Cho đến khi Tô Trà Trà rời đi, Chiến Mẫn Quân vẫn chưa hoàn thần sau cú sốc, nhờ phúc của anh ta? Sao lại là nhờ phúc của anh ta? Chiến Mẫn Quân trước giờ không hề chút ý đến Tô Trà Trà vào những năm qua ngoài việc đi tù ra, còn phát sinh ra những gì, lúc này anh ta đột nhiên cảm thấy, bản thân nên đi điều tra cái gì đó.

Nhưng, nên điều tra gì đây? Dường như không có cách nào để bắt đầu.

Uyển Dư sau khi tan làm, cô liền trực tiếp đến thẳng một nhà hàng Pháp xem mắt.

Nhà hàng Pháp này, bình thường vẫn kinh doanh rất tốt, không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, mà bên trong lại chỉ có một bàn duy nhất.

Rõ ràng, người đàn ông ngồi ở cửa sổ quay lưng lại với cô, chính là đối tượng xem mắt của cô hôm nay.

Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, cô lại cảm thấy phía sau gáy đầu của người đàn ông này cực kỳ giống với gáy đầu của người lành lùng cao ngạo như cậu trẻ!
Uyển Dư tự tát vào mặt bản thân để chính cô có thể tỉnh táo một chút, đối tượng xem mắt của cô sao có thể là cậu trẻ được! Cậu trẻ bận rộn cả ngày, làm gì rảnh rỗi là đi làm mấy thứ chuyện xem mắt nhàm chán này chứ! Quan trọng hơn, với điều kiện như cậu trẻ, cho dù không có xem mắt thì cũng có đầy phụ nữ muốn dán vào người của anh, anh thực sự không cần phải làm gì thêm nữa.


Người đàn ông mà cô xem mắt hôm nay, bà mối trên mạng lại không cho cô biết quá nhiều thông tin về anh ta, bà mối trên mạng chỉ nói, người đàn ông này có tên tiếng anh là King, là một người đàn ông phẩm chất cao quý hiếm gặp.

Một người đàn ông phẩm chất cao quý hiếm gặp!
Lúc nghe bà mối trên mạng nói vậy, khóe môi của Uyển Dư giật giật, dù sao, lúc bà mối trên mạng giới thiệu Kiều Phong cho cô, bà ta cũng đã nói điều kiện của Kiều Phong thực sự không tồi.

Vì vậy, khi bà mối trên trang mạng khen ngợi King, cô thực sự không tránh khỏi thái độ nghỉ ngờ.

Trải qua buổi xem mắt hôm qua với Kiều Phong, Uyển Dư dần cảm thấy tâm lý chịu đựng của bản thân đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, hôm nay cho dù vị tiên sinh tên King có khó nhìn đến mức nào, thì cô cũng có thể mỉm cười kết thúc buổi xem mắt lần này.

Có điều, Uyển Dư cảm giác được, vị tiên sinh King này cũng không tệ đến thế.

Đơn giản với gáy đầu cao quý lạnh lùng giống như cậu trẻ của anh ta, nhất định nhan sắc của anh ta cũng không khiến người khác vô lực tiếp nhận.

Ừm, chân dài, thân hình không †ồi, dáng ngồi đoan trang tao nhã, phải nói đến hai từ cực phẩm.

Chỉ cần không phải là kẻ chỉ được cái vẻ bề ngoài, cô nghĩ, bản thân cũng nên thử qua lại với người đàn ông này.

Vì buổi hẹn hò tối nay có khả năng đối tượng xem mắt là một anh đẹp trai nên tâm trạng của Uyển Dư vô cùng thoải mái, cô sửa soạn lại áo quần trên người một chút, rồi cầm túi xách đi đến bên cạnh anh ta.

"Xin hỏi, anh là King tiên sinh! "
Khi nhìn rõ mặt King, những lời còn lại của Uyển Dư đột nhiên mắc kẹt trong cổ họng.

Cậu trẻ! King hóa ra lại là cậu trẻ! Ngón tay của Uyển Dư run lên, cô phải cố gắng rất nhiều mới kìm nén được ý muốn năm lấy cánh cửa.


Trong lòng cô vẫn còn một chút ý nghĩ mong đợi, cố gắng đấu tranh cuối cùng: "Cậu trẻ, chắc không phải trùng hợp đến thế chứ, anh chắc không phải là vị King tiên sinh chứ?"
"King là tên tiếng Anh của tôi"
Lục Minh Thành nhướng mị, bình tĩnh nhìn Uyển Dư nói.

Uyển Dư nuốt nước miếng, hôm nay cô thật là xui xẻo, suýt chút nữa bị chính nước bọt của mình làm cho nghẹn chất.

"Cậu trẻ, anh thực sự là King à?"
Uyển Dư nhỏ tiếng nói.

"Ừ"
Lục Minh Thành thẳng thắn: "Tối nay tôi xem mắt với cô"
Xem mắt với cậu trẻ? Uyển Dư cười cười: "Cậu trẻ, hay là thôi đi, chúng ta cũng không phải không biết nhau, thì gọi là xem mắt gì chứ! Hơn nữa, anh còn là trưởng bối của tôi, tôi sao có thể xem mắt với trưởng bối của mình được!"
Nói xong lời này, Uyển Dư lặng lẽ khen ngợi chỉ số thông minh của mình, khả năng biến hóa của cô ở trước mặt cậu trẻ thật sự càng ngày càng tốt, trong tình huống căng thẳng như vậy mà cô có thể trả lời một cách sắc sảo, không hê để ra sơ hở.

"Uyển Dư, cô!
cô chê tôi già rồi sao?"
Trong giọng nói của người đàn ông, rõ ràng mang theo ý tứ không vui, Uyển Dư cũng cảm giác được trong lòng Lục Minh Thành không hề thoải mái.

Cô làm sao dám khiêu khích một người danh giá như Lục Minh Thành được, cô nhanh chóng nói ngay: "Làm sao có thể chứ! Tôi sao có thể chê cậu trẻ anh già được! Cậu trẻ anh rất trẻ trung nha!"
"Nếu cô đã không chê tôi già, vậy chúng ta tiếp tục xem mắt đi"
Ánh mắt Lục Minh Thành không hề do dự quét qua khuôn mặt Uyển Dư, bị anh nhìn thế này, khiến Uyển Dư có cảm giác bị ánh mắt của anh nhìn thấu được tâm tư.

"Tôi đối với cô rất hài lòng, mặt, thân hình, ngực, mông đều rất hài lòng, cô không cần phải nâng ngực, cũng không cần phẫu thuật gì cả, chúng ta có thể thử qua lại với nhau"
Lời nói của Lục Minh Thành có lẽ cũng được xem là đang khen ngợi Uyển Dư, nhưng Uyển Dư khi bị khen như vậy, khiến trong lòng cô có một chút không thích, cô không muốn thử qua lại cùng cậu trẻ, cô không muốn con đường xem mắt của mình đi đến ngõ cụt đâu! Uyển Dư muốn nói một câu, nhưng tôi đối với anh không hề hài lòng! Nhưng rồi nghĩ lại, cậu trẻ bất kể là thân hình hay ngoại hình, đều là người tốt nhất mà cô từng gặp qua, về điểm này cô thực sự không thể chỉ ra được.


"Uyển Dư, nếu như cô cũng hài lòng đối với tôi, vậy chúng ta có thể bắt đầu yêu đương rồi"
"Hả???"
Uyển Dư trực tiếp sững sờ, đây không phải là quá tùy tiện sao? Uyển Dư biết nếu cô lại không nói gì, anh nhất định sẽ cho rằng cô rất hài lòng với anh, Uyển Dư vội vàng nói: "Không! Không thể yêu được! Cậu trẻ, tôi không hài lòng với anh!"
Để chứng minh rằng bản thân đang nghiêm túc, Uyển Dư nhấn mạnh nói lại câu: "Tôi rất không hài lòng với anh!"
Vốn dĩ, sắc mặt Lục Minh Thành tuy có chút lúng túng khó nói nhưng lại nhẹ nhàng như gió xuân, nghe được lời nói của Uyển Dư, sắc mặt của anh liền lập tức tối sầm.

Anh nhấp một ngụm rượu đỏ trước mặt, phong thái tao nhã và quý phái nhưng lộ rõ vẻ khó chịu.

"Uyển Dư, cô có chỗ nào không hài lòng với tôi? Nói không ra, hậu quả tự chịu!"
Đe dọa! Cậu trẻ rõ ràng đang đe dọa! Uyển Dư vô cùng chắc chắn, nếu cô dám khiêu khích anh, anh nhất định sẽ chặt cô thành tám khúc! Nhưng vì để sau này có thể thuận lợi xem mắt, Uyển Dư vẫn cứng đầu nói: "Cậu trẻ, tính cách anh không tốt"
Tính cách quá đáng sợ, nhất cử nhất động cứ giống như muốn ăn thịt người.

Sau khi nghe Uyển Dư nói, khuôn mặt đẹp trai của Lục Minh Thành lại đen thêm vài phần, giọng nói của anh lạnh đến mức nhỏ giọt thành băng: "Tiếp tục!"
Uyển Dư đứng trước mặt Lục Minh Thành vốn dĩ đã yếu ớt rồi, nay anh lại lạnh lùng nhìn chằm cô, khiến trái tim nhỏ bé của cô không ngừng đập loạn.

Uyển Dư thực ra, chính là thuộc hàng thiên tài người đẹp trong truyền thuyết, có thể đi đến bước này đã chứng minh IQ của cô rất xuất sắc rồi, nhưng lúc ở trước mặt cậu trẻ, cái gì mà IQ đều như gió thổi mây bay, càng đáng sợ hơn, mỗi lần đối mặt với anh, đại não của cô luôn không tự chủ mà đoản mạch.