Nhưng khi sống lại,trở thành Nguyệt Sương nữ phụ xấu xa trong tiểu thuyết này,khi buông bỏ tất cả vây quanh cô đều là không khí trong lành tất cả đều là hạnh phúc
Nguyệt Sương hít một hơi thật sâu ngửi hương hoa hướng dương xung quanh thở ra một hơi
Cô bước đến vườn hoa hướng dương sờ vào những cánh hoa hướng dương
"Từ giờ cô sẽ giống như bông hoa hướng dương này! luôn hướng về ánh mặt trời"
Ánh mắt Nguyệt Sương bỗng chốc chạm vào nhụy h0a hướng dương
"Làm thế nào mà ở đây lại mọc ra được hạt hướng dương vậy nhỉ?"
Nguyệt Sương sờ sờ vào nhụy hướng dương
-bông này nhỏ quá không có hạt hướng dương
Nguyệt Sương chui vào những bông hoa hướng dương để tìm ra một bông thật to
Một giọng nói truyền tới làm Nguyệt Sương giật mình quay lại
-Cô đừng chui vào đấy dẫm nát hoa bây giờ!
Nguyệt Sương ngại ngùng nói
-Xin lỗi ,tôi không biết
Nguyệt Sương quay đầu lại khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc
-Sao lại là anh
"Cái cmn gì đây! sao nam chính lại ở chỗ này,cô chỉ muốn đi chơi một chút thôi mà sao lại gặp phải nam chính chứ"
Nguyệt Sương nhíu mày nhăn mặt nhìn Kỳ Phong trong lòng oán giận không thôi
Kỳ Phong nhíu mày trong lòng hiện lên ý tưởng cái cô gái này chắc không phải lại bám theo hắn ta đấy chứ

- tôi mới là người phải hỏi cô mới đúng
Nguyệt Sương nhíu mày
vừa nhìn biểu cảm trên mặt cái tên này là cô biết hắn đang nghĩ cái gì rồi, chắc chắn lại nghĩ cô bám theo hắn cho coi
-Tôi thấy chỗ này ở trên trang web nên đến đây chơi, còn anh? không phải là Kỳ Tổng rảnh rỗi đến đây chơi đấy chứ
Kỳ Phong nhíu mày,khoanh tay khinh miệt nhìn Nguyệt Sương
-Trang trại này là của tôi,tôi đến đây cũng không có gì lạ
Nguyệt Sương kinh ngạc vẻ mặt không thể tin
-Không trùng hợp đến vậy đấy chứ
Kỳ Phong lạnh nhạt không nói gì quay người đi
-Tránh xa Tần Mặc ra
Nguyệt Sương nghe vậy bĩu môi hừ một tiếng
-Anh không là gì của Tần Mặc cả anh không có quyền bắt ép tôi tránh xa Tần Mặc,chúng ta là quan hệ cạnh tranh
Kỳ Phong thái dương giật giật hít một hơi thật sâu quay người lại
-Tôi không thích cô chính là không thích cô,là tôi thích Tần Mặc theo đuổi cô ấy không liên quan đến cô ấy làm ơn cô đừng làm phiền cô ấy
Nguyệt Sương.

.

.


"Cô nói thật mà sao cái tên này cứ không tin vậy?,hắn nghĩ mị lực của hắn tốt lắm hả "

.

.

"A cô quên mất hắn là nam chính tất nhiên là có mị lực nhưng chỉ tiếc cô không thích con trai"
Nguyệt Sương có chút vô ngữ quay người đi
"Thôi! mặc kệ hắn ta"
Kỳ Phong nhíu mày nhìn Nguyệt Sương quay người rời đi hét
-Sao cô không trả lời?
Nguyệt Sương vẫn quay người đi giọng bình tĩnh trả lời
-Thời gian sẽ chứng minh tất cả,tôi sẽ chứng minh cho anh thấy tôi là thật sự thích Tần Mặc
Tần Mặc nhíu mày không nói gì nữa cũng quay người đi
-tôi chỉ tin cô lần này
Nguyệt Sương nhún vai từ từ đi vào dãy hoa hướng dương
"Thật là mất hứng"
Nguyệt Sương hít một hơi thật sâu rồi thở ra một hơi thật dài
Nguyệt Sương đi đi lại lại giữa những dãy hoa hướng dương,cô tìm ra một bông hoa hướng dương to nhất
Sau mấy phút đi tìm Nguyệt Sương nhìn thấy được một bông hoa hướng dương vừa to mà nhìn có vẻ đã già
Trong nhụy h0a hướng dương rậm rạp mọc ra những hạt hướng dương nhỏ nhỏ , chỉ một bông thôi mà cũng có mấy chục hạt
Nguyệt Sương với tay tới bông hoa hướng dương
"không biết có ăn được không nhỉ?"