Khi muỗi tôi đứng vững trên thành mạch máu tôi đã nhanh chóng tìm ra được một khe hở lỗ chân lông, một nơi thích hợp để thực hiện ca phẫu thuật lấy máu.
Tâm niệm chợt lóe, tôi mở màn hình hệ thống tiến hóa ra nhìn và click dùng bộ phân thân sơ cấp.
Ngay lập tức, một bản sao của muỗi tôi xuất hiện lặng lẽ trên dòng sông máu.

Nó giống y chang tôi và tôi có thể thao túng được nó.
Trong tâm thức của tôi, tự động chia ra làm hai phần để điều khiển hành vi của bản thể và phân thân.

Cảm giác như đang sử dụng hai cánh tay cùng một lúc.
"Cũng không cảm thấy quá khó khăn".

Tôi nghĩ.
Phân thân sơ cấp cũng có các chỉ số kỹ năng của bản thể, đương nhiên nó cũng đã được nâng cấp lên trình độ Nâng cao.

Xét về mọi mặt mà nói bản thể và bản sao không thể phân biệt được.
Điểm khác biệt là thời gian tồn tại của nó chỉ được gói gọn trong vòng năm phút.

Không nói nhiều, tôi bắt đầu điều khiển cả hai cùng đi thực hiện ca phẫu thuật lấy máu ở bẹn háng của cô gái.
Là một bác sĩ phẫu thuật lâu năm trong nghề, lấy việc chích và hút làm công cụ để kiếm cơm nên tôi rất chuyên nghiệp trong từng khâu.

Quy trình đảm bảo làm đầy đủ, minh bạch rõ ràng, rất khoa học.
Đầu tiên, bản thể và bản sao cùng phùng mang trợn má phun nước bọt có chứa chất gây tê lên vùng da được chỉ định.

Chúng tôi cố gắng phun nước nhiều nhất có thể để thời gian gây tê có thể kéo dài.

Sau chừng một phút, thuốc tê và giảm đau đã thẩm thấu xuống cả ba lớp biểu bì.

Thần kinh vùng da này cũng đã bị mất đi cảm giác với hệ thần kinh trung ương trên não bộ.
Chúng tôi vội vã thực hiện bước thứ hai ngay tiếp theo đó, lập tức hai cây kim có đầu dẹt hình răng cưa sắc như dao phẫu thuật chui ra khỏi vòi muỗi.
“Xoẹt…xoẹt… xoẹt…”
Tiếng dao phẫu thuật cứa vào da thịt nghe như tiếng vải rách đầy ma mị.
Nó tạo thành một đường cắt ngang ngọt lịm sâu tới tận lớp màng của dòng sông máu.
Sau khi nâng cấp trình độ của kỹ năng Đao pháp, kỹ thuật chém người của tôi đã hoàn hảo như thần.
Vết cắt được thực hiện một cách rất dứt khoát và nhanh chóng.

Chỉ mất khoảng năm giây thôi công việc đã được hoàn thành.
Hai con dao phẫu thuật lập tức được thu hồi để nhường chỗ cho hai cây kim số ba và số bốn chui ra để thanh lý vật cản rồi cố định vết cắt sang hai bên.
Bước này tôi cũng tốn hết gần mười giây đồng hồ để finish.
Bước thứ bốn là công việc của cây kim thứ năm, nó chui ra khỏi vòi rồi đâm xuyên qua lớp màng máu và phun chất chống đông vào đấy.
“Phập… phập… phập… phụt… phụt… phụt…”.
Bước đi này tôi cũng chỉ mất có ba giây để làm xong việc.
Bước thứ năm cũng là bước quan trọng nhất và cũng là bước cuối cùng: Hút máu pháp.
Chiếc kim thứ sáu có đầu nhọn hoắt quyết đoán đâm vào vết thưởng hở mà cây kim thứ năm đã tạo ra.

Nó đâu sâu vào giữa dòng sông huyết.
Đầu của tôi cũng chúi xuống sát với làn da của cô gái nhỏ và kim tiêm cũng đã đâm sâu tới gốc.
Sáu cái chân của tôi khuỵu xuống lấy thế đứng cho thật vững chãi, tôi phát động kỹ năng Hút máu điên cuồng cướp đoạt chất lỏng từ phía trong cơ thể con mồi.
“Ực… ực… ực…”.
“Ực… ực… ực…”
Từng tiếng hút máu ừng ực vang lên không ngừng trong đêm khuya thanh vắng.
Trời ơi, tôi cảm giác dòng máu nóng hổi mang theo vị mặn mà qua vòi đi vào khoang miệng rồi chui xuống bụng.
Mùi máu tươi thật ngọt ngào làm sao.

Đây có lẽ là bữa ăn ngon lành nhất và thịnh soạn nhất mà muỗi tôi từng được tham dự.
Tôi điên cuồng chích và hút máu của cô gái trong khi cô ấy vẫn ngáy ngon lành.
Bụng của tôi và bụng của phân thân đã căng phồng lên nhanh chóng.

Các chất thải còn dư trong bụng liên tục bị tôi đẩy ra ngoài cơ thể để nhường chỗ trống cho máu vào khoang.
Không khí khá khẩn trương và căng thẳng như dây đàn.

Tôi vừa chích, vừa hút, lại vừa để tâm xem có động tĩnh gì xung quanh hay không.
Thật là k1ch thích vô cùng.
Đúng như nhân loại thường có một câu rằng:
“của nhà ăn không ngon bằng của hàng xóm, của công khai ăn không ngon bằng của ăn trộm, của quen ăn không ngon bằng của lạ”.
Kỹ năng Hút máu sau khi được nâng cấp trình độ đã giảm được thời gian hoàn thành xuống còn 30 giây.

Tính tổng thời gian từ khi bắt đầu đến khi kết thúc gói gọn trong khoảng hai phút.
Trong khi đó, thời gian thuốc gây tê có tác dụng là tầm năm phút.
Nếu với một con muỗi bình thường thì đã dứt áo rút lui nhưng với tôi thì không có chuyện đó.
Hai giọt máu trong bản thể và bản sao ngay lập tức được phân tách làm cho cái bụng chứa huyết lại xẹp như lúc ban đầu.
Lập tức, tôi tiếp tục hút giọt máu thứ hai, thứ ba, thứ tư và thứ năm.

Tổng cộng tiêu tốn hết bốn phút rưỡi.
Thấy thời gian tồn tại của phân thân sơ cấp và của thuốc tê đã sắp hết, tôi quyết đoán thu kiếm rút lui.
Thời gian bắt đầu được đếm ngược:
“mười… chín… tám… sáu… năm… bốn… ba… hai… một…”
“0”
“Hoàn thành…”
Bụng của tôi và của phân thân đã căng đầy máu của cô gái.

Ngay khi hoàn thành, tôi bắt đầu thu dọn chiến trường, rút lại tất cả các kim phẫu thuật vào vòi.
Hô lên một tiếng “rút lui…”.
Tôi và phân thân đã nhanh chóng phóng bay lên bầu trời.
Khi đã cách cô gái ấy khoảng chừng 1 m chúng tôi liền mở Không gian thứ nguyên để chui vào ẩn nấp.
Hơn hai mươi giây sau, khi thuốc tê giảm đau đã bị hết hiệu lực, chất chống đông gây ra dị ứng ngứa ngáy bắt đầu phát tác.
Với hai vết chích gần nhau khiến cho cường độ ngứa như bị gia tăng lên gấp đôi.
Cô gái hừ hừ r3n rỉ hai tiếng nũng nịu rồi đưa tay phải xuống gãi lấy gãi để trong vô thức.
Có lẽ cô ấy cảm thấy thân thể khá khó chịu nên đã chuyển mình thay đổi tư thế ngủ.
Không còn nằm ngửa như trước mà chuyển sang nằm nghiêng sang bên trái.

Tư thế ngủ như thế này sẽ tạo nên một hệ số an toàn cao hơn.
Phía trước thân thể của cô gái cũng đã được che lấp bởi chiếc chăn mỏng đắp lên ngang người.
Khóe miệng của cô gái vẫn như đang cười vui vẻ.

Có lẽ, cô ấy đang có một giấc mơ đẹp hay chăng?

Có lẽ tâm thức của cô gái nhỏ đang trong giấc ngủ say nên chỉ một lúc sau tay đã ngừng gãi và thân thể cũng an tĩnh lại như ban đầu.
Còn với tôi mà nói thì trong lòng đang sung sướng hả hê vô cùng.
Vậy là tôi đã hoàn thành lời hứa với chính mình, trả thù cô gái vì đã đánh đuổi tôi trong khi tắm.

Thật là đáng đời.
Hừ… hừ… tôi cất vang lên bài hát “niềm tin chiến thắng” quen thuộc ngày nào.
Phân thân của tôi cũng đã tồn tại hết thời gian cho phép nên không thể dùng được nữa.

Nó hóa thành luồng ánh sáng nhiều màu sắc tiêu tán trong hư vô.
Không kịp muộn phiền, tôi mở bảng hệ thống ra xem.
Quả nhiên, trong Kho nguyên liệu đã có thêm hai giọt máu trong đợt chích cuối cùng.
Lần này, muỗi tôi đã thu hoạch được tổng cộng mười giọt máu tươi ngon.

Đúng là một lần ăn trộm mười ngày không đói.
Không chờ đợi lâu nữa, tôi cho chúng vào máy phân tách, ba giây sau bên bảng thành phẩm đã có kết quả.
“Mười ngày tuổi thọ
Hai phân thân sơ cấp
100 bình kháng nguyên
Mười mảnh ghép mắt người
100 bình virut sốt vàng da
Hai mươi phần thuốc tê
Hai mươi phần thuốc chống đông máu”.