Bốn thị vệ kia cư nhiên bị hút sạch máu, mặt trắng như giấy, mắt trừng lớn chết không nhắm mắt.

“Cái gì?” Tô Nhị Tịch nghe thấy, sợ tới mức cả người tê liệt đổ về phía giường, run rẩy, sợ hãi chiếm đầy toàn bộ trái tim.

Tục ngữ nói ‘Không làm chuyện đuối lý, không sợ quỷ gõ cửa.’ hiện tại Tô Nhị Tịch chính là bộ dạng đó.

Nàng tự biết hại Phượng Thiên Mị, hiện tại lại nghe nói Phượng Thiên Mị biến thành quỷ, có thể không sợ sao? Không chừng là Phượng Thiên Mị Quỷ Hồn báo cừu đến đây.

“Nói hưu nói vượn, trên thế giới không có Quỷ Hồn.” Thương Lan Hiên trợn mắt, lạnh nhạt nói.

Hắn cho tới bây giờ không hề tin tưởng quỷ thần, nghe được thị vệ nói Phượng Thiên Mị cái ngốc kia tử biến thành quỷ, hắn chỉ cảm thấy là lời nói vô căn cứ.

“Vương, Vương gia, ngươi tự mình đi xem, nhìn xem đi!” Thị vệ cũng mặc kệ Vương gia có tin hay không, cái gì trên thế giới có quỷ hay không, tóm lại hắn là cho là có, bốn thị vệ kia chêt đáng sợ như vậy, vô cùng quỷ dị, nhất định là tân Vương phi hoá lệ quỷ báo thù.

Tuy rằng hắn không khi dễ tân vương phi, nhiều nhất là ở sau lưng chửi bới, nghị luận mà thôi, nhưng Phượng Thiên Mị là ngốc tử, ai biết được nàng bắt người lại tha hay không!

“Hừ!” Thương Lan Hiên hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng đứng dậy phất mạnh tay áo, đi nhanh ra ngoài cửa.

“Vương gia, nô tì sợ hãi.” Tô Nhị Tịch thấy Thương Lan Hiên rời đi, khủng hoảng kêu.

“Tịch nhi đừng sợ, bổn vương đi một chút sẽ trở lại.” An ủi Tô Nhị Tịch, Thương Lan Hiên giọng điệu thập phần ôn nhu, dứt lời, xoay người rời đi.

Nhìn Thương Lan Hiên rời đi, Tô Nhị Tịch sợ hãi nằm xuống giường.

“Vương phi, không cần nghĩ nhiều, trên thế giới không có quỷ.” Lục nhi là tâm phúc của Tô Tịnh nhẹ giọng an ủi.

“Nhưng ta cảm thấy vô cùng bất an, hình như sắp có chuyện xảy ra.” Tô Nhị Tịch không htể làm bản thân bình tĩnh tổng cảm thấy chuyện này là thật.

“Vương phi, thứ Lục nhi lời nói không nên nói trong lời nói, tục ngữ nói ‘Không làm chuyện đuối lý, không sợ quỷ gõ cửa. Làm chuyện đuối lý, ban ngày cũng hoảng hốt.’ người phải trấn định, nếu để Vương gia phát hiện cái gì, có thể mất nhiều hơn được.” Lục nhi nhỏ giọng nhắc nhở.

Tô Nhị Tịch nghe Lục nhi nói, chậm rãi bình tĩnh trở lại.

Không sai, nàng không thể hoảng, nếu Vương gia phát hiện, nàng liền xong rồi.

Vương gia vốn không để ý Phượng Thiên Mị, nếu Vương gia biết nàng đã sớm đẻ non, nhưng lại lấy để lợi dụng hắn, lấy tính cách Vương gia nhất

định không tha thứ cho nàng.

Thiên viện Vương phủ.

Thương Lan Hiên tới, hoả đã muốn tàn không sai biệt lắm, trong viện đứng đầy hạ nhân, một đám đứng rất xa, không dám tiếp cận.

Thương Lan Hiên đến gần thị vệ đã chết, vừa thấy hắn cũng hoảng sợ.

Này, chuyện này có thể xảy ra?

Bốn người này sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, có chút khô héo, mà dưới đất một giọt huyết cũng không có, thực rõ ràng, máu của bọn họ bị hút khô.

Hấp huyết?

Từ này hung hăng đánh vào trái tim Thương Lan Hiên, tay không tự giác run

lên, chẳng lẽ, đúng như thị vệ nói, Phượng Thiên Mị biến thành quỷ, mà bốn thị vệ này đều bị nàng hút hết máu.

Không có khả năng, trên thế giới làm gì có quỷ! Nếu không có, máu bốn người đều bị hút khô thì giải thích thế nào đây! Hơn nữa, bốn người mắt trừng lớn biểu thị vô cùng kinh hãi, rõ ràng chính là trước khi chết đã gặp chuyện gì đó vô cùng đáng sợ.