Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ

*** ***

Thẩm Anh Bác lúc ấy suýt chút nữa bị Thẩm Mộc Việt ăn cây táo rào cây sung làm tức giận tới hộc máu!

Tuy rằng hắn đã sớm điều động nội bộ lấy được vị trí xuất đạo, chút tiền mua phiếu đó, đối với Thẩm gia mà nói hoàn toàn không đáng bao nhiêu.

Nhưng, Thẩm Mộc Việt lại dùng tiền tiêu vặt tích góp để mua phiếu cho những đối thủ của hắn???

Nhiều năm qua hắn đối tốt với cô, không nghĩ cô lại đi làm chuyện khiến hắn thất vọng?

Thẩm Anh Bác mơ hồ có cảm giác bị đội nón xanh, sau khi bắt được Thẩm Mộc Việt, nắm tay đều siết chặt lại, thiếu chút nữa kiềm chế không được mà tát cô một cái.

Dùng biểu cảm dọa người sợ hãi nhìn chằm chằm Thẩm Mộc Việt, phảng phất như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

"Anh..." Thẩm Mộc Việt yếu ớt gọi một tiếng.


Trong lòng cô cũng mơ hồ, nhưng vẫn hy vọng anh trai có thể cho cô chút mặt mũi. Dù sao bạn bè cô đều ở đây, cô cũng cần sĩ diện!

Nhưng Thẩm Anh Bác lại không chừa mặt mũi mà răn dạy cô một trận.

Thẩm Anh Bác mắng đến gương mặt Thẩm Mộc Việt đều đỏ lên, nước mắt thi nhau rơi xuống.

Các bạn bè khác của cô cũng đều sửng sốt, không phải Thẩm Mộc Việt nói anh trai cô đối xử với cô rất tốt sao?

Này cũng quá hung rồi!

Má ơi, thật đáng sợ!

"Em cứ về nhà chờ đi, xem xem sau khi cha mẹ biết, sẽ dạy dỗ em như thế nào!" Thẩm Anh Bác tự cho mình là thiên chi kiêu tử, trên người mang theo hơi thở bá tổng, trong xương cốt cất giấu du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu.

Hắn đã sớm xem Thẩm Mộc Việt như vật trong tay hắn, giờ cô lại đội nón xanh cho hắn, trong lòng hắn đương nhiên bùng nổ!


Hơn nữa đám nữ sinh kia còn thi nhau ríu rít, ngẫu nhiên phát ra một tiếng "Oa"...

"Oa, thì ra Thẩm Anh Bác là thật sự béo nha!"

"Oa, hôm nay gặp được Thẩm Anh Bác dầu mỡ."

"Dù là lời thật lòng cũng không nên nói ra, đây là anh trai Thẩm Mộc Việt, chúng ta nhỏ giọng chút, không thì Thẩm Mộc Việt sẽ tức giận."

Hơn nữa âm thanh của đàn chim sẻ này vốn không hề nhỏ, như chỉ sợ không làm hắn tức chết!

Thẩm Anh Bác tức giận kéo Thẩm Mộc Việt quay về Thẩm gia.

Nếu hôm nay hắn không cho cô chút giáo huấn, cô sẽ càng ngày càng không biết nghe lời!

Thẩm Anh Bác đột nhiên nổi giận đùng đùng đòi rời đi, người ở tổ tiết mục vội vàng ngăn cản...

"Thẩm thiếu, chuyện này không thích hợp. Tiết mục chúng ta công bố với bên ngoài là phong bế ghi hình, cậu đi ra lỡ như bị người ta bắt gặp, dư luận sẽ không được tốt, chuyện này không hợp quy củ đâu."


Ánh mắt Thẩm Anh Bác nảy lên ác độc: "Ông lại muốn giảng quy củ với tôi?"

Đi đi, ngài là đại gia, ngài tỏ thái độ tàn nhẫn như vậy, ai còn dám giảng quy củ với ngài?

Không cho đi còn có thể làm thế nào?

Thẩm Anh Bác mạnh mẽ kéo Thẩm Mộc Việt trở về Thẩm gia, sắc mặt cực kỳ không tốt.

Kim Linh Vũ đang tắm ở nhà, biết con trai và con gái trở về, liền vội vội vàng vàng mặc áo ngủ, từ trên lầu đi xuống.

"Đây là làm sao vậy?" Một người nổi giận đùng đùng, một người khóc sướt mướt: "Phát sinh chuyện gì?"

"Mẹ, mẹ hỏi xem em ấy đã làm ra chuyện gì!" Thẩm Anh Bác chú ý áo ngủ của mẹ nuôi đêm nay hình như có điểm xuyên thấu, mơ hồ có thể nhìn được một chút thứ không nên nhìn.

Thẩm Mộc Việt khóc sướt mướt đem sự tình kể lại, bẹp bẹp miệng, sau đó còn thành thật đâm một đao vào tim Thẩm Anh Bác: "Anh béo thì đi giảm béo đi, tức giận cũng không thể giảm béo."
Thẩm Mộc Việt cảm thấy, anh trai cứ tức giận như vậy, là vì giảm béo không thành công.

Thẩm Anh Bác: "Em..."

Kim Linh Vũ vội vàng quát lớn một câu: "Mộc Việt, sao con lại nói chuyện với anh như vậy? Đi học không lo chăm chỉ, lại học đòi người ta chạy theo idol, con còn nhớ mình là học sinh không?"

"... Dù sao con cũng không sai!" Thẩm Mộc Việt bị mắng đến vẻ mặt ngây ngốc, cuối cùng tức giận giậm chân, khóc lóc chạy về phòng.

Để lại Thẩm Anh Bác và Kim Linh Vũ ở dưới lầu...

*

Thúy Hoa: Hôm nay cũng là một ngày muốn phiếu phiếu ~