Chương 38.

Nhảy vực
Không giống như những lần trước, lần này Tử Thiên tấn cấp khá là nhanh.

Tại không đến hai trăm năm hắn liền tấn lên một cái cấp độ.

Cái này hắn cũng có phần nào hiểu được, lần cuối cùng mà hắn tấn cấp trước đây là còn tại lúc đang tố thể, mà thời điểm đó đã cách bây giờ mấy vạn năm.

Mấy vạn năm cóp nhặt đủ để hắn thật nhẹ nhàng tấn cấp mới.

Thậm chí tại tấn cấp linh hồn không lâu sau đó thì ở xung quanh bát ngờ lại có một nguồn giống như lũ lớn lực lượng tràn vào trong não hải hắn.

Hắn biết đây đại biểu cho cái gì.

Thuận nước đẩy thuyền, Tử Thiên tiếp tục tĩnh toạ, hắn muốn dựa vào lần này cơ hội tiếp tục tấn thêm một cấp linh hồn lực nữa.

Cái này là một cái hiếm có cơ hội, cần phải triệt để tận dụng…
Vừa tập trung luyện hoá lực lượng, Tử Thiên lại vừa vào trong mình não hải ngó trái ngó phải.

Tại thật lâu trước kia, còn nhớ lúc ấy hắn nhặt được một cái lam hồng tinh thạch, chỉ là chưa đợi hắn nhìn xem thì cái lam hồng tinh thạch này lại lập tức chui vào não hải của hắn.


Làm hắn khó hiểu là tại sao lam hồng tinh thạch này lại có thể chui vào được não hải của hắn.

Phải biết tại não hải hắn bên trong có một cái Liệt Nhật linh hồn thủ hộ, bất kỳ một cái gì từ ngoài ngay khi đi vào não hải đều sẽ ngay lập tức bị nó khu trục.

Nhưng lần này lại có chút không giống.

Lam hồng tinh thạch chẳng những không bị Liệt Nhật linh hồn thủ hộ khu trục mà còn được nó tận tình đưa đến tận Bản Nguyên linh hồn tế đàn của hắn.

Cái này ban đầu cũng không phải như vậy, hắn còn nhớ được tại hắn nhặt được lam hồng tinh thạch sau đó thì nó vẫn còn ở trong hồn hải đại dương trôi nổi vô định, nhưng mà ngay sau khi mà hắn tố thể xong thời điểm thì viên lam hồng tinh thạch lại xuất hiện ở Bản Nguyên linh hồn tế đàn của hắn.

Điều này làm hắn có chút khó hiểu đối với cái Liệt Nhật linh hồn thủ hộ này.

Bản Nguyên linh hồn tế đàn, đối với hắn là một cái cực kỳ quan trọng khu vực, khu vực này vốn dĩ cũng chỉ có hắn, Thiên Thiên cùng cái Liệt Nhật linh hồn thủ hộ này biết được.

Nếu như nói viên lam hồng tinh thạch có thể tự tìm được đó là không thể nào, trừ khi có được một cái biết chỗ chỉ đường.

Hiển nhiên đứa chỉ đường ở đây chính là Liệt Nhật linh hồn thủ hộ rồi.

Vốn dĩ hắn cũng không có quái Liệt Nhật linh hồn thủ hộ ý nghĩ, hắn đây chỉ là khó hiểu mà thôi, đã từng hắn đối với nó hỏi thăm nhưng mà tên này lại im thin thít không nói không giải thích làm hắn không còn cách nào.

Dù sao thì Liệt Nhật linh hồn thủ hộ giống như có ý thức riêng mà không phải là hắn có thể điều khiển, khống chế được.


Hồn hải đại dương dưới sâu một chỗ nào đó…
Bản Nguyên tế đàn chính giữa, một viên to bằng nắm đấm tinh thạch đang lơ lửng lơ lửng, bên cạnh nó có một cái to bằng ngón tay lam hồng tinh thạch.

Trong khi viên kia Tử Sắc Linh Nguyên đang không ngừng toả ra lực lượng thì viên còn lại lam hồng tinh thạch lại không ngừng hấp thu những lực lượng mà Tử Sắc Linh Nguyên đang không ngừng toả ra.

Cứ như vậy, ngày ngày trôi qua, lam hồng tinh thạch vẫn như vòi rồng hút nước đối với Tử Sắc Linh Nguyên hấp thu lực lượng.

Rắc! Rắc! Rắc!!
Cho đến một ngày này, tại Tử Sắc Linh Nguyên bên trong thể nội như có cái gì vừa bị nứt vỡ.

Tiếng rắc rắc phát ra không ngừng, rồi đột nhiên từ trong Tử Sắc Linh Nguyên bên trong, một đạo màu tím làn sóng mang theo m Dương lực lượng uy áp bạo phát mà ra.

Lần bạo phát này mang theo vô hình uy áp đè lấn lấy lam hồng tinh thạch, kèm theo đó là từng đợt sóng xung kích oanh tạc ra xung quanh khiến cho lam hồng tinh thạch không khỏi bị đá văng ra ngoài.

Lam hồng tinh thạch dưới sự oanh tạc của màu tím sóng xung kích trở nên thê thảm vô cùng, bên ngoài bề mặt của nó qua thời gian chữa trị đã ổn định lại bây giờ lại mơ hồ xuất hiện từng vết nho nhỏ rạn nứt.

Lần bạo phát này với nó hiện tại tương đối dữ dội, khiến nó ngán ngẩm không thôi.

Ngay tại lúc lam hồng tinh thạch chuẩn bị chịu một lần nữa sóng xung kích thì không biết từ đâu phóng tới một cái hỗn độn quang cầu.

Dưới hỗn độn quang cầu bao bọc, những làn sóng xung kích kia lại không thể nào đối với nó tiến hành công kích được nữa, mà chỉ tại hỗn độn quang cầu lướt qua, phát tán ra xung quanh rồi biến mất.


Cái này đối với lam hồng tinh thạch cũng khá là quen thuộc nên cũng không hề tỏ ra cái gì, vì thông qua “hỗn cầu” tiểu tử kia nó biết được, đây chỉ là một lần đột phá mà thôi.

Tại mấy trăm năm trước, nó cũng từng chịu một lần như vậy, chỉ là lúc ấy những làn sóng xung kích nhẹ nhàng hơn bây giờ rất nhiều, mà uy áp linh hồn từ viên Tử Sắc Linh Nguyên cũng không có như bây giờ mạnh mẽ.

Theo như nó suy nghĩ thì tên này hẳn là không phải đột phá cấp bậc đơn giản như vậy.

Đây hẳn là một lần tiến giai thuế biết thì đúng hơn.

Nó có thể cảm nhận được Tử Sắc Linh Nguyên đang dần dần thuế biến, mà loại kia mang theo m Dương uy áp cũng dần dần trở nên mạnh hơn rất nhiều.

Nó sinh thời đã gặp qua rất nhiều người, rất nhiều thiên tài, cao thủ, … các loại đỉnh tiêm cường giả sử dụng linh hồn lực, nên nó cũng biết rằng dù là linh hồn lực của ai đi chăng nữa đều mang theo nhu hoà mà nhẹ nhàng lực lượng.

Cho dù kẻ đó tu hành ma đạo đi chăng nữa đều là như vậy.

Nếu như mà linh hồn lực có mang theo một chút tàn ác hay đặc thù nào thì chẳng qua cũng là do chủ nhân điều khiển mà thôi.

Chỉ là lần này, sau khi nó chết đi sống lại, lại gặp được một cái bẩm sinh mang theo đặc thù linh hồn lực, loại đặc thu này lẫn trong uy áp lực lượng Bản Nguyên nên hẳn là không phải người có thể điều khiển được.

Kẻ này… rốt cuộc là ai mà lại có thể mang theo đặc thù linh hồn lực như vậy.

Tại lam hồng tinh thạch suy nghĩ trong chốc lát thì Tử Sắc Linh Nguyên cũng đã bạo phát hoàn tất.

Đây hẳn là đã tiến giai thành công.

“Hỗn cầu” tiểu tử giống như đã sớm biết được điều đó, nó lập tức thả ra lam hồng tinh thạch, rồi lại giống như ăn cướp “vèo” một cái biến mất ở tầm mắt.


Lam hồng tinh thạch gặp Tử Sức Linh Nguyên yên ổn lại thì cũng không chần chừ, lập tức quay lại vị trí cũ tiếp tục hấp thu lực lượng để hồi phục.

Lần này hấp thu lực lượng nó có thể cảm nhận được từ trong Tử Sắc Linh Nguyên bên trong có vô cùng dồi dào cùng nồng đậm năng lượng Bản Nguyên toả ra.

Điều này cũng đồng nghĩa với việc, thời gian nó hoàn toàn hồi phục sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Ở bên ngoài, Tử Thiên sau khi đột phá hoàn tất thì hắn liền điều tức một hồi, sau khi ổn định lại lực lượng thì hắn cũng lập tức từ trên vách đá nhảy xuống dưới vực sâu.

Vực này chẳng những rất sâu mà còn kỳ quái, giống hệt như ngọn Cự Nhạc ở trung tâm thế giới này kỳ quái, chẳng qua là một nơi cao vút kỳ quái còn một nơi thì sâu thăm thẳm kỳ quái.

Tại sao nói kỳ quái?
Tại vì thời khắc hắn nhảy xuống vực sâu này thì hắn cũng lập tức mất đi thần thức điều tra, điều này giống hệt như việc hắn đi lên Cự Nhạc như vậy.

Chưa hết, tại Tử Thiên nhảy xuống dưới vực được khoảng một ngàn mét đầu tiên thì hắn lập tức cảm nhận được một cỗ mạnh kinh khủng lực hút.

Không đúng, nói lực hút mạnh còn không bằng nói nơi này có một cái mạnh kinh khủng trường trọng lực, trường trọng lực này mạnh đến nỗi ngay cả khi hắn dồn toàn bộ khí huyết lực lượng vào nó đều không thể nào thoát ra được.

Nhưng nếu nói đây là trường trọng lực thì lại có phần hơi vô lý, bởi vì loại tác động này chỉ tác động lên hắn khi mà hắn đã rơi xuống một ngàn mét mà thôi.

Không thoát ra khỏi loại lực lượng này, Tử Thiên chỉ còn cách thuận theo nó mà thôi.

Hắn cũng rất muốn biết ở dưới nơi này cất giấu vật thần bí gì.