Chương 38

Sau khi kết thúc với Sở Vĩnh Dương, Trình Ngọc lại lập tức bắt đầu liên lạc lại với Tư Dịch. Tư Dịch cũng không hổ danh là nam phụ, chỉ cần nữ chính muốn liền lập tức chiều cô ta, mặc dù chính mình cũng đang sứt đầu mẻ trán chứ chẳng khá khẩm gì. Lúc này, một ngày Tư Dịch chỉ hận không thể có bốn mươi tám tiếng ở công ty, chẳng có bao nhiêu thời gian. Nhưng vì là Trình Ngọc, cho nên anh ta chạy tới quán cà phê,

Có chuyện gì sao?- Tư Dịch vừa tới đã hỏi chuyện Trình Ngọc.

Trình Ngọc ngước đôi mắt đẫm nước lên nhìn Tư Dịch, sau đó thấp giọng khóc.

Em chỉ là muốn gặp anh. Hiện tại em không còn ai cả.

Em nói vậy là sao?- Tư Dịch ngồi xuống đối diện Trình Ngọc, lo lắng hói.

Tư Dịch… em cùng Sở Vĩnh

Dương, chia tay. Trình Ngọc chùi đi nước mắt, đau lòng nói.

Chia tay? Vì sao?- Tư Dịch hỏi, thế nhưng trong lòng cũng đã có phương án.

Mất đi niềm tin của cổ đông, bị chính chủ ruột đuổi khỏi nhà, ngay cả cha mẹ cũng không làm gì được, đương nhiên là cuộc sống của Sở Vĩnh Dương lúc này chẳng ra thể thống gì, làm sao có thể trở thành chỗ dựa cho Trình Ngọc được. Trong lòng Tư Dịch lúc này vậy mà lại nhen nhóm một tia vui mừng.

Thế nhưng, trong chốc lát, anh ta cũng nhận ra sự thực phũ phàng.

Tư Dịch, lúc này em chỉ còn có anh. Anh đừng rời bỏ em có được không?- Trình Ngọc khổ sở hỏi. Tư Dịch mím môi, kìm chế xung động trong lòng. Anh rất muốn. Nhưng…

Trình Ngọc… anh lúc này, thực sự không chắc mình có thể lo được cho em.

Tư Dịch lúc này là ốc không lo nổi mình ốc, làm sao có thể đóng tốt vai trò bạn trai, ở bên cạnh Trình Ngọc được. Dù Trình Ngọc là người anh yêu thương nhất, trước kia là vậy, bây giờ cũng thế, nhưng có những thứ còn quan trọng hơn cả tình cảm.

Không sao. Em sẽ đợi anh Trình Ngọc mim cười.

Tư Dịch muốn nói gì đó, thế nhưng cuối cùng anh ta vẫn không thắng được con tim đang xao động. Anh nhìn Trình Ngọc, nhìn người mà mình thầm thích đã lâu cuối cùng cũng quyết định ngã vào vòng tay mình, tâm tình trong nháy mắt được đẩy lên cao. Mọi lo lắng của anh trong giây lát như không tồn tại, chỉ còn người ở trước mặt.

Tư Dịch hoàn toàn không biết người ngồi sau lưng anh lúc này đang soạn một tin nhắn gửi đi, mà người nhận là Tư Phàm.

Tư Phàm ngôi sau bàn làm việc, đọc tin nhắn, khoé môi nhếch lên một độ cong hài lòng. Con gà.

Mà thôi, dù sao thì cái chức chủ tịch này thắng nhãi đó cũng không tranh được. Tìm một thứ khác an ủi tâm hồn đau khổ đi cũng được. Sau đó ôm cổ phần trong tay tận hưởng nốt phần đời còn lại đi, nếu vậy thì anh sẽ buông tha cho.

Tư Phàm vui vẻ gõ gõ bàn, nhưng tin nhắn tiếp theo lại làm cho anh nhíu mày.

Sau khi nghiên cứu nghiền ngầm cái tin nhắn đó khoảng mười phút để chắc chắn không hiểu lầm ý của người gửi, Tư Phàm lập tức kết liễu cái điện thoại bằng cách để nó tiếp xúc thân mật với bức tường.

Trợ lý ngồi trong phòng giật thót mình, cố gắng thu nhỏ lại cảm giác tồn tại của bản thân, không giảm chọc vị vui giận bất thường này.

Tư Phàm nhìn công việc trong ngày, dùng tốc độ nhanh nhất phân loại, xử lý, sau đó đúng giờ tan tầm liền đứng dậy đi về, khiến cho nhân viên trong công ty loạn như cào cào lên. Hôm nay chủ tịch Tư về đúng giờ Vậy giờ về hay ở?

Bình thường Tư Phàm vẫn luôn tăng ca, cho nên nhân viên bọn họ cũng không dám về sớm. Mặc dù không tăng ca được, cũng không dám đúng giờ về. Ai trong công ty cũng biết Tư Phàm là người cuồng công việc tới độ chỉ hận không thể chuyển nhà tới văn phòng luôn. Thế nhưng hôm nay Tư

Phàm lại về đúng giờ tan tầm. Đây là ý nói bọn họ cũng có thể về, hay là nói là thắng nào về hôm nay là thắng đó chet?

Vì sao tâm tư của mấy vị chủ tịch lại khó đoán thế?

Thôi cứ như bình thường đi. Tan tâm thêm ba mươi phút nữa rồi về.

Vậy là hôm nay mọi người lại tăng ca.

Một tuần sau khi Trình Ngọc và Sở Vĩnh Dương chia tay, tin đồn cô ta và Tư Dịch trở thành một đôi đã được truyền ra. Điều này khiến cho cánh nhà báo và đám fan thích ăn dưa cực kì thích thú. Vì sao? Vì trước đó không phải vì vấn đề hôn ước với Sở Vĩnh Dương mà làm ầm lên sao? Hiện tại lại dạng chân ra cho người khác là cái dạng gì chứ?

Có người còn đào ra được hoàn cảnh hiện tại của Sở Vĩnh Dương. Vì mâu thuẫn với người trong nhà và không quan tâm tới tình hình công ty mà sắp mất đi quyền thừa kế, lúc này còn đang làm tạp vụ trong một công ty nhỏ dưới quyền Sở gia, nào còn bộ dáng của đại thiếu gia Sở gia ngày nào nữa.

Nhưng cũng vì vậy, người mắng chửi Trình Ngọc càng ngày càng nhiều hơn. Nguyên nhân? Lúc trước khi người ta còn là đại thiếu gia thì tìm mọi cách bỏ giường, thậm chí là ở trong lễ đính hôn của chị gái ngang nhiên làm chuyện kia. Hiện tại khi người ta ngã xuống rồi thì lại trở mặt, lập tức về với đội của Tư Dịch. Này là tình yêu thật lòng mà cô ta thề thốt lúc trước đấy hả?

Hiện tại, hình ảnh của Trình Ngọc ở trước công chúng đã không thể nào tẩy sạch được nữa. Dù cô ta không phải là người nổi tiếng, thế nhưng người trong tập đoàn Trình gia làm gi có ai không biết. Dù có người thực sự không quan tâm thì đó cũng là số ít, chẳng ảnh hưởng gì tới quyết định của hội đồng quản trị và ông bà Trình.

Mà ông bà Trình lúc này cũng rất đau đâu.

Vốn tưởng là Trình Diệu Vì cái gì cũng không mang theo, chỉ là cường ngạnh ra bên ngoài, sau vài ngày sẽ trở lại, thế nhưng lúc điều tra, bọn họ lại tá hoả phát hiện ra cô đang ở một mình ở khu biệt thự hạng sang mới xây dựng.

Cũng không phải là bọn họ không biết chuyện Trình Diệu Vi đang hẹn hò với Sở Nhân Kiệt, thế nhưng làm tới mức đó, không phải là con gái bọn họ đào mỏ sao?

Nhưng khi điều tra sâu thêm một chút, lại phát hiện biệt thự ở khu đó chưa hề mở bán. Có thể ngang nhiên dọn vào ở như vậy, hiển nhiên là do người của Tư gia động tay. Hoặc là bản trước, hoặc là cho.

Tư gia lúc này chỉ có Tư Dịch hoặc Tư Phàm. Nếu là bán thì không sao, có thể coi là con gái của bọn họ đi cửa sau. Nhưng mà cửa sau này cũng phải có tiền mới đi được. Nhưng trong tài khoản của Trình Diệu Vi làm gì có nhiều tiền như thế? Trình Ngọc còn vừa bắt bọn họ phải khoá toàn bộ tài khoản của Trình Diệu Vi lại.

Vậy thì hiển nhiên chính là phương án cho.

Mà cho

Con gái của bọn họ đây là chân đạp hai thuyền?

Trong lúc ông bà Trình đang hoàng mang, thì một thuyền của Trình Diệu Vì lúc này đang đứng trước mặt Trình Ngọc, mày kiểm khẽ nhíu.

Xin lỗi. Tôi không cẩn thận đụng vào anh. Anh có sao không?- Trình Ngọc run rẩy giấu ly rượu vang đỏ đã trống rỗng ra sau lưng, có chút hoảng hốt nhìn bộ suit đắt tiền của người đối diện dần dần thấm đẫm màu đỏ. Tư – thuyền – Phàm thở dài.

Không sao. Có điều, bộ suit này cũng không rẻ.

Mặc dù vải trên người của Tư Phàm lúc nào cũng là hàng cao cấp chống bám bẩn, không bao giờ lo bị đổ rượu vang lên người, nhưng người tính không bằng trời tỉnh, hôm nay anh lại mặc một bộ suit khác với ngày thường. Một khi dính rượu vang thì chỉ có nước vứt.