Cầu thang nho nhỏ xoay tròn hướng lên trên, cô đỡ lan can và vách đá lạnh bằng, từng bước một dịch lên trên.

Bò đến một nửa cúi đầu nhìn, tức khắc cảm thấy mình như là một mảnh vải bị đóng ở trên vách tường, lắc lư ở giữa không trung.


Cô không cúi đầu nhìn nữa, chuyên tâm bò lên trên, thật vất và bò tới tầng cao nhất, trước mắt chợt sáng ngời, còn có một cổ hơi thở gió tuyết tươi mát lạnh bằng nghênh diện đánh tới.Trên tầng cao nhất là một cái mái cao nho nhỏ, trên vách có cửa sổ.

Dùng một loại vật liệu trong suốt khảm ra cửa sổ, có thể nhìn được cảnh tượng bên ngoài.Có một cửa sổ vỡ một miếng, gió tuyết chính là từ nơi đó thổi vào.

Mellie cảm giác gió tuyết này mang đi nhiệt độ trên người mình, vội vàng tùy tay nhặt mấy thứ che lại chỗ vỡ, lại ghé sát vào cửa sổ hoàn hảo, lau lau bụi dính bên trên, từ nơi đó nhìn ra bên ngoài.Trong nháy mắt cô bị cảnh tượng mình nhìn thấy chấn động, không phát ra nổi bất kì thanh âm nào.Trước nay cô chưa từng thấy cảnh đồng tuyết như vậy, bao la sạch sẽ, trắng xoá một mảnh, dường như mọi sắc thái trong trời đất đều bị cướp đi, thế giới chỉ còn lại một màu sắc này.Nơi xa sông băng bởi vì sắc trời mà không nhìn thấy rõ ràng, chỉ có hình dáng mơ hồ, giống như chính là cuối trời.Không nhìn bao lâu, thực nhanh cô phát hiện cách đó không xa trên tuyết có cái gì đang di động, một cục màu trắng.

Lại nhìn xem, cô mới phát hiện phía dưới cục màu trắng là Muri, hắn mang theo một con mồi rất lớn trở về.Hải đăng sừng sững ở trên cánh đồng tuyết, như là một chiếc thuyền nhỏ cô độc.


Muri xa xa nhìn thấy, trong lòng có loại phấn chấn không rõ, khiêng một con ma thú thật lớn lần thứ hai nhanh bước chân hơn, có chút gấp không chờ nổi muốn trở về.Hắn trước kia chưa từng có loại cảm giác này.Hắn cũng không rõ đây là loại cảm giác thế nào, chỉ nghĩ đến Mellie nhìn thấy hắn mang theo con mồi trở về sẽ cao hứng, hắn cũng cảm thấy cao hứng lên.Ném con mồi ở cạnh cửa, Muri đẩy cửa chính đi vào.

Liếc mắt một cái là có thể nhìn hết hải đăng mà không thấy bóng dáng Mellie, chỉ có ngọn lửa màu cam bị gió tuyết thổi đến lay động, trên vách tường hải đăng, bóng dáng bốn phương tám hướng đều bắt đầu lay động.Không đợi Muri tìm kiếm khắp nơi, đỉnh đầu truyền đến một thanh âm."Muri, tôi ở chỗ này.”Hắn ngẩng đầu lên thấy phía trên đỉnh cao nhất hải đăng, Mellie từ khe hở vươn đầu.Muri đi đến trước cầu thang hẹp, thử chen lên trên, lên hai ba bậc, hắn đã bị kẹt ở giữa lan can và vách đá.Hơi chán nản tự giải cứu mình ra, hắn đứng ở phía dưới cầu thang nhìn hướng lên, nhìn thấy Mellie bước chân bay nhanh theo cầu thang hẹp chạy xuống.Cầu thang chênh vênh làm cô trong nhất thời có chút không vững bước chân, đi đến bậc dưới cùng, Cơ hồ là chạy như bay nhào vào trong lòng ngực Muri.

Muri không để chút bốc đồng này vào trong mắt, thuận tay đón được cô, ôm cô đi tới bên đống lửa.Bởi vì Mellie không thể chịu đựng được rét lạnh, hai ngày này đại bộ phận thời gian đều được Muri ôm vào trong ngực sưởi ấm, hai bọn họ đã quen tiếp xúc như vậy, Muri cũng không còn động bất động lại xù lông nữa."Ta tìm được một con ma thú lông dài, da lông nó rất dày, lột xuống có thể làm quần áo." Muri nóiChiến tích của mình hôm nay, ngữ khí phi dương, mang theo kiêu ngạo chọc người trìu mến.Mellie nghe thấy ngữ khí hắn như vậy liền muốn khen hẳn.Muri được khen đến bay lên, cố nín cười, làm một con gấu trầm ổn không màng hơn thua, chỉ dùng bước chân nhẹ nhàng lại nhiệt huyết chạy ra bên ngoài đi xử lý thi thể ma thú.Mellie từ khe cửa nhìn ra bên ngoài, thấy gấu nhỏ lột da ma thú lông dài, đang ở trên tuyết cọ xát da lông, xử lý máu thịt còn sót lại.Hắn đối với một mảng da lông màu trắng rất lớn kia hết xoa lại ném, giống như là đang lăn lộn vui vẻ trên mặt tuyết.Mellie: "...." hắn chơi thật là cao hứng a.Một lát sau, hắn kéo tấm da cùng một khối thịt to đã cắt, nện bước trầm ổn trở lại.Thịt là bữa tối, da lông còn cần tiếp tục xử lý.


Mellie chuẩn bị nướng thịt, một bên nhìn Muri móc ra tro cốt ma thú phía dưới hố lửa để đun tuyết, lần lượt dội vào trên tấm da để làm mềm.Hai bàn tay to ẩn da lông nhanh chóng chà sát, bộ dáng hết sức chuyên chú, chỉ có lỗ tai tròn trên đầu ngẫu nhiên sẽ động đậy.Mellie nhìn hắn, nhìn nhìn, trên mặt liền tràn đầy ý cười.Muri trong lúc vô tình ngẩng đầu, thấy cô đầy mặt tươi cười, nghi hoặc hỏi: "Vì sao cô luôn nhìn ta cười?"A, bởi vì gấu nhỏ chà tấm da quá đáng yêu rồi.Melie: "....!Cậu thật giỏi, tấm da này khẳng định thực thoải mái.”Muri lập tức tin, cảm thấy cô đang hâm mộ sức lực của mình, "Đây là cho cô, yên tâm, ta sẽ giúp cô xử lý cẩn thận.”Mellie cười gật đầu, nỗ lực không cười ra tiếng.Ban đêm, đống lửa chậm rãi tắt dần, Muri mở ra tử chi nằm ngửa ở bên đống lửa hô hô ngủ say, Mellie nằm ở trên người hắn, đắp một khối da lông cũ.

Cả người cô đều cuộn tròn trong tấm da, nằm ở trong lòng ngực ấm áp nhất, chỉ lộ ra một mái tóc đỏ.Ngủ ngủ, Muri bỗng nhiên xoay người một cái, Mellie mơ mơ màng màng rơi xuống, ôm da lông nằm bên người hắn tiếp tục ngủ.

Nhưng dưới thân một tầng da lông hơi mỏng dán xuống đất, vẫn có chút lạnh, cô ngủ không ngon lắm.Muri tỉnh lại, nhìn cô co ở một bên, thuận tay nhấc cô lên lại thả vào trong lòng ngực, tiếp tục nằm ngủ.Mellie nửa mộng nửa tỉnh cảm thấy phía dưới mình là lồng ngực ấm áp lại có tiếng tim đập phập phồng quy luật, cả người đều giãn ra, ngủ càng thêm thơm ngọt..