Sư phụ có nói mặc dù lò đan này là tiên khí, nhưng cũng chỉ có thể dùng để luyện đan, điều này khiến anh hơi thất vọng.  

Nhưng mà dù sao cũng phải nói rất vui, bởi vì sau khi anh luyện hóa lò đan xong có thể luyện chế ra đan dược chân chính mà không cần phải dùng chảo sắt luyện đan dược giả.  

Đối với người luyện đan mà nói, có được lò đan tốt nhất là điều quan trọng.  

Mặc dù Dương Bách Xuyên không phải là người luyện đan, nhưng mà có một sư phụ trâu bò thì luyện chế chút đan dược vẫn được. Ở Trái Đất, cho dù là đan dược cấp thấp cũng có giá trị như tiên đan.  

Anh tiện tay luyện chế đan Trú Nhan giả mà đã có thể đem đến lợi nhuận rất lớn, khó tưởng tượng được nếu luyện chế ra đan Trú Nhan chân chính thì sẽ có công hiệu, có thể bán được bao nhiêu tiền chưa?  

Nghĩ lại khiến Dương Bách Xuyên vô cùng kích động.  

Chân Nguyên Ly Hỏa trong tay anh không ngừng làm nóng lò đan, giọt máu kia từ từ phát sinh thay đổi, tỏa ra ánh sáng màu đỏ, sau đó chỉ trong chốc lát đã thấm vào trong lò đan.  

Sau đó trong mắt Dương Bách Xuyên xảy ra một chuyện rất thần kỳ, chỉ cảm thấy trong tay hơi chấn động, là lò đan rung động, trong đầu cũng vang lên một chấn động mạnh.  

Sau đó anh cảm nhận được lò đan sinh ra sự liên kết với anh, đây là thứ cảm ứng rất kỳ lạ, không thể nói rõ được.  

Trong nháy mắt, tình hình bên trong lò đan hiện lên trong đầu anh.  

Hơn nữa trong đầu còn đau đớn vô cùng, tin tức về lò đan xuất hiện trong đầu anh.  

Lò đan Thái Thượng, tế luyện vạn vật, tạo hóa đoạt thiên, vĩnh sinh đan đạo.  

Đây là thông tin lò đan truyền cho anh, vậy nên Dương Bách Xuyên mới biết tên lò đan là lò đan Thái Thượng, hơn nữa rất khí phách, được xưng là có thể tế luyện vạn vật, tạo hóa đoạt thiên, vĩnh sinh đan đạo ư?  

Chẳng phải có thể thuận lợi luyện đan ư?  

Mặc kệ đúng hay không, dù sao Dương Bách Xuyên biết được anh đã có được bảo bối.  

Bỗng một khác, nghe được tiếng răng rắc truyền đến từ trong lò đan, hình như đang nứt ra.  

Anh khiếp sợ, tưởng lò đan xảy ra chuyện gì, không phải nứt chứ?  

Chỉ thấy một lớp bùn đất màu đen rơi xuống dưới lò đan.  

Dương Bách Xuyên thấy vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm.  

Cũng được, chỉ rơi ra lớp dơ bẩn, không phải là bị nứt.  

Sau khi lớp bẩn thỉu bên ngoài lò đan rơi ra, lò đan phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, nhìn qua hơi lạ kỳ. Nhất là bên ngoài lò đan xuất hiện đường hoa văn có vẻ như là văn tự xa xưa nào đó, càng làm tăng cảm giác thần bí của lò đan.  

Thay đổi trong nháy mắt, từ vịt con xấu xí biến thành thiên nga.  

Phút trước còn là lò đan dơ bẩn bị đạo sĩ làm nồi nấu nước thuốc, giờ đã có ánh sáng màu vàng chiếu sáng khắp phòng anh.  

Dương Bách Xuyên lập tức cầm lấy nhìn lò đan Thái Thượng sáng chói trước mắt, mắt sáng lên.  

Lúc này anh cảm nhận được rõ mối liên hệ với lò đan Thái Thượng hơn, trong lò đan cũng có đầy kí hiệu, giống như trận pháp xa xưa nào đó, dù sao anh cũng có thể nhìn rõ hết.