Lời đe dọa của Lục Minh Thành khá hiệu quả, quả nhiên Hàn Tịnh đứng ở chỗ cũ.

Lục Minh Thành liếc mắt nhìn hưởng phòng của Uyển Dư, anh lo lắng Hàn Tịnh nửa đêm xông vào cùng Uyển Dư sinh bảo bối, anh vẫn kéo cổ áo Hàn Tịnh, dự định đêm nay sẽ cần thận trông chừng anh ta.

"Lão đại, ôm lão đại, hôn..."

Vừa vào phòng, Hàn Tịnh lại bồ nhào lên người Lục

Minh Thành, Lục Minh Thành trực tiếp đá anh ta lên ghế sô pha.

Hàn Tinh ôm lấy gối ôm ở trên số pha mạnh mẽ hôn một hồi, hôn đến nỗi cái gối đầy nước miếng, mới thận trọng đem gối ôm vào trong lòng, "Lão đại, cậu lại trở nên mềm mại rồi." "Lão đại, chúng ta sinh tiểu bảo bối, bây giờ chúng ta liền sinh tiểu bảo bối

Nói xong, Hàn Tịnh xoay người, đề cái gối xuống dưới người, liền đi vào giác mộng sinh con.

Hàn Tịnh lần này ngủ rất ngon, anh thật sự mơ thấy mình cùng Uyển Dự thân mật, sinh ra tiểu bảo bối.

Trong giấc mơ, anh ôm người con gái mình yêu không ngừng lăn lộn, anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô một cách trìu mến, hôn rồi sở, sở rồi hôn.

Hàn Tịnh rất thỏa mãn, lại hôn lên bàn tay nhỏ bé của

Uyển Dư, "Lão đại, em thật thơm...!

Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu vào người Hàn

Tịnh, Hàn Tịnh vui vẻ cắn cắn môi dưới, anh chậm rãi mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên mặt đất, trong ngực anh đang ôm một cái chân to.

Đây là...!chân của lão đại? Từ khi nào chân của lao đại lại trở nên to như vậy?

Hàn Tinh còn chưa hiểu rõ đây rốt cuộc là tình huống gì, anh liền cảm thấy ngực đau, vì vừa bị đá ra ngoài.

"Am ám!"

Hàn Tịnh ngã xuống đất, anh than thở: "Lão đại, em thật bạo lực! Tuy nhiên, cho dù em có xu hướng bạo lực, tôi cũng rất thích… "

Giọng nói của Hàn Tịnh đột ngột dừng lại, anh phát hiện nằm trên giường không phải là lão đại mà anh đang nghĩ tới, mà là cậu trẻ

Hàn Tịnh há to miệng gần như có thể nhét vừa một quả trứng, tối hôm qua, chắc không phải anh ôm chân cậu trẻ ngủ cả đêm chứ?

Vậy những cái ôm hôn trong giấc mơ cũng là với chân của lão đai? Hàn Tinh lặng lẽ rơi lệ đáy mắt.

Uyển Dư hôm nay có một tâm trạng đặc biệt tốt.

Nghĩ đến tối hôm qua, khuôn mặt lạnh lùng cấm dục của cậu trẻ bị Hàn Tinh vừa hôn vừa sở, cô không khỏi bật cười.

Cũng không biết Hàn béo cuối cùng có bị cậu trẻ rác xương lọc da hay không.

Uyển Dư càng nghĩ càng muốn cười, cô ngâm nga một câu hát, gió xuân phơi phới thổi vào căn phòng.

Vừa ngồi xuống, điện thoại di động của cô vang lên.

Đó là một đoạn tin nhắn.

Do dì Giang gửi đến.

Uyển Dư đã đọc tin nhắn đó vài lần, có phải là anh

Lục kia có việc nên tìm cô không? Bọn họ đã ly hôn rồi, anh còn tìm cô làm cái gì?

Hơn nữa, địa điểm lại còn là khách sạn.

Kể từ khi sự việc đó xảy ra cách đây năm năm, đối với khách sạn từ tận đáy lòng của cô luôn bài xích, cô luôn cảm thấy rằng một nam một nữ cùng nhau ở trong khách sạn sẽ không có chuyện gì tốt đẹp cả.

Nhưng cô lại nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ này.

Cô và anh Lục kia đã kết hôn cách đây năm năm, nếu như anh thực sự muốn làm gì cô, anh sẽ không đợi đến sau khi họ ly hôn.

Từ những lời trước đây của dì Giang, cô có thể nhận ra anh Lục kia rất bận, có lẽ vào thời gian này tại nơi này, anh trùng hợp có thời gian rảnh rỗi để gặp cô thôi, cô không thể lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Anh Lục, Lục Minh Thành...!Uyền Dư lắc đầu nguẩy nguậy, cô thật sự bị điện rối anh Lục kia làm sao có thể là cậu trẻ! Cô thực sự nhớ câu trẻ nhờ đến phát điện!

Lần này gặp anh Lục kia, cô nhất định phải nói lời cảm ơn.

Nếu không có một vạn của anh ấy, Tiểu Viên sẽ không thể sống đến bây giờ.

Mặc dù Tiểu Viên bây giờ vẫn là người thực vật nhưng chỉ cần anh còn thờ rằng một ngày nào đó, Tiểu Viên sẽ tỉnh lại.

còn nhịp tim thì còn có hy vọng anh sẽ tỉnh lại.

Cô tin

Trong một vài ngày tới, Tiểu Viên sẽ được chuyển đến bệnh viện não uy tín nhất ở Trung Quốc.

Cô đang mong chờ sẽ có một kỳ tích xuất hiện.

Sau khi mở khóa điện thoại một lần nữa, Uyển Dư gửi lại hai chữ ngắn gọn, "Được." Quý Ngôn ở đầu dây bên kia nhảy dựng lên vì phần khích khi nhìn thấy hai chữ này.

Anh nhảy như vậy khiến cho cái chân bị bó bột dường như lại bị gãy, nhất thời làm anh đau đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Anh lên liếc nhìn ra ngoài cửa, dì Giang bị anh đẩy ra vẫn chưa quay lại.

Anh nhanh chóng xóa tin nhắn gửi cho " thiếu phu nhân" trong dach sách tin nhắn ở điện thoại dì Giang, rồi dùng điện thoại của dì Giang để tìm ra số điện thoại của Lục Minh Thành.

"Thiếu gia, thiếu phu nhân nói có chuyện rất quan trọng cần tìm ngài.

Mười giờ tối mai, cô ấy sẽ ở

Vương Hoa phòng 9008 chờ ngài."

Sau khi gửi tin nhắn này, Quý Ngón cũng ngưỡng mộ chính mình.

Tài năng bắt chước của anh thực sự cao đến mức chính anh cũng phải cảm động, đây hoàn toàn là giọng điệu của dì Giang!

Anh luôn lo lắng rằng Lục Minh Thành sẽ cô độc đến già.

Anh xem thường Diệp Hiểu Khê, còn bác sĩ Diệp rất tốt, đáng tiếc, cô đã sinh con cho Hàn Tịnh rồi.

Lục Minh Thành quan tâm đến Hàn Tịnh như vậy, anh ta sẽ không thể cướp mẹ của con Hàn Tịnh được.

Anh nghĩ đi nghĩ lại, thích hợp nhất vẫn là ghép

Lục Minh Thành với cửu tẩu.

Anh nghe dì Giang nói cửu tẩu là người đẹp ngàn năm có một, Diệp Hiểu Khê ngay cả cái móng tay của cửu tẩu cũng không sánh bằng.

Đêm mai, cô nam quả nữ sẽ có quan hệ thân mật, chỉ cần cầu tàu bổ nhào lên người Lục cứu thì hạnh phúc nửa đời sau của anh ta sẽ có hy vọng rồi

Lục Minh Thành đang xử lí tài liệu, thì điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên.

Nhìn thấy tin nhắn mà anh vừa nhận được, đôi mắt của Lục Minh Thành nhất thời chứa đầy sự chế nhạo khinh thường.

Người phụ nữ yêu vinh hoa phủ quỹ kia, lại thiếu tiền rồi sao?

Trước khi ly hôn, cứ cách năm ba ngày lại tìm anh xin tiền, vì muốn cô ký tên anh còn phải đưa cho cô 10 triệu.

Ó, vẫn là mười giờ tối tại phòng khách sạn, đây là định dùng thân thể đổi tiền sao?!

Lục Minh Thành khinh thường hừ lạnh một tiếng cầm điện thoại lên, do dự một lúc, rồi anh vẫn đáp: “im "

Anh muốn xem xem, người phụ nữ yêu vinh hoa phú quỷ kia lại có chiêu trò gì nữa

Nếu như có thực sự thiếu đàn ông, anh cũng không ngại tặng cho cô vài người đàn ông, để cô chơi cho dù!

Thực ra, sau khi gửi tin nhắn này cho Lục Minh Thành, trong lòng Quý Ngôn có chút thấp thỏm, nói cùng cùng thì tính khí của Lục Minh Thành rất quải gở đến mức anh không thể hiểu được.

Anh thực sự lo lắng, anh nghĩ anh ta nghĩ cũng sẽ không thèm nghĩ mà liền từ chối, nhưng thật bất ngờ, chưa đầy năm phút, anh đã nhận được tin nhắn đồng ý từ Lục Minh

Thành,

Quý Ngôn bóp mạnh điện thoại, nở một nụ cười tình quái, im, anh nhất định phải đi lấy ít thuốc mạnh để đêm đó Lục cửu có thể thể hiện phong độ đàn ông tốt nhất.

Dù sao hai người họ vẫn chưa ly hôn, cho dù có làm chuyện quá đáng đến đầu đều được coi là nghĩa vụ vợ chồng, kết hôn năm năm hai người ngay cả ngón tay của nhau cũng chưa chạm vào, nghĩ đã thấy không bình thường.