù đấu với đầu bếp Phì Kim, còn để đầu bếp Phì Kim tùy tiện quyết định quy tắc, hắn thật sự cảm thấy tài nấu nướng của mình vô địch thiên hạ sao?
Đây là Thao Thiết Cốc, trong Thao Thiết Cốc...!có vô số người có tài nấu nướng lợi hại!
Hơn nữa, đầu bếp Phì Kim còn là tam đẳng đầu bếp, há lại để thanh niên này mạo phạm.
Bộ dạng Bộ Phương vừa nhìn cũng biết là người từ ngoài cốc, đầu bếp ngoài cốc cũng dám khiêu chiến đầu bếp của Thao Thiết Cốc...!Rốt cuộc người nào cho hắn dũng khí này?
Khuôn mặt tràn đầy dữ tợn của Phì Kim run lên, nhe răng cười, trong tay hắn tia sáng chợt lóe,
Một bộ đầu bếp xuất hiện, được hắn mặc lên người.
Chiếc áo đầu bếp của hắn không giống với áo đầu bếp của những người khác, nơi ống tay áo có ba đường vân màu vàng, tổng thể trang phục độc đáo hơn rất nhiều áo đầu bếp khác.
Đây chính là áo đầu bếp của tam đẳng đầu bếp Thao Thiết Cốc.
Áo choàng lông chim của Bộ Phương và áo đầu bếp này hoàn toàn bất đồng, Phì Kim căn bản không nhìn ra tài nghệ nấu nướng của Bộ Phương.

Nhưng Phì Kim rất tự tin, Bộ Phương từ ngoài cốc tới, có gì phải sợ?
Đầu bếp ngoài cốc...!Ở trong mắt đầu bếp Thao Thiết Cốc, tất cả đều là đồ bỏ đi.
- Bổn đầu bếp đặt ra quy tắc, vậy ngươi cứ chờ khóc đi! Tiểu tử thối cuồng vọng!
Phì Kim cười lạnh nói.
Đoàn người nhất thời chậm rãi đi lên chỗ trống trên lầu hai quán ăn.
Bàn ghế ở đây, mỹ nữ cũng đã phái người dọn dẹp, bố trí đầy đủ không gian cho hai người trù đấu.
Không ít người biết được có trù đấu, cũng hưng phấn kéo đến bao vây xung quanh.
Mỹ nữ vì muốn tất cả mọi người có thể nhìn thấy Bộ Phương mất thể diện, cho nên cũng không có ý xua đuổi.
Cho nên nhất thời, trận trù đấu này lại có mấy phần chú ý.
Bếp lò rất nhanh được nhóm lên.