Sau khi ăn tối xong thì cô con gái lên phòng mình làm bài tập, bà mẹ cầm điện thoại vào phòng mình để nấu cháo điện thoại với một ai đó, ông chồng thì ngồi dưới phòng khách tiếp tục xem ti vi.
Cho đến khoảng mười giờ đêm, ông chồng mới khóa lại cửa nẻo cho cẩn thận, tắt ti vi và tắt điện lên phòng ngủ.
Bà vợ lúc này còn đang tám chuyện say sưa, thấy ông chồng đi vào thì cũng vội vàng ngừng nói lại, cúp máy, đi vệ sinh rồi chuẩn bị ngủ.

Cô con gái thì cũng tắt điện và lên giường mở điện thoại coi tiktok hoặc nhắn tin cho bạn trai.
Tôi vẫn nằm chờ đợi tại chỗ.

Lâu lâu lại chui ra bên ngoài dò xét cảm ứng mọi động tĩnh.

Bây giờ chưa phải là lúc xuất kích thích hợp.

Lúc họ ngủ say thì mới là thời cơ động thủ.
Theo nghiên cứu khoa học thì mỗi tối con người thường ngủ hai giấc, mỗi giấc khoảng bốn tiếng đồng hồ.
Mỗi giấc lại chia ra làm ba giai đoạn: giai đoạn đầu là khoảng một tiếng đầu tiên gọi là giai đoạn ngủ chập chờn, hai tiếng tiếp theo là giai đoạn ngủ sâu và một tiếng cuối cùng là giai đoạn sắp tỉnh.
Cho nên, hạ thủ vào giai đoạn ngủ sâu thì mới có hiệu quả và an toàn.
Thời gian này tôi chờ đợi được.
---------
Tôi cứ ngỡ rằng hai vợ chồng nhà này sẽ đi ngủ ngay lập tức còn cô con gái thì sẽ ngủ khuya như tối hôm qua.
Nhưng không, hai vợ chồng này còn tranh thủ tập một số bài thể dục phối hợp buổi tối với nhau.
Sau màn khởi động làm nóng người thì họ bắt đầu cùng nhau phối hợp xếp hình thành rất nhiều tư thế.


Cùng với các động tác vận động phối hợp là những tiếng va chạm vào nhau không ngừng nghỉ.
"Phạch...!phạch...!phạch...!"
Sau một lúc lâu, tiếng thở dốc vì mệt vang lên khắp phòng.

Mồ hôi mồ kê của họ chảy ra như tắm làm ướt đẫm chăn ga gối nệm.
Dưới con mắt của một con muỗi thì hai sinh vật khổng lồ kia như hai luồng hào quang rực rỡ.
Sự vận động kịch liệt của các bài tập thể dục buổi tối dẫn đến hệ tuần hoàn phải làm việc hết công suất.
Cơ tim và cơ năng liên tục phối hợp bơm máu và oxi đến toàn thân khiến cho các dòng sông máu trên người bọn họ chuyển động mạnh mẽ vô cùng.
Hơi thở từ bốn cái lỗ mũi và hai cái miệng nhả ra ngoài từng đợt, từng đợt khí CO2 nồng nặc.

Mồ hôi trên hai cơ thể đó chảy ra quá nhiều khiến mùi hóc môn tràn ngập trong không khí.
Nếu lúc này mà có đàn muỗi ở đây thì chắc chắn chúng sẽ đỏ mắt điên cuồng lao vào tấn công hai con người này.

Bởi tất cả những mùi vị mà họ phát ra đều hấp dẫn và dụ hoặc loài muỗi y như kẻ nghiện hút nhìn thấy heroin.
Tôi vì có linh hồn và trí nhớ của con người nên tôi biết hai vợ chồng nhà này đang làm gì với nhau.

Vì thế, tôi cũng không có xông ra ngoài không gian tùy thân bởi tôi sợ sẽ không khống chế được bản năng sinh học của cơ thể muỗi.
Mà không khống chế được bản năng thì tất nhiên sẽ lao vào làm phiền công việc của hai người kia, họ không điên cuồng đập chết tôi mới là lạ.
Nếu chỉ quan sát họ xếp hình thôi thì tôi cũng không có phản ứng sinh lý bởi tôi đang nhìn dưới góc độ của một con muỗi nên hình ảnh cũng không rõ ràng và quan trọng nhất là tôi vốn vô tính.
Vì vậy, tôi chỉ coi bọn họ như hai động vật đang tiến hành hoạt động nghệ thuật mà thôi.


Rất bình thường phải không?
Sau khi xếp thành bảy bảy bốn mươi chín động tác thể dục hình học, người đàn ông đột ngột gia tăng tốc độ va chạm rồi hét lên một tiếng sói tru rồi hừ hừ nằm sấp xuống kết thúc bài tập.
Người vợ của ông ta cũng không chịu thua kém, cô ấy ôm chặt người đàn ông kia mà thở dốc.
Tập thể dục buổi sáng đã mệt, tập buổi tối càng mệt hơn nữa.

Nhưng muốn trẻ đẹp thì phải chăm tập thể thao.

Có bài hát đã nói như vậy rồi mà.
Khi mọi thứ đi vào bình ổn, người đàn ông nằm ngửa ra giường, cơn buồn ngủ bởi sự tác động của chất gây hưng phấn sau khi tập thể dục đã giúp ông ta chìm sâu vào giấc ngủ vùi nhanh chóng.
Người đàn bà sau khi nghỉ ngơi liền xuống giường đi vào nhà vệ sinh rồi mới đi ngủ.
Điện được tắt đi, căn phòng rơi vào bóng tối.

Không gian chỉ còn một tiếng thở đều của người đàn bà và một tiếng ngáy to của người đàn ông.
Một lúc sau, tôi xuất hiện tại căn phòng của họ.

Giờ là thời điểm an toàn cho tôi đi săn mồi.

Bình thường thì tôi phải đợi hơn một tiếng sau mới có thể hạ thủ nhưng vì sự kiện xếp hình vừa rồi của họ mà tôi có thể tiến hành sớm hơn.

Nguyên nhân là bởi người đàn ông đã chìm sâu vào giấc ngủ tức là tiến vào trạng thái ngủ say như chết.
Buổi tối vốn là thời gian nghỉ ngơi phục hồi sức khỏe của vạn vật đặc biệt là con người.

Khi người đàn ông vận động và đạt được trạng thái "mệt mỏi" thì họ sẽ mất đi sự đề phòng và sợ hãi để sóng trong trạng thái thư giãn toàn thân.
Cơ thể của ông ta cũng sẽ giải phóng endorphin, serotonin, oxytocin, vasopressin, oxit nitric (NO) và hormone prolactin.
Các hormon này dẫn đến thư giãn kích thích ngủ say hơn, ngủ ngon hơn, thoải mái hơn,...!trong đó oxytocin và vasopressin, làm giảm mức độ căng thẳng, một lần nữa có thể dẫn đến thư giãn và buồn ngủ.
Sự thỏa mãn trong xếp hình của nam giới sẽ kích thích não tiết prolactin dẫn đến nồng độ prolactin tự nhiên cao hơn trong khi ngủ.
Tôi bay vòng quanh giường trinh sát vài vòng để xác định là đã an toàn.

Sau đó, tôi cảm ứng đã tìm ra vị trí tấn công tốt nhất.
Địa điểm mà tôi chọn chính là ở cổ chân của người chồng.

Tôi đáp cánh hạ xuống thật nhẹ nhàng mà không gây ra sự phản vệ bản năng.
Tiếp nữa, tôi thả ra bốn bộ phân thân phía trên dòng sông máu.

Chúng tôi tập trung vào một khu vực mà không phải phân tán ra vì để cho thuốc tê có hiệu quả tốt hơn.
Ngay khi hoàn thành việc tìm vị trí kẽ hở lỗ chân lông, tôi cùng đồng bọn phun nước bọt quanh khu vực đang đứng.
Thuốc tê thẩm thấu rất nhanh, chúng tôi có thể tiến hành thêm các bước tiếp theo.
Chỉ trong vòng mười phút, năm cú chích đã hoàn thành và thu hoạch được 100 giọt máu (khoang bụng chứa mỗi lần hai giọt, thời gian gây tê tăng lên 10 phút nên hút được năm lần).

Chúng tôi đã cũng đã rút lui nhanh chóng.
Mãi tận gần một phút sau thì thuốc tê mới hết tác dụng, tác dụng phụ của thuốc chống đông máu level 2 gây dị ứng ngứa mới thể hiện ra.
Người đàn ông đang ngủ say nhưng vẫn cau mày lại và theo bản năng lấy cái chân khác chà chà sang cho đỡ ngứa.
Về tới không gian tùy thân, tôi đem ngay năm mươi giọt máu đi phân tách ngay, chủ yếu là để lấy thọ nguyên và các bộ phân thân.

Lần này có tới năm bộ phân thân sơ cấp được tạo ra cũng có nghĩa là đợt tiếp theo tôi có thể đạt được sáu mươi giọt máu.
Số lượng phân thân sơ cấp được tạo ra tương đương với năm đến mười trăm trên tổng số sản phẩm máu đi phân tách.

Tỷ lệ này thật ra cũng đã rất cao.
Lần thứ hai, tôi chọn đối tượng hạ thủ là người đàn bà tức bà vợ của người đàn ông.
Rất may mắn, lần này tôi cũng đã thành công cướp đi sáu mươi giọt máu của người phụ nữ lắm lời này.
Người đàn bà phản ứng với sự khó chịu có vẻ mạnh mẽ hơn người đàn ông khi bị ngứa.

Bà ấy thức giấc bỏ mùng xuống giường cẩn thận rồi mới đi ngủ tiếp.
Trong miệng còn lầm bầm: “Chết bao nhiêu là muỗi rồi mà cũng không biết sợ.

Đúng là loài côn trùng đáng ghét”.
Trộm được một trăm mười giọt máu đào của hai vợ chồng chủ nhà.

Tôi quyết định thu tay gác kiếm lại lúc này.
Phần vì cũng đã mệt mỏi, phần vì tôi không muốn bị rơi vào trạng thái hưng phấn điên cuồng mất lý trí như đêm qua.

Tôi nghĩ nguyên nhân là do máu tươi kích thích sự khát máu trong gen muỗi.
Từ thời còn làm người, tôi đã ghét nhất là cảm giác không thể khống chế lấy cơ thể mình.

Vì vậy, tôi không dùng các loại chất kích thích như rượu, bia, thuốc lá…
Và bây giờ khi tôi là con muỗi, tôi cũng không muốn mình bị bản năng khát máu cám dỗ điều khiển.