Ừ, anh không thích ăn kem sao? Em cho anh ăn có được hay không?- Cô thừa nhận là có một chút xấu hổ khi nói ra câu kia nên gương mặt thoáng chút đỏ bừng
Một ít kem từ môi anh chảy xuống, băng mà gặp hoả làm cho anh căng thẳng, càng làm anh khó chịu, cái người con gái chết tiệt này lại dùng môi mình không ngừng đem kem hoà tan …
Đôi mắt anh như ngọn lửa động, một trận cuồng phong bão táp sẽ đến …
Người phụ nữ dám chơi anh như vậy? Cuộc sống gần 30 năm của Lâm Hoàng Thiên chưa bao giờ có chuyện hoang đường này, anh thật bội phục tài năng của người phụ nữ chết tiệt này, dám chơi trò mèo vờn chuột với anh trêи dời này chắc chắn sẽ không thấy được người thứ hai ….
Hôm nay ở trước mặt anh, gương mặt khéo léo ngay cả ăn nói cũng chẳng dám lớn tiếng thật không phải là Hoàng Nhật Hạ, cô là một con hồ ly tinh tu luyện ngàn năm chỉ đặc biệt để đối phó anh.

Kem trêи người càng nhìu sau đó bị cô ɭϊếʍ sạch sẽ, cô lại dám cắn, gặm trêи cơ thể của anh.

Hơi thở của người đàn ông càng gấp gáp, tuy nhiên nó không thể nào mà nhúc nhích được.

Nhật Hạ chỉ cái nhôn lên ở dưới chăn, nụ cười trêи mặt càng rạng rỡ
– Hoàng Thiên làm sao đây, kem không đủ dùng!? Thôi thì con lại bôi chỗ này cũng đc rồi nhỉ?- Cô kéo chăn mỏng đưa tay cầm nó
Cô dám! Anh nắm chặt quả nắm đấm trêи trán còn hiện ra rất nhìu gân xanh mồ hôi càng chảy nhìu hơn nữa.

Lâm Hoàng Thiên một ông trùm của cả thế giới hắc bạch lưỡng đạo đến ngày hôm nay lại phải chịu thua cô vợ bé bỏng của mình mà bấy lâu nay tưởng lầm là chú tiểu bạch thỏ ngoan hiền chứ!
– Hoàng Nhật Hạ, em dám tính kế anh?- Anh cắn răng, vẻ mặt trở nên vặn vẹo.

truyện kiếm hiệp hay
– Em đương nhiên là dám! Em bị anh làm cho mệt muốn xỉu nên bây giờ anh cũng phải bị như vậy.- Cô múc kem ra khỏi hộp, trực tiếp dùng đôi tay mềm mại của mình thoa lên.
Toàn thân bất chợt co rút, đầu cứng ngắc, băng gặp hoả loại cản giác điếng người
Hoàng Nhật Hạ, em chơi lớn thật! EM được lắm
– A, tan ra rồi – Cô kinh hô, chơi cũng đã lâu kem đã tan chảy ra hết rồi.

– Hoàng Nhật Hạ, em mau thả anh ra ngay lăp tức! Lặp tức!- Nếu như cô mà thả thì chắc chắn anh đảm bảo rằng trận chiến 300 hiệp trêи giường cô phải hứng chịu toàn bộ.

Lâm Hoàng Thiên luôn băng lãnh, tàn độc trước mọi người và luôn luôn sử dụng lý trí, sức mạnh để giảu quyết vấn đề nhưng hôm nay lại bị mất kiểm soát trước cô nhỏ quậy phá này
– Em không thả! Không bằng em giúp anh một tay nhé!? – Anh thật sự đã nổi điên thật rồi.

Nếu để cho bọn thuộc hạ thấy hình dáng của một cậu hai có thân võ tốt lại bị bại dưới tay của một cô gái thì thật mất mặt
– Hoàng Nhật Hạ, lặp tức sử dụng miệng và tay của em ngay ….- Anh nhất quyết không chịu cầu xin cô mà đổi lại là uy hϊế͙p͙
Người con gái này do một tay anh chăm sóc và tạo nên, dĩ nhiên biết làm thế nào để lấy lòng anh nhưng thật sự rất mệt mỏi ….
Tay của cô mỏi chết đi được, miệng cũng vậy anh còn không ra được.

Không được cô phải dừng cuộc chơi này lại.

– Hoàng Nhật Hạ, em dám tránh ra thử xem ….- Mang theo ɖu͙ƈ vọng chưa thoả mãn ra uy hϊế͙p͙ cô.


Cô thật đúng dám rồi! Cô nhất quyết muốn anh sống không được mà chết cũng chẳng xong.

Cùng anh chung sống bao nhiu năm qua, một chút phương diện nào đó coi như cô đã hiểu được
– Hoàng Nhật Hạ – Anh nhỏ giọng quát khiển trách cô
– Em không muốn chơi nữa! Lâm Hoàng Thiên ngàn vạn lần đừng bao giờ lừa bịp em và sử dụng thú tính để đối phó em, em cực ghét nhất thể loại người đó!- Cô nói xong nhẹ nhàng đứng dậy, xuống giường
– Em dám đi, em nhìn thử xem em đã biến anh thành cái dạng khỉ gì đây!- Anh dùng hết sức lực để giùng giằng muốn đứng dậy nhưng đáng tiếc không được.

Hoàng Nhật Hạ, em thật giỏi dám đem anh ra làm trò đùa!
– Thời gian cũng không còn sớm nữa, Bối Bối sẽ khóc khi không thấy em bên cạnh, cho anh dùng thôi!- Cô mị hoặc cười một tiếng sau đó mở học tủ ra lấy một thứ gì đó hướng về phía anh mà nói
– Em nghe anh Ken nói cái này là một món bảo bối của đàn ông không bằng thì anh thử dùng đi ha ….

Bái bai ông xã!- Cô đặt con búp bê xuống giường sau đó đi tới ghế sofa lấy cái túi đeo lên
Cô biết rất rõ là tứ chi của anh bị còng giữ chặt nên chắc chắn sẽ chẳng thoát được chỉ biết chờ mong Ken về để giảu cứu! Đáng đời anh!
– Hoàng Nhật Hạ, em đứng lại cho anh ngay!- Anh không dám tin cái con búp bê thổi khí đang nằm trêи cơ thể của anh.

Đời này anh chưa bao giờ bị loại sỉ nhục như thế này.


– Hoàng Thiên, anh thật phiền đấy! Em đã rất tốt bụng giúp anh rồi còn muốn gì nữa!- Bị anh lôi cả họ và tên ra cô đành phải đứng lại càm ràm vào câu sau đó quay mặt bỏ đi
Anh ở trong căn phòng to lớn dùng hết sức vùng vẫy nhưng vẫn không thoát được.

Người đàn ông tức giận rống to vang vọng khắp phòng, vách tường run lên rất dữ dội.

Còn cô ra về với tâm tư thoải mái vô cùng nhưng cô cũng biết trước được cái hậu quả sau khi trả thù anh xong.

Kệ đi việc đó tính sau bây giờ cô phải nhanh chân về nhà chơi với bảo bối thân yêu của mình thôi.

———– Tâm sự ———
Nếu thấy hay thì các cậu hãy bấm vote và comment cho tớ nhé biết nhé!.