Trên mặt Liễu An An kích động, chạy tới trước mặt anh, gật đầu nói: "Đúng vậy! Lệ Tổng, năm ngoái chúng ta đã gặp nhau ở bữa tiệc sinh nhật của anh, lúc ấy em mặc..."

Xưng hô, trong nháy mắt đã thay đổi.

Trong mắt Lệ Tư Thừa có chút không kiên nhẫn nói: "Chẳng lẽ cô ấy không nói cho cô biết tôi đã kết hôn rồi sao?"

Liễu An An ngẩn ra, gật gật đầu.

Chuyện Lệ Tư Thừa kết hôn cũng không phải là bí mật.

Nhưng hôn lễ tiến hành rất nhỏ, ngay cả đối tượng kết hôn là ai, truyền thông cũng không điều tra ra được, sao đột nhiên anh lại nói đến chuyện này?

Liễu An An đoán không ra ý tứ của anh, nhưng đối với những người đàn ông thần bí khó nắm bắt được như thế này, thì đối với phụ nữ mà nói thì lại có lực hấp dẫn trí mạng.

Trong lòng càng thêm rung động, hai mắt Liễu An An nhìn thẳng vào anh, không chút kiêng dè.

Ánh mắt lộ liễu, trắng trợn như vậy thật khiến người ta ghê tởm.

Lệ Tư Thừa đối với ánh mắt như vậy trong lòng không chút dao động, nhưng trong đầu đột nhiên nhớ tới, mấy ngày hôm trước Tô Thiên Từ cũng dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, chỉ có hôm nay...

Rốt cuộc thì anh cũng biết cô có gì không giống với bình thường.

A, lạt mềm buộc chặt?

Mắt phượng hẹp dài nhìn liếc nhìn Tô Thiên Từ, rất nhanh liềm dời ánh mắt đi, "Cho nên, trước mặt tôi lại vu khống vợ tôi, tôi không nghĩ rằng đây là một sự lựa chọn sáng suốt."

Thần sắc anh vẫn bình tĩnh, nhưng lời anh nói lại khiến lòng mọi người dậy sóng.

Trong đó, dĩ nhiên Liễn An An là khiếp sợ nhất, cô ta không tự chủ được theo phản xạ mà hô to: "Sao có thể, sao cô ta có thể là vợ của anh được?"

Vẻ mặt Phó Lãnh Băng cũng khiếp sợ, không dám tin nhìn Tô Thiên Từ.

Lệ gia là gia tộc như nào chứ? Là đệ nhất hào môn thế gia.

Bối cảnh tốt, ba anh em Lệ gia, duy chỉ có Lệ Tư Thừa là theo kinh doanh.

Nhưng trong Lệ gia, làm gì có ai không phải nhân trung long phượng?

Gia đình như vậy, ngưỡng cửa cao bao nhiêu Phó Lãnh Băng rất rõ ràng!

Người như Tô Thiên Từ… sao có thể gả vào Lệ gia?

Đừng nói là Liễu An An không tin, ngay cả Phó Lãnh Băng cũng không dám tin.

Nhưng đây là do chính miệng Lệ Tư Thừa thừa nhận.

"Cái gì? Đây là tổng giám đốc phu nhân?" Trong đó một nhân viên bán hàng vẻ mặt khó mà tin được.

Người phụ nữ này mới vừa rồi ăn mặc mộc mạc như vậy, thế nhưng lại là phu nhân của Lệ Tổng trên thương trường.

"Thì ra là Lệ thiếu phu nhân!" Một người vây xem đột nhiên cảm thán. "Tôi đã nói mà, khí chất như vậy chắc chắn không phải người bình thường đâu, còn bán mình, bồi ngủ? Haha, tâm địa đố kỵ của phụ nữ thật đáng sợ!"

"Đúng vậy, hùng hổ doạ người như thế, tôi còn tưởng là thật."

"Nhưng mà nói thật, Lệ thiếu phu nhân và Lệ tổng quả là trời sinh một cặp."

"Đúng thế, nhưng mà, người phụ nữ bên cạnh người đàn ông kia, hình như là thiếu gia của xí nghiệp Phó thị?"

"A, người phụ nữ kia chắc là bạn gái của anh ta rồi?"

"Không phải đâu, ánh mắt kém như vậy..."

......

Mọi người xung quanh thảo luận càng lúc càng sôi nổi, Phó Lãnh Băng sớm đã mặt đỏ tai hồng, yên lặng cách xa Liễu An An ra một chút.

Liễu An An vẫn đắm chìm trong khiếp sợ, không ngờ mình đã bị Phó Lãnh Băng ghét bỏ, khó mà tin được nhìn Tô Thiên Từ nói: "Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, loại người như cô, sao có thể có thể gả vào Lệ gia. Nhất định là dùng thủ đoạn đê tiện, bỉ ổi để đổi lấy, nhất định là như thế. Tô Thiên Từ, cô đúng là cái đồ không biết xấu hổ!"