Cô thật sự hận Uyển Dư đến chết! Nếu như không phải vì Uyển Dư cướp đoạt Lục Minh Thành thì làm sao cô lại phải mất mặt đến mức này! Diệp Hiểu Khê cũng không muốn ở lại đây thêm một giây một phút nào nữa cả.

Cô âm thầm cắn chặt răng, chân giẫm lên giày cao gót, oán hận rời đi.

Uyển Dư, cô có thể lớn lối như vậy đều là vì ỷ có Lục Minh Thành làm chỗ dựa, thế nhưng, cô cho rằng Lục Minh Thành sẽ mãi bên cạnh cô sao? Nằm mơ đi! Minh Thành chẳng mấy chốc sẽ đến bên cạnh tôi! Ngô Hiểu Hùng nhìn bóng lưng Diệp Hiểu Khê, cười toét miệng, gọi: "Hiểu Khê, em đừng đi, em còn chưa nói tối nay có cùng tôi và Di Di, Y Y chơi đùa hay không mà!"
Diệp Hiểu Khê căn răng, cô thật sự muốn quay sang xé miệng Ngô Hiểu Hùng.

Thế nhưng hiện tại, cô ta không thể làm được, càng làm nhiều lại càng sai, vì vậy cô ta chỉ có thể đè xuống tức giận trong lòng, bước nhanh hơn về phía cổng ra của trung tâm thương mại.

Triệu Na thật sự là sợ Ngô Hiểu Hùng đến chết, vì vậy khi thấy chung quanh không ai chú ý cô ta, cô ta liên lén lút muốn theo chân Diệp Hiểu Khê rời đi.

Thế nhưng chân cô ta còn chưa kịp bước, cánh tay đã bị Ngô Hiểu Hùng năm lấy: "Triệu Na, vội gì chứ? Vội vã đi đầu thai sao?"
Giọng nói của Ngô Hiểu Hùng mang đầy uy hiếp khiến cho Triệu Na sợ đến mức cả người run rẩy không thôi.


Cô ta biết rõ, tối nay trở về, Ngô Hiểu Hùng và Ngô Hiểu Minh nhất định sẽ cùng nhau giáo huấn cô ta.

Cô ta nghĩ đến nỗi đau đến nát cả tim gan kia, cả người lần nữa run cầm cập.

Chu Hồng và Dương Diễm cũng bị dọa cho phát sợ, các cô không cách nào nghĩ được, Uyển Dư vậy mà lại là bạn gái chính thức của Lục Minh Thành! Đặc biệt là Chu Hồng, cô ta nghĩ đến chuyện mình vì một người thứ ba mà lại đi làm khó bạn gái thật sự của Lục thiếu, vô cùng hối hận.

Cô thực sự muốn cứu vãn những chuyện vừa rồi, vì vậy cố nặn ra một nụ cười, nói rằng: "Cô Diệp, xin lỗi cô.

Chuyện ban nãy chỉ là hiểu lầm, hi vọng là cô không để trong lòng.

"
Trong nháy mắt, có rất nhiều luồng suy nghĩ xoẹt ngang đầu Trịnh Di, vì cô ta không cách nào nghĩ được, Uyển Dư và Lục Minh Thành lại là một đôi! Cô ta vô cùng e ngại Lục Minh Thành, vì vậy cũng muốn đi đến lấy lòng Uyển Dư, thế nhưng lại nhớ đến chuyện lần trước cô suýt tí thì giết Uyển Dư, vậy nên bây giờ, hai người chắc chắn không có cách nào sống hòa thuận với nhau.

Vì vậy mà cô ta cũng chỉ có thể cắn răng, chiến đấu với Uyển Dư đến cùng.

Trịnh Di quyết tâm, ngước mặt lên nhìn Lục Minh Thành: "Không phải là hiểu lầm! Lục thiếu, Uyển Dư thật sự phá túi trong cửa hàng, nhưng mà sau đó còn giả vờ vô tội.

Cô ta, trong ngoài bất nhất, anh cũng không thể bênh vực như vậy!"
Uyển Dư biết rõ, Lục Minh Thành không hề tin lời nói hươu nói vượn của Trịnh Di, thế nhưng cô cũng không muốn bị người khác bôi đen trước mặt Lục Minh Thành như vậy.

Cô quay mặt sang, theo bản năng mà giải thích với Lục Minh Thành: "Em không có phá túi xách trong cửa hàng! Trên túi chắc chắn không có vân tay của em, em có thể tự chứng minh sự trong sạch của mình.

.

"

Thế nhưng Lục Minh Thành cũng không đợi Uyển Dư nói dứt lời, anh trực tiếp kéo cô vào ôm trong lòng: "Anh tin em.

"
Anh tin em!
Không nghi ngờ gì nữa, lời này chính là lời nói êm tai nhất mà tình nhân nói với nhau.

Nội tâm của Uyển Dư ấm lên trông thấy, cô biết rõ rằng anh rất tin tưởng cô, thế nhưng lại được nghe anh nói ra miệng thế này, tim cô nghe theo khống chế mà rung động không thôi.

Nếu như không phải vì da mặt cô mỏng, xung quanh lại đang có quá nhiều người vây xem, cô thật sự muốn nhón chân, hôn lên gương mặt Lục Minh Thành.

Mặt Uyển Dư có chút ửng đỏ, cô nhìn Lục Minh Thành, hẳn là tối nay nên về hôn anh một chút.

Thế nhưng không ngờ, ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu, giọng nói của Lục Minh Thành lại đột nhiên từ trên vọng xuống: "Nếu như em muốn hôn anh, anh không ngại.

"
Uyển Dư bất ngờ, cô trợn tròn mắt nhìn một lượt xung quanh.

Cậu trẻ sao lại có thể nói ra những câu thế này với cô trước mặt nhiều người vậy chứ? Tuy rằng nghe rất ngọt ngào, thế nhưng cũng quá là xấu hổ.

Khuôn mặt của Uyển Dư đã đỏ đến mức muốn rỉ máu, đương nhiên là cô không có gan hôn anh trước mặt nhiều người như vậy.

Cuối cùng, cô quyết định bấm ngón tay vào lòng bàn tay của Lục Minh Thành, đầu chôn sâu vào ngực anh.

Những người ở xung quanh hóng chuyện còn khiếp sợ hơn cả Lục Minh Thành.

Bọn họ không có nghe lâm, ban nãy chính là Lục thiếu công khai tỏ tình với người phụ nữ kia sao? Hơn nữa, Lục thiếu lại còn đùa giỡn, sủng nịch người ta như vậy? Đây có thật sự đúng là Lục thiếu vẫn thường ăn tươi nuốt sống người khác, giết người không chớp mắt, là Diêm Vương trong truyền thuyết của thành phố Hải Thành không? Lục thiếu vậy mà lại yêu người phụ nữ tên Uyển Dư này sâu đậm đến vậy! Sau khi nghe xong lời của Lục Minh Thành, Quy Ngôn không nhịn được mà vỗ ngực mình một cái thật mạnh.


Anh ta cảm thấy, con cẩu độc thân như anh ta vừa phải nhận 10000 sát thương chí mạng, có thế nào đừng tiếp tục ngược cẩu độc thân như vậy nữa được hay không! Uyển Dư, cô ta dựa vào cái gì lại may mắn như vậy! Trịnh Di thấy lời nói của mình bị người ta trực tiếp lơ đi, vì vậy cô ta tiến lên một bước, nói tiếp: "Lục thiếu, tôi đây thật tâm là muốn tốt cho anh! Uyển Dư thật sự là một người phụ nữ trong ngoài không giống nhau, anh đừng có để bị cô ta lừa dối!"
Sau đó, Trịnh Di giống như vừa nghĩ đến chuyện gì đó, lại kích động nói tiếp: "Đúng vậy, Lục thiếu, anh đừng để bị Uyển Dư lừa nữa! Anh có biết là Uyển Dư đã có con hay không! Cô ta cùng với người đàn ông khác sinh con! "
"Cô nói xong hay chưa?"
Quý Ngôn không đợi Trịnh Di nói hết câu đã đánh gãy lời nói của cô ta: "Cái miệng lớn như vậy, không sợ nói đến đứt đầu sao!"
"Quý thiếu, tôi! "
"Tôi cái gì mà tôi!"
Quý Ngôn nhìn Trịnh Di bằng ánh mắt ghét bỏ: "Vừa nãy cô nói gì mà trong ngoài không giống nhau? Được thôi, bây giờ chúng ta cùng nói một chút, xem ai mới thật sự là trong ngoài không giống nhau"
Sau khi Quý Ngôn nói xong lời này, liên nháy mắt ra hiệu với Ngô Hiểu Hùng.

Có một số việc, nếu dùng thân phận của anh ta và Lục Minh Thành thì không tiện hành động, thế nhưng ở đây có Ngô Hiểu Hùng, rất thích hợp! Chuyện ngày hôm nay, Quý Ngôn và Lục Minh Thành đã biết được đại khái tình như, đơn giản chính là có người cố ý hủy hoại chiếc túi, sau đó đổ tội cho Uyển Dư.

Vì vậy, anh ta và Lục Minh Thành đều đã chú ý vết quẹt trên chiếc túi kia rồi.

Chiếc túi hàng limited này, chất liệu thượng hạng, loại tơ được sử dụng chủ yếu là tơ vàng, không phải dễ dàng có thể dùng tay phá hư được.

Nếu muốn phá chiếc túi này, nhất định phải sử dụng một thứ đồ gì đó.

Anh ta dám cược rằng, Trịnh Di này là vừa ăn cắp vừa la làng, đồ dùng kia đang nằm trong túi của Trịnh DiI Ngô Hiểu Hùng lại gân, anh ta đã được Quý Ngôn dặn dò từ trước, vì vậy khi nhìn thấy cái liếc mắt của Quý Ngôn, anh ta rất nhanh đã hiểu ý.