Tửu thực lâu, cả tòa nhà như một hũ riệu lớn, sơn màu nâu đỏ. Người đi kẻ lại ra vào tấp nập.

Ở đây không chỉ món ăn ngon,mà giá cả lại vô cùng hợp lí, cho nên,hấp dẫn vô số thực khách.

Bên trong tửu thực lâu ở một góc nào đó. Ma Ảnh đang ung dung ngồi thưởng thức mỹ tửu.

Bên trong tửu quán âm thanh hỗn loạn,chuyện gì cũng có “ Cái gì hôm qua ngươi chộm gà của ta nay ta chém ngươi ba đao”

“ cái gì cô nương thúy hoa,thúy nguyệt, thúy vân, thúy hằng eo nhỏ,mông căng thật thoải mái.”

“cái gì ngươi nợ ta ba đồng tiền bây giờ lên ba vạn lượng”

Thậm chí ma ảnh còn nghe được “hôm xx ngày xx chúng ta sẽ vào cung hành thích Hoàng Minh Tín” vân vân loại chuyện này.

Nhưng Ma ảnh,hắn không quan tâm. Là một sát thủ chuyên nghiệp hắn phải tập trung vào mục tiêu ám sát của bản thân.

Thực ra ma ảnh,hắn có một ước mơ to lớn. Đó là tương lai trở thành thiên hạ đệ nhất sát thủ, vương giả trong vương giả.

Không sai. Trở thành vua sát thủ là mục tiêu cả đời của hắn. Với tư cách là vua sát thủ trong tương lai. Hắn luôn rất cẩn trọng.

Một vua sát thủ phải luôn tìm hiểu kỹ càng mục tiêu mình ám sát.

Lâm Vũ tư liệu hắn đã xem qua,đâu chỉ xem qua đến Lâm Vũ bao giờ đi đại vào giờ nào, ngày nào, phút nào, hắn cũng nhớ rõ mười mươi.

Nhưng như vậy chưa đủ.Để trở thành vua sát thủ hắn phải biết phán đoán, mục tiêu ám sát sẽ hành động ra sao, phản kháng thế nào thậm chí tu vi, pháp bảo cũng phải suy đoán kỹ càng, đưa ra đáp án chính xác nhất.

Theo tư liệu, Lâm Vũ đã là một phế nhân, nhưng ma ảnh không thể không phòng trường hợp Lâm Vũ sẽ tu luyện nhục thể. Dựa theo suy đoán của hắn.

Lâm Vũ dù tu luyện nhục thể,tiến bộ tối đa cũng chỉ có thể cùng luyện khí sơ kỳ đánh ngang tay.

Nhưng Ma Ảnh hắn, tương lai vua sát thủ sẽ không bao giờ ngu ngốc chỉ đặt ra tình huống lạc quan nhất.

Biết đâu được Lâm Vũ bên trong cơ thể ẩn dấu cái gì thượng cổ huyết mạch, bị dồn đến đường cùng sẽ bạo phát đi ra,từ đó vô địch thiên hạ, một đường hát vang, quét ngang hết thảy.

Hay Lâm Vũ bên người hắn có tuyệt thế cao nhân, giúp Lâm Vũ tái tạo căn cơ, truyền thụ cho Lâm Vũ vô thượng công pháp. Từ đó Lâm Vũ bước lên ngôi vị chí tôn,thân mang tuyệt kĩ,mỹ nữ thành bầy, hưởng thụ một đời vô lo vô nghĩ, tiêu diêu tự tại.

Hoặc Lâm Vũ trong tay hắn có nghịch thiên thần khí, cái gì hỗn độn chí tôn châu, cái gì vô thượng chí tôn thần kiếm, cái gì vô tự chí tôn thiên thư. Ai biết được, từ đó Lâm Vũ đánh khắp thiên hạ,độc cô cầu bại,thành tựu vĩnh hằng, duy ta độc tôn.

Cũng có thể Lâm Vũ bên người hắn có hệ thống.

Mà hệ thống là cái gì, ma ảnh kỳ quái nghĩ “làm sao đầu óc ta đột nhiên trở lên kì lạ, đột nhiên nghĩ ra thứ gì đó đến bản thân cũng không biết, chắc do ta suy nghĩ quá nhiều đi”

Ma ảnh lắc đầu, thu hồi suy nghĩ.

Để chắc chắn một nghìn phần trăm hoàn thành nhiệm vụ, Ma ảnh từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc đĩa tròn làm bằng vô số vật liệu, trên mặt đĩa còn có vô số hình thù trận pháp kì quái, hắn xem cũng không hiểu.

Bảo vật này tên là “xuyên không toa” một trong các bảo vật hoàng đế giao cho hắn để đảm bảo hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Đồ hoàng đế cho hắn cho rất nhiều: độc dược, trận pháp,bẫy rập, bùa chú,đan dược,pháp bảo v.v...cái gì cũng có.

Xuyên không toa cách dùng rất đơn giản. Đưa đồ vật liên quan đến một ai đó lên mặt đĩa, kích hoạt trận pháp.Nó sẽ đưa ngươi đến vị trí người kia.

Đáng tiếc bảo vật này hạn chế quá lớn, dùng xong một lần rất lâu sau mới có thể dùng tiếp.

Ma ảnh lấy ra một giọt máu của Lâm Vũ, kích hoạt trận pháp, rất nhanh liền biến mất trước trong mắt mọi người.

Trước lúc đi ma ảnh tựa hồ còn nghe được hai người đàn ông còn đang nói chuyện với nhau:

“ Ngươi biết phàm nhân vực”

“không biết,nó có gì đặc biệt sao”

“ haha, ta nghe nói tu sĩ cảnh giới từ khai pháp cảnh trở lên đi đến nơi đó trong nháy mắt sẽ không điều khiển được trong cơ thể linh lực, dù cho ngươi có là ai cũng phải ngoan ngoãn trở thành phàm nhân kể cả đại đạo cảnh tu sĩ cũng vậy nên nơi đó mới có tên là phàm nhân vực”.

“ trâu phê vậy sao, ta không tin”

Trên không trung, một kẽ nứt không gian hiện ra.

Ở bên trong ma ảnh không do dự cả người ma khí trùng thiên,khói đen dày đặc hình thành vô số đầu lâu kinh khủng đang gào thét như trong địa ngục vậy.

Cả người ma ảnh huyết hồng bành trướng hơn ba mét, tay phải hắn tập trung toàn bộ linh lực trong cơ thể,thi triển ma ảnh chưởng, âm lãnh, bá đạo, kinh khủng nhân tâm,ra tay thấy máu.

Đó chính là ma ảnh chưởng tuyệt học cả đời hắn lấy làm kiêu ngạo.

Ma ảnh cả người như một con báo, gồng cả cơ thể lấy tốc độ nhanh nhất lao ra ngoài hét lớn:

“Lâm Vũ, chịu...”

Trong nháy mắt, ma ảnh cả người mền nhũn, sắc mặt trắng bệch toàn thân trào huyết. Ma ảnh cắn chặt hàm răng đang rỉ máu, lục phủ ngũ tạng, toàn thân xương cốt của hắn đều nhận lấy thương tích nghiêm trọng.

Đây là do phản hệ, linh lực của hắn trong nháy mắt đình chỉ khi hắn đang thi triển tuyệt kỹ. Giống như việc một người bình thường đang chạy hết tốc lực nhưng trong nháy mắt tim người đó ngừng đập vậy.

Không chỉ nhận lấh thương tích nghiêm trọng, ma ảnh hắn cả người còn đang rơi xuống vách núi.

Tuy không biết vách núi cao bao nhiêu nhưng hắn biết rõ, rơi xuống dưới hắn không chết cũng trọng thương. Hắn minh bạch tất cả

“Lâm Vũ,tên tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ, biết không thể thắng ta nên đã dùng thủ đoạn hèn hạ. Hắn sử dụng pháp bảo nào đó phong ấn tu vi ta lại, sau đó khắc họa trận pháp làm xuyên không toa lệch hướng đến nơi đây, hại ta ngã chết.Nực cười, ta sát thủ chi vương trong tương lai há có thể chết dễ dàng như vậy được. Lâm Vũ ngươi đợi đó,ta sẽ còn quay trở lại.”