Lục gia bên này bị mấy Omega thế gia ngu xuẩn kia lấy ra làm nhược điểm công kích để áp chế Lục Bạch, Long Kiêu muốn giữ được cũng rất khó khăn.

Nhưng cố tình Long Kiêu còn không thể ra tay quá mức rõ ràng. Đặc biệt là thời điểm bỏ tù Lục Nguyên, Long Kiêu lúc ấy vì muốn phủi sạch quan hệ với mình, còn trở tay đẩy một phen.

Dẫn tới hiện tại Long Kiêu đến một cách nói hợp tình hợp lý để đứng ra cũng đều không có. Hắn cũng không thể nói, chính mình bởi vì cảm thấy thẹn với Lục Bạch, cho nên giúp đỡ bảo hộ Lục gia được!

Bất quá cũng may Long gia cùng Lục gia liên hôn nhiều năm, rất nhiều sinh ý bên phía Lục gia với Long gia có quan hệ liên quan. Cho nên Long Kiêu có thể từ mặt bên duỗi tay vào, mà không làm cho người ta cảm thấy quá mức đột ngột.

"Nếu thật sự không được, liền giữ lại thực nghiệm, còn lại toàn bộ từ bỏ!" Long Kiêu nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể làm như vậy.

Lục gia nói trắng ra là từ lúc bắt đầu chính là vật thuộc sở hữu của Long Kiêu. Sau lại theo Lục Bạch và Lục Nguyên dần dần thẩm thấu vào sản nghiệp gia tộc, vì không để cho bọn họ phát hiện điều kỳ quặc, Long Kiêu liền chậm rãi đem tài sản của Lục gia di động ra bên ngoài.

Mặt sau Lục Nguyên gặp tai nạn máy bay trở về, Lục gia cũng đã hoàn toàn biến thành cái vỏ rỗng. Tiền cùng phương thức điều phối thuốc chân chính đều ở trong tay Long Kiêu.

Cho nên mặc dù hiện tại toàn bộ Lục gia sụp đổ cũng không quan trọng, Long Kiêu tùy thời có thể lợi dụng đồ vật trong tay khẽ không phát ra tiếng động lại lần nữa thành lập một cái gia tộc hào môn mới.

Nhưng mà đúng lúc này, Long Kiêu đột nhiên nhận được điện thoại của thuộc hạ: [ Gia chủ, không ổn rồi! Sau khi bài viết về Lục Nguyên bị bại lộ, hai vị thúc thúc của ngài tra ra được chút sự tình, có liên quan tới giới tính của ngài.]

"Có ý gì?" Long Kiêu bị những lời nói này làm cho trở tay không kịp.

Nhưng rất nhanh, hai vị thúc thúc của Long Kiêu đã đến khiến cho hắn ta hiểu rõ chuyện nơi này.

Bài viết lúc trước của Lục Bạch rốt cuộc cũng lên men nở ra, tuy rằng loại diễn đàn Omega này chỉ là một địa phương nhỏ, nhưng đã đề cập tới thế gia, rất nhanh liền sẽ truyền tới lỗ tay của những người khác trong Long gia.

Long gia mặt ngoài thái bình, nhưng lúc trước Long Kiêu ở thời điểm tranh đoạt người thừa kế, tuy rằng cuối cùng thuận lý thành chương trở thành người chiến thắng, nhưng hắn không có vội vã nhổ cỏ tận gốc, ngược lại lưu trữ những người này giam cầm lại, đem bọn họ biến thành quân cờ trên chính bàn cờ của mình để thỏa sức thưởng thức.

Nếu Lục Bạch đột nhiên tập kích ở buổi tối mấy năm nữa, chờ sau khi thủ đoạn của Long Kiêu càng thêm thành thục, cho dù cậu cầm chứng cứ chứng minh Long Kiêu căn bản không phải người Long gia, những người này cũng không thể nhận được tin tức.

Nhưng mà hiện tại lại bất đồng, những người này tuy rằng bị khống chế, nhưng muốn biết tin tức ở bên ngoài vẫn là tương đối dễ dàng.

Mà bài viết kia, tuy rằng chỉ là bắt gió bắt bóng*, nhưng cũng đủ cho những người trưởng thành lên từ trong thế gia sinh lòng cảnh giác.

(*) Bắt gió bắt bóng: nghĩa là làm chuyện bá vơ không chắc chắn.

Chỉ như vậy, hai vị thúc thúc của Long Kiêu cũng đã cảm thấy không đúng, hơn nữa còn lại đây cùng Long Kiêu giằng co.

"Lúc trước em đã cảm thấy rất kỳ quái, Long Kiêu không phải vừa sinh ra liền phân hóa thành Alpha sao? Như thế nào sẽ bởi vì dính một hồi bệnh nặng, tin tức tố liền trở nên yếu đi chứ?"

"Không chỉ có như thế, rất nhanh đại ca cùng đại tẩu đều qua đời. Lúc ấy cha nói muốn nuôi nấng Long Kiêu, Long Kiêu còn cự tuyệt, tỏ vẻ một mình mình có thể bảo vệ tốt gia đình."

"Đúng! Em khi đó còn nói với cha, đứa nhỏ này có chút kỳ quái. Kết quả cha rất nhanh cũng bệnh nặng qua đời, chuyện này liền chìm xuống không nhắc tới nữa."

"Khi đó anh cảm thấy Long gia chúng ta có phải năm xưa không thuận hay không, cho nên người thân mới có thể liên tiếp rời đi như vậy, hiện tại anh lại cảm thấy, nói không chừng là tên tiểu tử này làm trò quỷ. Em biết hạng mục nghiên cứu sắp thành công của Lục gia là cái gì không?"

"Là cái gì?"

"Là nhổ trồng tuyến thể. Không phải nhổ trồng tuyến thể nhân tạo, mà là đem tuyến thể có huyết thống từ trên người một người nhổ trồng đến trên người một người khác."

"Trời ạ! Này mẹ nó không phải là phản xã hội sao?"

"Cho nên em nói xem, tên tiểu tử này có khả năng căn bản không phải là Long Kiêu hay không?" Suy nghĩ của hai vị thúc thúc của Long Kiêu so với người khác càng sâu hơn một tầng.

Bởi vì bọn họ là người từng ôm Tiểu Long Kiêu lúc mới sinh ra, mùi hương tin tức tố rõ ràng như vậy, đích đích xác xác là Alpha nhà bọn họ.

Hơn nữa làm anh em, bọn họ cũng tương đối hiểu biết đại ca của mình. Cái loại sự tình bởi vì vợ qua đời mà thương tâm muốn chết cùng rời đi này căn bản không có khả năng. Đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm, say rượu chết đột ngột nghe còn chân thật hơn một tí.

Hơn nữa cha đột nhiên bệnh nặng, bọn họ mơ hồ có loại hoài nghi, nếu Long Kiêu này không phải là thật, mà là con hoang, vậy có khả năng Long Kiêu chân chính còn sống hay không?

Còn tên Long Kiêu này chính là người hại chết đại ca, đại tẩu cùng cha của bọn họ.

Nhưng bất hạnh là không có bất kỳ chứng cứ gì, hơn nữa mấy năm nay quyền lực trong tay đều bị Long Kiêu thâu tóm không sai biệt lắm, muốn điều tra cũng không có phương hướng, chỉ có thể dùng phương thức dại dột nhất - tới cửa nghiệm chứng.

Trong phòng khách, Long Kiêu thần thái tự nhiên cùng hai vị thúc thúc hàn huyên.

Đến thời điểm nhắc tới lời đồn đãi truyền ra gần đây, Long Kiêu lại nhịn không được cười "Ngài suy nghĩa cái gì vậy? Đó chỉ là một bài viết bình thường mà thôi. Nếu tôi thật sự không phải Alpha, vậy lúc trước Lục Bạch bị đánh dấu như thế nào? Chuyện giữa tôi và Lục Nguyên, đều là lúc trước tuổi trẻ bồng bột. Trách tôi không phát hiện ra sớm."

Long Kiêu thở dài, hắn cúi đầu uống ngụm trà, miếng dán cách ly ở sau cổ dường như không được dán ổn định, mơ hồ lộ ra một tia mùi hương tin tức tố.

Đúng là mùi hương của Long Kiêu mà bọn họ biết đến. Cho nên Long Kiêu thật sự là Alpha?

Hai vị thúc thúc liếc nhau, đều cảm thấy chuyện này có điểm kỳ quái. Nhưng đã làm đến mức này rồi, bọn họ cũng không dám tiếp tục miệt mài theo đuổi, chỉ có thể hàn huyên thêm vài câu liền cùng Long Kiêu cáo từ.

Mà Long Kiêu sau khi tiễn bọn họ rời đi, rất nhanh trở về thư phòng bận rộn.

Sự tình phiền toái hơn nhiều so với hắn nghĩ, bởi vì hắn phát hiện, Bùi gia, cũng chính là nhà mẹ đẻ của mẹ Long Kiêu thật không biết từ khi nào cũng bắt đầu theo một tuyến này của Lục gia tra đến chi tiết trên người hắn.

Mắt thấy, sắp sờ đến chuyện lúc trước Lục Bạch và Lục Nguyên từng sống ở cô nhi viện rồi.

Cái cô nhi viện này, là nơi Long Kiêu không muốn bị tra được nhất. Bởi vì một khi nơi này bại lộ, như vậy nguồn gốc, bí mật của hắn cũng sẽ cùng nhau bại lộ.

"Nên làm sao bây giờ ạ?" Thuộc hạ hỏi hắn.

Long Kiêu nheo lại mắt "Nhổ cỏ tận gốc."

Loại sự tình ngoài ý muốn này, hắn so với ai khác đều hiểu rõ phải tại thành như thế nào hơn cả.

Mà bên phía Lục Bạch lúc này, cũng lục tục thu được phản hồi.

Chỉ có thể nói không hổ là Long Kiêu, sự tình đã bại lộ đến tình trạng này, Long Kiêu thế nhưng còn có thể đem chỗ hổng lấp kín, thậm chí không dấu vết ổn định sự hoài nghi của người trong nhà.

Còn về những người nghi ngờ ở trên mạng, loại thái độ coi thường này của Long Kiêu ngược lại làm người khác cảm thấy hắn đúng lý hợp tình, cho nên hoàn toàn không để bụng.

Thế cục liền như vậy cầm cự được, rất hiển nhiên, nếu lần đột kích này của Lục Bạch không thể một kích mất mạng, chờ sau khi Long Kiêu hòa hoãn lại, chính là thời điểm Lục Bạch bị phản công.

Thật sự có chút thời điểm, trùng hợp chính là tới chuẩn như vậy.

Lúc trước Lục Bạch từng chú ý tới một cao tầng của quân đội bị Hiệp hội Omega xa lánh đẩy ra ngoài, cao tầng này ở thời điểm Lục Bạch ước chừng ba tuổi đã từng bị mất trí nhớ.

Mà thời điểm Lục Bạch tiếp nhận bộ võ trang, cũng tiếp nhận đề án cứu trợ năm đó của Hiệp hội Omega.

Mà trong ghi chép của Omega bởi vì chịu kích thích lớn mà mất trí nhớ này, có một đoạn không thấy được ghi chép lại, chính là thời điểm y đang mang thai đi tới mấy cô nhi viện, đại diện cho Hiệp hội Omega đi thăm cô nhi.

Trong đó có tên của một cô nhi viện làm Lục bạch có loại cảm giác quen thuộc nói không nên lời. Mà trong đầu cậu cũng có ký ức miêu tả vô cùng sinh động.

"Ngươi cảm thấy cô nhi viện này có vấn đề?" Hệ thống xem lại toàn bộ bối cảnh trong truyện, phát hiện cũng không có nhắc tới cái cô nhi viện này.

Nó biết lúc trước Lục Bạch hoài nghi chính mình cùng Lục Nguyên có khả năng không phải con trai ruột của Lục gia. Cho nên mới cố ý đi kiểm tra, nhưng là không có kết quả.

Nhưng Lục Bạch lại có loại cảm giác nói không nên lời "Ta cảm thấy điểm mất trí nhớ của Omega này có chút vi diệu, chúng ta vẫn nên đi tra xét cẩn thận xem sao."

Mà thời điểm Lục Bạch đi tra, lại phát hiện cô nhi viện này từ ba năm trước bởi vì khuyết thiếu trợ cấp của nhân sĩ xã hội nên đã đóng cửa, cô nhi bên trong cô nhi viện cũng đều được phân chia đến những nơi khác.

"Cái này không phù hợp lẽ thường."

Trong văn phòng, Lục Bạch và Sở Nhiên cùng nhau nhìn báo cáo điều tra.

"Nhưng là không thể tra thêm được chứng cứ càng thêm chi tiết." Sở Nhiên chỉ chỉ nội dung trong báo cáo "Tên tiểu tử của Bùi gia kia cũng đang tra thân thế của em và Lục Nguyên, thậm chí còn tra xét cả vụ tai nạn máy bay năm ấy, đáng tiếc, còn chưa có tra được, người hiện tại đã nằm ở bệnh viện."

"Đúng vậy!" Lục Bạch hiểu rõ, chuyện này nhất định là do Long Kiêu ra tay.

"Cho nên hiện tại em tính toán làm thế nào?" Sở Nhiên hỏi Lục Bạch.

Sự tình đã tiến hành đến bước này, trừ phi tìm ra được Long Kiêu thật, để y đứng ra làm chứng, hoặc là Lục Bạch và Lục Nguyên có thể tìm về được ký ức cũng như thân thế của bản thân, bằng không khẳng định không có cách nào đem Long Kiêu định tội.

Mặc dù trong lòng bọn họ đều rõ ràng, trên tay Long Kiêu tuyệt đối không thể chỉ có hai mạng người.

"Cho nên anh nói xem, Omega cao tầng của quân đội kia vì cái gì lại mất trí nhớ?" Lục Bạch kỳ thật vẫn là để ý nhất chuyện này.

"Lúc ấy Long Kiêu không có diệt khẩu, cùng với việc thế lực của hắn không thể thẩm thấu vào quân đội nhất định có quan hệ, nói một cách khác, chính là hắn không dám. Hoặc là nói, vạn nhất Omega quân đội này chết đi, chuyện của hắn cũng sẽ bị bại lộ."

"Nhưng năm đó Long Kiêu cũng chỉ là một đứa trẻ chưa đến mười tuổi, hắn có khả năng có tư duy kín đáo như vậy sao?" Sở Nhiên cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.

Lục Bạch lại theo bản năng đáp một câu "Mẹ của hắn."

"Long Kiêu hơn phân nửa là con hoang, hắn không có khả năng từ trong cục đá nhảy ra! Hắn nhất định có mẹ ruột."

"Cha mẹ là tấm gương phản chiếu lớn nhất trong sự trưởng thành của con cái. Mỗi tiếng nói, cử động của Long Kiêu nhất định là từ chỗ của mẹ hắn học được!"

Lục Bạch có loại cảm giác mở rộng thông suốt "Không chỉ có như thế, lúc trước em vẫn luôn suy nghĩ, bản lĩnh của Long Kiêu có điểm lớn đến quá mức hư ảo hời hợt. Liền tính 14 tuổi hắn đã có thể lên cầm quyền, nhưng mười mấy năm như vậy, cũng tuyệt đối không đủ để hắn bố cục một tấm lười lớn như vậy."

"Anh ngẫm lại xem, cao tầng của Hiệp hội Omega cơ bản đều đã bị Long Kiêu thẩm thấu, không chỉ có như thế, chuyện lúc trước của Hồ Hàm Hồ Duyệt còn có Vưu Hạ, cũng là Long Kiêu từng chút từng chút thúc đẩy!"

"Lúc trước em từng điều tra qua, đống vật liệu của Thịnh gia kia, ban đầu là muốn bán cho Bùi gia!"

"Bọn họ sau đó sở dĩ cắn chết cũng không dám thừa nhận chính mình ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, thậm chí đem cha của Vưu Hạ và em ấy đưa vào Lục Viện,  chính là vì sợ chân tướng bại lộ, sau đó đắc tội với Bùi gia." 

"Dù sao so với sự ngờ vực của dư luận xã hội, Bùi gia nếu là thật sự ra tay, Thịnh gia mới là tai họa ngập đầu a!"

"Mà Bùi gia, lại là nhà mẹ đẻ của mẹ Long Kiêu thật." Sở Nhiên tức khắc hiểu rõ ý tứ của Lục Bạch "Em là nói, ván cờ này của Long Kiêu cũng không phải do chính hắn bố trí, mà có một bộ phận là kế thừa từ trong tay mẹ hắn?"

"Đúng! Nhất định là như thế! Nếu không Long Kiêu lúc năm tuổi, sao có thể làm được chuyện trộm long tráo phượng này chứ?"

"Hơn nữa anh không phát hiện sao? Long Kiêu người này không có bất cứ cái gì gọi là tri giác làm người, phảng phất trừ bỏ bản thân hắn, những người khác đều là món đồ chơi của hắn, đều là đối tượng có thể bị hắn khống chế. Tại sao hắn lại như vậy?"

"Có lẽ vốn dĩ hắn cũng chỉ là một quân cờ trên bàn cờ mà thôi! Bởi vì mặt sau trong tay có quyền thế, cho nên mới có thể chuển bại thành thắng. Nếu không hắn vì cái gì đối với em có cảm giác đặc biệt?"

"Bởi vì hắn cảm thấy em rất có khả năng là kiểu người giống hắn!" Lục Bạch đột nhiên nghĩ thông suốt mối liên hệ trong đó.

Sở Nhiên cũng hiểu rõ ý tứ của cậu.

"Em là tính toán bắt đầu tra từ bậc cha chú của Long gia?"

"Vâng! Điều tra về mẹ đẻ của Long Kiêu. Nữ nhân này hiện tại hơn phân nửa là đã chết. Nhưng em dám khẳng định, chỉ cần tra ra được thân phận của bà ta, là có thể tìm được nhược điểm chân chính của Long Kiêu!"

"Một người chuyên đi thiết kế bố cục, chú định sẽ lưu lại cho chính mình một đường sống. Mà nữ nhân này, nhất định cũng ở thời điểm bố cục để lại đường sống. Đáng tiếc còn chưa có nhận thấy được biến cố đã bị Long Kiêu thu thập. Mà Long Kiêu nhiều năm như vậy vẫn duy trì cái ván cờ bất biến này, như vậy nhất định là bởi vì hắn không có nhận thấy được vị trí của đường sống đó."

"Có lẽ nên nói, hắn còn chưa kịp từ trên người mẹ của mình học được cái tinh túy này."