Tần Chí Minh cố tình của eo để thể hiện sự tồn trong và ngưỡng mộ đối với Lục Minh Thành, anh ta nghĩ rằng trong trường hợp này Lục Minh Thành như thế nào cũng phải cho anh ta chút mặt mũi, thực sự không ngờ Lục Minh Thành đến nhìn anh một chút cũng không thèm nhìn.

Tay của Tần Chí Minh vươn ra đông cứng giữa không trung, ngại ngùng không thể tả nổi.

Anh ta rút tay lại không chút xấu hổ, không tình nguyện từ bỏ cơ hội tốt như vậy để kết giao với Lục

Minh Thành.

“ Lục tổng, anh.

Lục Minh Thành tự ý đi đến bên cạnh Uyển Dư, anh thân là người có địa vị lại cầm lấy túi đồ trong tay

Uyển Dư" Tôi cầm giúp cô Triệu Na vừa lúc muốn nói xấu Uyển Dư vài cầu để làm nổi bật tính cách cao thượng, nội tâm lương thiện của chính mình, khi nhìn thấy Lục Minh Thành vậy mà lại giúp Uyển Dự xách túi hộ, cô ta trực tiếp bị kinh ngạc hóa đá tại chỗ.

Cô ta miếng vừa hé liền như thể hóa đá, Lục Minh Thành cao cao tại thượng không thèm đặt mọi thứ vào tầm mắt vậy mà lại quan tâm đến một người phụ nu?!

Tiểu Tôn cùng Tiểu Trình cũng chết lặng, bọ hơn thế nào cũng không dám nghĩ đến đại boss lạnh lùng quả quyết, quyết định dứt khoát trong truyền thuyết của bọn họ vậy mà lại làm những động tác dịu dàng như thế này với một người phụ nữ.

Uyển Dư cũng bị tình huống này dọa làm hoàng sợ câu trẻ thế nào lại giúp cô xách túi được chứ, anh Hành động như vậy khiến hai người họ giống như có một mối quan hệ không trong sáng l

Triệu Na nuốt từng ngụm nước miếng, cô ta bắt đất đi nhìn Lục Minh Thành: " Lục thiếu, anh quen biết Uyền Dự? Cô ta không phải là người tốt gì,hồi còn đi học cô ta đã thích trộm đổ, hôm nay cô ta còn trộm đồ ở bên trong Hoàn An, Lục thiếu anh nhất định không được bị cô ta lừa a!"

Triệu Na một bên nói một bên nháy mắt với Tiểu Tôn với Tiểu Trình, để bọn họ giúp phụ họa thêm vài câu không tốt về Uyển Dư,

Tiểu Tôn với Tiểu Trình đều không phải não tàn, khi nhìn thấy đại boss có quan hệ mật thiết với Uyển Dư như vậy, bọn họ sẽ không ngu ngốc đi chọc giận đại boss tàn nhẫn vô tình này.

Triệu Na còn đang muốn nói gì đó, ánh mắt của Lực Minh Thành lướt như bằng lướt qua khuôn mặt có tá dọa cô ta im lặng ngay lập tức.

Triệu Na không hiểu tạo sao Lục Minh Thành lại dùng ảnh mặt như vậy nhìn cô ta, rõ ràng những cầu cô ta nói ra đều vì suy nghĩ giúp anh mà

Triệu Na mở miệng ra kêu cô là kẻ trộm, Uyển Dư Nếu các người không tin có thể đi kiểm tra camera không muốn tiếp tục bị người khác hiểu lầm, cô chống cằm nói “ Tôi đã nói rồi, tôi không có trộm đồi giảm sát!" “ Tôi tin cô" Bàn tay to lớn của Lục Minh Thành nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Uyển Dư, những nhân viên bảo vệ muốn giữ Uyển Dư vừa rồi bị dọa đến mức lập tức lùi vài bước.

Lục thiếu vậy mà lại nắm tay cổ? Chẳng lẽ cô chính là cô chủ tương lai trong truyền thuyết sao?

Quá nguy hiểm quá là dọa người rồi, vừa rồi suýt nữa bọn họ đã đưa cô chủ tương lai của mình đến đến cảnh sát.

Lòng bàn tay của Lục Minh Thành rất nóng, luồng nhiệt ấm áp truyền theo lòng bàn tay anh từng chút một lan tràn đến tay chân Uyển Dư, ấm áp không thể tà.

Uyển Dư ngẩng mặt lên, cô ngây người nhìn Lục Minh Thành, cô không biết cậu trẻ tại sao lại có biểu hiện kì quái như vậy, cô chỉ biết rằng ngay lúc này đây trái tim của chính mình đập liên tục, cuồn cuộn sôi nổi đến đáng sợ “ Còn có muốn mua gì nữa không? Tôi đi cùng với cổ!" Lục Minh Thành trầm mặc, lởi nó ôn nhu khác hần so với sự đáng sợ vừa nãy.

Triệu Na thực sự không cam tâm, cô ta dẻ nén sự sở hãi của bản thân đối với Lục Minh Thành, nghiên răng nghiến lợi nói " Lục thiếu, cô ta vừa rồi thực sự đã trộm đồ, chúng tôi đều nhìn thấy cả! Lục thiếu, anh không thể bị một tên trộm không cần mặt mũi lừa được!"

Sau khi Triệu Na nói xong, ánh mắt của Lục Minh

Thành cuối cùng cũng dừng lại trên mặt cô ta, Triệu Na nhìn thấy bản thân đã trở thành nhân vật chính trong mắt anh, trong mắt cô ta chợt sáng lên một niềm vui.

Cô ta nghĩ rằng Lục Minh Thành sẽ hất tay Uyển Dư ra một cách ghê tởm, nhưng không ngờ rằng, anh vẫn như cũ nằm chặt tay Uyển Dư “ỘI" Lục Minh Thành mim cười, nhưng khí chất xung quanh người anh lại càng lãnh đạm, mỏi từ anh nói ra điều như nhỏ nước thành băng, " Người phụ nữ của Lục Minh Thành tôi muốn có gì không được, còn cần phải đi trộm?!"

Người phụ nữ của Lục Minh Thành...!

Biểu cảm của mọi người xung quanh đều thay đổi rõ rệt, trong nhiều năm như vậy, người duy nhất bị đồn thổi với Lục Minh Thành chỉ có Diệp Hiểu Khê, nhưng cho dù là Diệp Hiểu Khê thì Lục Minh Thành cũng không thừa nhận cô ấy trước công chúng.

Bây giờ Lục Minh Thành vậy mà lại trước mặt nhiều người nói Uyển Dư là người phụ nữ của anh, điều này thể hiện gì đây?! Nói rõ ràng Uyển Dư rất có khả năng sẽ trở thành nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Luc

Cảnh tượng hiện trường lập tức thay đổi, mọi người đều không phải kẻ ngu ngốc, giống như lời Lục Minh Thành nói, người ta là nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Lục muốn gì mà không được, còn cần đi trộm sao?! " Lục thiếu, anh nói cái gì? Anh nói Uyển Dư cô ta là." Triệu Na hoài nghi nhìn Lục Minh Thành, hai mắt gần như nhìn sững sở trợn tròn “ làm sao có thể làm sao có thể chứ.

" " Người phụ nữ của Lục Minh Thành tôi sẽ không đi trộm, càng không thể bị người khác hãm hại"

Ngay sau khi Lục Minh Thành nói xong, trợ lý đặc biệt của anh Uông Thiếp liền chạy tới: " Lão đại, đoạn ghi hình được lấy ra rồi * Mờ đoạn ghi hình lên

Nghe thấy Lục Minh Thành dặn dò, một vài màn hình lớn trong trung tâm thương mại đã đồng loạt chiếu đoạn ghi hình của shop Hoàn An cách đây ít phút trước.

Trong đoạn ghi hình, Triệu Na đã cầm chiếc váy dạ hội to su màu đỏ đó đi vào phòng thủ đô nhưng lúc bước ra cô ta lại không mang theo chiếc váy ra ngoài, rõ ràng là cô ta đã vô tình đánh rơi chiếc vảy trong phòng thử đồ, thế mà lại cố tình hãm hại Uyển Dư là một tên trộm.

"Hóa ra là Diệp tiểu thư bị hãm hại a! Cũng đúng, Diệp tiểu thư người ta là phụ nữ của Lục thiếu, còn không thể không mua nổi một bộ đổ sao?" "Đúng vậy, Diệp tiểu thư tính tình tốt như vậy, sao có thể đi trộm đối" "Có một số người thật không biết xấu hổ.

Rõ ràng là lỗi của chính mình, lại còn đi hãm hãi người khác trộm đồi Theo tôi thấy nha, loại người này, còn đáng ghê tởm hơn kẻ trộm, nên bị tống vào ngục ngồi từ di!"

Nghe những lời bàn tán xung quanh, vẻ mặt Triệu Nai khó nhìn đến cực điểm, cô ta nhẹ nhàng kéo cổ tay áo của Tần Chí Minh, muốn Tần Chí Minh giúp cô nói vài câu, ai biết được Tần Chí Minh lại hung ác đánh cô một cái.

Tần Chí Minh nhin Triệu Na như nhìn rác rưởi, "Cút!"

Làm sao anh ta có thể nhìn trúng Triệu Na một người phụ nữ ngực bự mà không có đầu óc này chủ, có tá đã mạo phạm đến Lục Thiếu rồi, anh ta không muốn dính líu đến cô.