Edit: Cesia

***

Cổ Chấn vừa nghe lập tức cười ha hả nói, “Cảm giác, con thích hợp sinh tồn trong bóng đêm, minh diện đối mặt ứng phó với những kẻ giả nhân giả nghĩa con không hiểu, cũng không muốn bỏ công ra ứng phó, trên người con phát ra khí chất âm trầm sắc bén đến như kiếm chưa ra khỏi vỏ đã muốn đả thương người, một khi ra khỏi vỏ sẽ chỉ có tiến về trước tuyệt không quay đầu. Con ngày hôm qua trong nháy mắt phóng thích ra áp bách kinh người, nếu không phải ta đã trải qua chút sóng gió, e là đã sớm bị dọa khiếp hãi.”

Dừng một chút lại nói tiếp, “Con là thê tử của Hạo Nhiên, thân là một phần tử của Cổ gia, con là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí Nguyệt chủ. Hơn nữa Hạo Nhiên đã muốn tiếp quản vị trí đương gia của Cổ gia, không quyền không thế con về sau nếu gặp phải Hạo Nhiên khiêu khích, sẽ không thể như bây giờ có thể tùy tâm làm bậy, khi đó mặc kệ Hạo Nhiên làm gì nói gì mọi người cũng sẽ đứng về phía hắn, không thể cân bằng quyền lực với hắn con cũng chỉ có thể bị khi dễ. Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là con là thê tử của Hạo Nhiên, con không phải là loại người cam tâm khuất phục ở trong nhà, con hẳn là đi theo Hạo Nhiên giương cánh bay cao.”

Điệp Y tựa lưng vào ghế ngồi hai tay ôm ngực lạnh lùng nói, “Tôi không có hứng cùng hắn cân bằng cái gì.” Ngón tay gõ nhẹ vào mặt bàn nói tiếp, “Nhưng tôi thích quyền lực.” Quyền lực làm cho người ta đứng vững, không có thế lực con người đi tới đâu cũng sẽ bị khi dễ, Điệp Y ở trong tử vong lăn lộn hiểu thấu được đạo lý này, nếu không muốn bị người khác thay thế hoặc giết chết, quyền lợi cùng thế lực là thứ không thể thiếu, có nó không cần chính mình động thủ, những kẻ dám cùng chính mình đối nghịch chỉ có thể biến mất. Hơn nữa cứ ngồi không ở trong nhà thật sự là phiền chán.

Cổ Chấn nhìn thẳng vào hai mắt của Điệp Y nói, “Xem ra Nguyệt Đường giao cho con, ta thật yên tâm.”

Điệp Y lạnh lùng vươn tay ra nói, “Giao ra.”

Cổ Chấn ngẩn người hai mắt se lại nói, “Muốn cái gì?”

“Ông rõ biết, một thứ có thể cho tôi toàn quyền làm chủ Nguyệt Đường, tôi không thích trở thành con rối mà quyền chủ động nắm trong tay người khác.”

Cổ Chấn nhíu mày nhìn vẻ mặt tuyệt không nhân nhượng Điệp Y, nửa ngày mới ha hả cười nói, “Hảo, ta không nhìn lầm con, cho con cũng được, bất quá con phải phát lời thề, sau này nhất định phải toàn lực giúp đỡ Hạo Nhiên, không được phản bội.”

Điệp Y hừ lạnh một tiếng nói, “Ông nhớ kỹ tôi không muốn là ông nhất định giao cho tôi.”

Hai tròng mắt của Cổ Chấn như điện càn quét trên mặt Điệp Y thật lâu, rốt cuộc gật đầu nói, “Điệp Y là ta xem nhẹ con, quả nhiên tâm tư đủ linh mẫn, thôi được rồi, dù sao lời thề bất quá cũng chỉ là để cầu an tâm, nếu thật sự muốn phản bội không phải chỉ một lời thề có thể ngăn cản, Điệp Y, toàn tâm toàn ý phụ trợ Hạo Nhiên, không nên nhìn hiện tại mặt ngoài tuy là Cổ gia thật rạng rỡ vẻ vang, sau lưng không biết có bao nhiều kẻ nhòm ngó Cổ gia, hiện tại Hạo Nhiên đã muốn đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, hắn bãi bình việc bên ngoài không có vấn đề, nhưng nếu sau lưng không có một kẻ tâm tính lãnh khốc vô tình ngấm ngầm giúp đỡ hắn, có khả năng là sẽ chịu thiệt thòi rất lớn, Điệp Y, không ai so với con càng thích hợp vị trí này, ta giao Hạo Nhiên cho con, mặc kệ giữa các con xảy ra vấn đề gì cũng phải nhớ kỹ lời ủy thác của ta, trông chừng hắn.” Dứt lời chậm rãi cởi xuống chiếc nhẫn hình chim ưng đeo trên tay, ngón tay bắn ra chiếc nhẫn dừng lại ở trên mặt bàn trước mặt Điệp Y.

Điệp Y cầm lấy nhẫn mang vào ngón trỏ, dùng sức siết nhỏ lại thân nhẫn, lúc này Băng Kỳ sửa lại thần sắc vừa rồi, lùi về sau một bước quỳ một gối cung kính nói, “Thuộc hạ phó chủ Băng Kỳ, tham kiến Nguyệt chủ.”

Điệp Y lập tức biết tín vật trong tay là thật, lạnh lùng nói, “Miễn.”

Cổ Chấn lúc này nói, “Về sau Nguyệt Đường chỉ nghe theo lệnh một mình con, toàn bộ thế lực ngầm của Cổ gia toàn quyền giao cho con, cần phải phối hợp tốt với Hạo Nhiên.”

Điệp Y hơi hơi nhíu mày, Cổ Chấn biết Điệp Y cùng Cổ Hạo Nhiên mâu thuẫn cũng không nhỏ, không khỏi lên tiếng, “Đừng bởi vì việc nhỏ ảnh hưởng đến đại sự, con là thê tử của hắn, ở nhà muốn đấu khí tranh cao thấp ta không có ý kiến, ở bên ngoài nếu con không hiểu rõ đúng mực, vậy cứ để cho Hạo Nhiên quyết định, trở về tính toán sau cũng không muộn. Còn có Nguyệt Đường rốt cuộc chân thật làm cái gì đừng nói cho bọn Hạo Nhiên, Nguyệt Đường trừ ta ra không có người biết bản chất thật sự của nó, những người ở bên ngoài bao gồm bọn Hạo Dương, Hạo Nhiên cũng chỉ biết, Nguyệt Đường là hộ vệ mà Cổ gia âm thầm bồi dưỡng, bảo hộ bọn họ an toàn, cùng thu thập tin tức tình báo, những chuyện khác đều không biết.”

Đối với việc này Điệp Y tự nhiên là hiểu được, quang minh có sự tồn tại của quang minh, hắc ám có sự tồn tại của hắc ám, cứ không nhất định là quang minh tốt hơn hắc ám, mỗi người đều có thói quen cuộc sống của chính mình, hôm nay nếu bảo nàng làm quản gia tính toán chi li tiền bạc, không bằng làm Nguyệt chủ sống dễ chịu hơn nhiều, dù sao đây mới là cuộc sống mà nàng quen thuộc, hắc ám càng làm cho nàng tựa như cá gặp nước.

Điệp Y ngắm nghía chiếc nhẫn trong tay, một lát sau mới chậm rãi nói, “Lá gan cũng thật không nhỏ, chỉ vì một lời ủy thác liền đem toàn bộ lực lượng giao ra, người của Cổ gia các người quả thật khó hiểu. Bất quá, Điệp Y ta nếu tiếp nhận rồi sẽ không lật lọng, chỉ cần đối tốt với tôi, tôi tự nhiên cũng sẽ không đối xử tệ với các người, tuy nhiên nếu tôi phát hiện vấn đề, vậy cũng đừng trách tôi lục thân không nhận.”

Cổ Chấn vốn tưởng rằng Điệp Y sẽ không tỏ vẻ gì đáp lại, không tưởng được Điệp Y lại có thể đưa ra hứa hẹn, trên mặt mặc dù không có biểu tình gì, trong lòng cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu không phải không thể bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh Cổ Hạo Nhiên, hắn cũng không cần đặt cược lớn vậy, bất quá hắn có vẻ cũng không nhìn lầm người, người ở trước mặt mặc dù vô tình cũng không vô tâm, chỉ cần Hạo Nhiên có thể chết tử khóa chặt nàng, Cổ gia về sau quyết sẽ không sụp đổ.

Trầm mặc một lát Cổ Chấn bắt đầu dạy Điệp Y phải làm cái gì, Băng Kỳ ở một bên cung kính báo cáo, bất tri bất giác thời gian không biết trôi qua bao lâu, Điệp Y cũng đã hiểu được, cái gọi là Nguyệt Đường cũng không cùng cấp với tổ chức sát thủ, nói đúng hơn chính là một tổ chức hắc đạo toàn diện, thế lực thẩm thấu toàn bộ Thánh Thiên vương triều, một bộ phận xâm nhập một nửa Ảnh Thúc vương triều.

Lúc ban đầu thành lập bất quá mục đích cũng vì ngăn cản kẻ khác đến tìm phiền toái mà sinh ra hành vi bảo hộ, theo thời gian sinh ý của Cổ gia càng lúc càng lớn, những kẻ đến tìm phiền toái càng lúc càng nhiều, thủ đoạn càng ngày càng cao, dần dà mới biến thành Nguyệt Đường hôm nay, âm thầm giúp đỡ đương gia Cổ gia mọi việc liên quan đến sinh ý bên ngoài, phòng bị địch thủ đồng thời cũng bắt đầu chủ động xuất kích, diệt trừ những đối thủ một mất một còn, loại bỏ hết thảy nguy cơ tiềm ẩn. Cho nên về sau cứ thế tự hình thành nhất mạch, dần dần mở rộng phát triển thành một thế lực ngầm ở bên ngoài.

Đợi cho bọn Điệp Y đi ra tiểu thất, bên ngoài trời đã sớm giăng đầy sao, bên kia chủ ốc đang mở tiệc ăn mừng Cổ Hạo Nhiên thăng nhiệm đương gia, Cổ Chấn, Điệp Y, Băng Kỳ, một hàng ba người xuất hiện ở đại sảnh, mọi người muốn đợi nửa ngày, lập tức tụ tập quây quần lại náo nhiệt hẳn lên.

Trong đại sảnh Cổ Hạo Nhiên ngồi ở vị trí thủ tọa, Cổ Chấn cùng Phương Lưu Vân ngồi ở bên trên tương đương với vị trí thái thượng hoàng, nhất chúng huynh đệ tỷ muội ngồi ở hai bên trái phải, Điệp Y nhìn thoáng qua đang trừng mắt nhìn nàng vẻ mặt đắc ý Cổ Hạo Nhiên, lạnh lùng chậm rãi đi đến ngồi xuống vị trí bên cạnh hắn, mà vẫn luôn đi theo bên cạnh Cổ Chấn Băng Kỳ lúc này cũng đi theo đứng ở phía sau Điệp Y.

Đám người Cổ Hạo Dương đầu tiên ngẩn người, đồng loạt nhìn về phía cha của bọn họ, Cổ Hạo Nhiên giận tím mặt nhìn Điệp Y, Băng Kỳ không đi theo Cổ Chấn nên đi theo hắn mới phải, tính thế nào cũng không đến phiên đi theo Điệp Y.

Cổ Chấn lúc này mới thản nhiên mở miệng nói, “Ta đã truyền lại Nguyệt Đường cho Điệp Y, về sau cần hỗ trợ gì các người cứ trực tiếp đi tìm Điệp Y.”

Điệp Y lạnh lùng ngẩng đầu nhìn mọi người nói, “Về sau ta chính là Nguyệt Đường Nguyệt chủ, hết thảy mọi việc đều từ ta làm chủ.” Vừa nghe thấy lời này Cổ Hạo Nhiên lập tức sắc mặt càng trầm, điều này biểu lộ Nguyệt Đường đã là của nàng, ngay cả cha cũng không thể làm chủ, làm thế nào còn thuộc về hắn?