Bên ngoài hỉ phục của Cố Kiều Niệm và Cung Dịch đều mặc thêm một chiếc áo khoác thật dày.



Sau khi tiến vào trường quay, hai người ngồi xuống giường.



Lúc này không hề có không khí gì.



Đạo diễn, quay phim, thợ ánh sáng đều đang quây quanh hai người, không ngừng xem xét và tìm tòi góc quay đẹp nhất.



Sau khi tìm ra góc quay đẹp thì bắt đầu quay.



Lãnh Diệc Nhiên trực tiếp xông vào Tẩm điện của Mặc Hải vương.



Dù trong lòng đang cực kì tức giận, nhưng bề ngoài lại giả vờ vẫn ổn. Mãi đến khi Mặc Hải vương muốn đẩy chàng ra, không ngừng phản kháng, cuối cùng đã chạm đến cái vảy ngược của tiểu Hoàng đế.



Mặc Hải vương biết rằng Lãnh Diệc Nhiên đang rất nghiêm túc muốn động thủ.



Ai mà biết Lãnh Diệc Nhiên ngày thường gầy gò ốm yếu, giờ không chỉ có thể tiếp được chiêu của nàng, mà còn một bên áp chế nàng, một bên tháo thắt lưng của nàng ra một cách thô bạo.



Mặc Hải vương hoảng hốt vô cùng.



Tay của Lãnh Diệc Nhiên đang không ngừng trêu đùa khắp hơi, còn hôn loạn xạ nữa.



Sự cháy bỏng đang không ngừng lan tỏa, tựa như muốn nuốt Mặc Hải vương vào trong bụng vậy.



Dưới sự trêu đùa và sờ nắn của Lãnh Diệc Nhiên, người vốn cũng thích chàng là Mặc Hải vương cuối cùng cũng không cưỡng lại được sự hấp dẫn của chàng.



Phân cảnh này vừa có ái muội, còn thêm là cảnh đánh nhau.



Đạo diễn xem xong kịch bản, mặt đen lại.



Nếu có thể quay xong hai cảnh này trong hôm nay, ông sẽ trở về cầu trời khấn phật.



Sao ông biết được, nam chính nhà người ta là kính nghiệp.



Hôm qua sau khi diễn tập mấy tiếng, trạng thái cũng khá tốt.



Nhưng thực tế vẫn là thực tế, quay phim vẫn là quay phim, cũng không thể thoải mái như lúc chỉ có hai người bọn họ.



Thợ ánh sáng đứng cách Cố Kiều Niệm và Cung Dịch gần không đến một mét.



Cắt hai lần, đạo diễn vẫn chưa quá hài lòng.



Nhưng thời gian quay đến rồi nên vẫn quay chính thức thôi.



Trước mặt là cảnh Lãnh Diệc Nhiên đi từ ngoài vào, nhịn tức giận trong bụng, lời nói sắc bén, cảnh trêu chọc Mặc Hải vương qua rất nhanh.



Phần tiếp theo là cảnh giằng co trên giường.



Đạo diễn đi tới: “Theo tôi, nếu được thì cố gắng xong trong một lần, nếu chia cảnh thì độ khó nhỏ nhưng sẽ làm mất bầu không khí, sau khi hậu kỳ rất dễ bị khán giả nhìn ra sai sót.”



“Đạo diễn, chúng ta quay thôi, cứ thử trước đã.” Cố Kiều Niệm nói.



“Được! Cố lên!”



Đạo diễn nắm chặt tay cổ vũ hai người họ.



Sau đó đạo diễn hô bắt đầu cảnh quay thứ hai.



Cung Dịch dường như biến thành một người khác, khí thế khắp người đều trở nên rất cường thế, giận dữ, khác hoàn toàn với dáng vẻ bị cắt lúc nãy.



Khi Cung Dịch ghìm chặt lấy Cố Kiều Niệm, ánh mắt và sắc mặt đều tỏa ra sự tức giận.



Trước đó Cố Kiều Niệm còn sợ Cung Dịch không thể xử ly tốt trạng thái này của Lãnh Diệc Nhiên.



Nhưng cô đâu biết được rằng, gần như mỗi đêm khi ôm cô trong lòng, trong lòng anh đều có một âm thanh không ngừng kêu gào, muốn đem cô cắn nuốt lấy.



Hiện tại anh chỉ cần giải tỏa chính cảm xúc vẫn luôn bị dồn nén ấy là có thể diễn trọn trạng thái của Lãnh Diệc Nhiên rồi.



Khi trạng thái của Cung Dịch tốt rồi, sự lo lắng của Cố Kiều Niệm cũng hoàn toàn biến mất, mau chóng nhập vai cùng anh.



Chàng xé chiếc váy dài của nàng, nàng phản kháng, chàng liền dùng thắt lưng buộc tay nàng lại, cảnh này không hề có trong kịch bản.



Đạo diễn đứng trước máy quay, sắp nghẹt thở luôn rồi, hai mắt ông ta trừng to nhìn cảnh trước mắt.



Chiếc quạt gió thổi tấm màn đỏ quanh giường bay bay, Mặc Hải vương không ngừng chửi mắng và giãy dụa, Lãnh Diệc Nhiên không nói gì hết, chỉ dùng khí thế mạnh mẽ để chiếm lấy nàng.



Cuối cùng Mặc Hải vương bại trận hoàn toàn.



Sự yêu kiều của người con gái nhỏ biểu hiện qua vẻ mặt và đáy mắt của nàng.



Đây chính là hiệu quả mà đạo diễn mong muốn.



Đạo diễn ngây ngốc, nãy giờ ông lo lắng cái gì vậy chứ?



Hai người này... nói thật lòng nếu không phải xung quanh đang có nhiều nhân viên công tác.



Ông nghĩ... Cảnh vừa rồi, đứng thật ra vác súng thật ra đánh trận mà!



“Cắt!”



Sau khi xong, đạo diễn đứng dậy.



Lúc này, Cung Dịch và Cố Kiều Niệm nằm ở trên giường, đúng thật là có động tình.



Đạo diễn và những nhân viên công tác ở hiện trường cũng không thấy lạ lùng, họ cũng không phải tượng đá, hai người ôm lấy nhau, tóc tai khẽ chạm, nhẹ nhàng ôm hôn, nếu không có phản ứng sinh lý, chắc không phải người bình thường.



Cung Dịch thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn về Cố Kiều Niệm, anh lấy hỉ phục bị mình kéo xuống che lại người cô cẩn thận, sau đó còn có ý thức dùng ngón trỏ sờ vào cánh môi của cô.



Cố Kiều Niệm: “....”



Cô thật sự xấu hổ muốn chết!



Cố Kiều Niệm lấy hai tay ôm mặt.



Cô còn loáng thoáng nghe thấy Cung Dịch cười.



“Rất tốt!” Đạo diễn gần như đang nhảy qua.



Cố Kiều Niệm vội vàng đứng dậy, Cung Dịch đỡ lấy cô.



“Ổn không ạ?” Cố Kiều Niệm hỏi



Đạo diễn suy nghĩ một chút, sau đó nói với Cung Dịch: “Cung Dịch à, cảm xúc vừa rồi của cậu khá ổn nhưng hơi hung dữ quá rồi. Tôi sợ khán giả không tiếp nhận nổi, hay là hai người điều chỉnh một chút, dù sao tiến độ hôm nay rất tốt, còn nhiều thời gian. Quay thêm hai cảnh cảm xúc khác nhau, đến lúc đó xem đoạn nào tốt nhất thì dùng đoạn đó.”



“Cần dịu dàng hơn sao?” Cung Dịch cần xác định lại.



Lúc nãy quả thật anh có chút mất kiềm chế.



Khi đạo diễn hô cắt, suýt nữa anh đã không dừng lại được.



“Đúng vậy.” Đạo diễn liên tục gật đầu: “Cậu rất có thiên phú, cố gắng nhé!”



Đạo diễn tiếp tục khen Cung Dịch.



Anh không hề sợ hãi khi diễn cảnh nóng trước mặt tiền bối.



Gần như một lần là qua.



Nếu nói chuyện này ra ngoài, nhất định đạo diễn nào cũng sẽ khen ngợi không hết lời.



Đạo diễn thậm chí còn muốn mời trước Cung Dịch đóng vai nam chính trong bộ phim tiếp theo của mình.



“Tiểu Cố.”



Đạo diễn lại nhìn về phía Cố Kiều Niệm, sau đó giơ ngón trỏ cho cô.



Ông có thể nhìn ra được, ngoài lúc quay phim, Cố Kiều Niệm vẫn luôn hướng dẫn Cung Dịch, nếu không sẽ không thể cho ra hiệu quả tốt như vậy, sợ rằng còn dữ dằn hơn giờ nhiều.



Đặc biệt là đoạn cuối cùng, ánh mắt và sắc thái lạnh lẽo vô tình của Mặc Hải vương dần dần bị nung chảy, lộ ra tư thái yểu điệu của người con gái, ngay cả đáy mắt từ đầu đến cuối, giãy dụa rồi lại từ bỏ, giãy dụa rồi lại chấp nhận chìm đắm vào trong tình cảm của người đàn ông này.



Cố Kiền Niệm diễn xuất xuất thần, không hề có khiếm khuyết.



Thậm chí có thể qua màn ảnh khiến bạn cảm nhận được yêu hận, sự kháng cự và khát vọng của cô với Lãnh Diệc Nhiên.



Với kỹ năng diễn xuất này, đạo diễn khẳng định rằng cô sẽ đạt được nhiều giải thưởng hơn nữa.



Đối với Cung Dịch là kinh hỷ, còn với Cố Kiều Niệm là kinh diễm.



Cảnh quay vừa rồi khiến cái giường loạn thành một đống.



Cố Kiều Niệm và Cung Dịch mặc áo khoác, đi đến khu nghỉ ngơi.



Chu Chu không biết đang cầm điện thoại làm gì, cô ấy cứ nhìn hai người đi qua đây, sau đó cúi đầu, miệng nhếch lên cười kì quái, mặt bỗng trở nên đỏ đỏ.



Cố Kiều Niệm: “...”