La Ngọc Tĩnh cảm thấy tựa hồ mình đang nằm mơ, cảnh trong mơ đứt quãng mơ hồ, cô không nhớ rõ mình là ai, cũng không rõ lắm người bên cạnh là ai, chỉ biết hơi thở mang theo mùi hương thoang thoảng quen thuộc làm cô an tâm.Mỗi khi cô cảm thấy nôn nóng, người bên cạnh sẽ an ủi mà sờ sờ đầu cô, đút cô ăn chút gì -- Có đôi khi không muốn ăn cũng sẽ bị ẩn đầu bắt ăn, vậy có chút làm người ta tức giận.Thậm chí có khi trong đầu cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì, muốn nói chuyện, đang cố gắng, bỗng nhiên cảm giác trán nóng lên, nháy mắt cái gì cũng không nhớ rõ, số lần nhiều lên, cô cảm thấy có hai chữ nghẹn ở bên miệng, muốn hô to ra.Có thể là muốn mắng người đi.Nhưng hơi thở an tâm như vậy thực nhanh biến mất, cô nghe thấy một câu nói mơ hồ, "...!Quê nhà.....!Tỉnh lại...." Sau đó cô liền lâm vào đêm tối dài lâu.Cô vẫn luôn nằm ở đó, trước ngực có một đồ vật ấm áp trấn an đau đớn thường xuất hiện, dần dần, cái cảm giác đau đớn này càng ngày càng ít, cô ngủ càng ngày càng sâu, rốt cuộc không cảm giác được hết thảy bên ngoài.Du Châu, khu Du HạmTrong một đoạn đường giao thông ngầm mới đang thi công ở khu Du Hạm, các công nhân đào ra một cỗ quan tài.Khu Du Hạm là phủ thành sớm nhất ở Du Châu, Có lịch sử lâu đời, hiện giờ Du Hạm còn rất nhiều kiến trúc lịch sử được bảo tồn hoàn hảo, phía dưới mộ táng cổ đại cũng có không ít, bởi vậy trước khi thăm dò đã cẩn thận lại càng cẩn thận, tránh cho đào qua cái mộ táng ngầm trân quý nào, không nghĩ tới dù thể vẫn xuất hiện ngoài ý muốn.Một cỗ quan tài không tính là gì, đáng sợ chính là thứ trong quan tài kia.Lần này người tổng phụ trách công trình là Tần Minh Vũ tới hiện trường, được bảo vệ đưa tới một gian phòng đơn độc thấy chiếc quan tài đó, cùng với nữ tử mặc áo trong trong quan tài, không có hô hấp, phảng phất như đang ngủ say.Nếu không phải nữ tử này trên trán có hoàng phù quỷ dị, còn có nhân viên thi công ở hiện trường nói cho hắn ta rằng nơi này vài thập niên gần đây cũng không có dấu vết động thổ, hắn ta đã phải cho rằng người này vừa chết.

Nếu không nào có thi thể được bảo tồn đến hoàn hảo như vậy?Cẩn thận ngắm nữ tử trong quan tài một phen, Tần Minh Vũ mạc danh cảm giác sau lưng một trận gió lạnh vù vù, hắn giơ tay đẩy đẩy mắt kính trên mũi mang lên để thêm phần già dặn đáng kính, lấy di động ra chụp ảnh chiếc quan tài cùng với thi thể bên trong.Thấy hắn đi ra, người phụ trách công trường chờ đợi ở ngoài cửa tiến lên hỏi: "Tần đốc công, thứ này......!Anh xem phải làm sao đây? Chúng ta cũng không thể trì hoãn công trình này, nhưng cái này cũng quá tà hồ, nếu tiếp tục vạn nhất xảy ra chuyện gì thì tôi gánh không nổi a.”Tần Minh Vũ nói: "Tôi sẽ lập tức xin chỉ thị, trước đó đừng động vào, bảo các công nhân khác đừng truyền lung tung ra ngoài, cách ly nơi này, không được để ai tiếp cận.”Hắn là người nhà họ Tần, biết Thị Thần tồn tại, gặp việc này đương nhiên không có hoảng hốt như người thường, hơn nữa hắn còn có số liên lạc của Thị Thần, hỏi một chút nên xử lý thế nào.Cựu Trạch Tần thị, La Ngọc An mới di dời một gốc bạch sơn trà, nghe nói là chủng loại mới, nở hoa trông rất đẹp mắt, cô đang vội vàng tu bổ cành, di động đặt ở bên cạnh dưới hành lang vang lên một tiếng.Cô quá mức chuyên tâm, không nghe thấy, từ điện thờ bay ra một cái bóng trắng, dừng ở phía sau gọi cô: "An, có người tìm em.”“Răng rắc.”La Ngọc An cắt rớt một cành cây, lau lau tay đi qua cầm di động lên nhìn, bỗng nhiên a một tiếng nói: “Là Minh Vũ gọi tới.”Tần Minh Vũ là một người tương đối ưu tú trong đám người trẻ tuổi mới đây của Tần thị, tuổi không lớn nhưng đã có thể một mình đảm đương một phía.

hắn tốt nghiệp rồi làm việc dưới trướng chị họ Tần Phi Thường hai năm, được dạy dỗ mà tiến bộ nhanh chóng.Từ lúc chuyện ngoài ý muốn đó phát sinh mấy năm trước, vài người trẻ tuổi ưu tú của Tần thị rời khỏi thể giới này, có một ít người trẻ tuổi khác đi lên thay thế, Tần Minh Vũ chính là một người trong đó.Người trẻ tuổi này lá gan còn rất lớn, năm đó còn ở trường học đã dám phát bao lì xì cho Thị Thần cầu rút thẻ, dẫn tới La Ngọc An cũng ấn tượng khắc sâu với hắn."Hắn lại muốn rút thẻ sao?" Tần thị thần hỏi."Không phải, công trình đường giao thông ngầm khu Du Hạm bên kia xuất hiện vấn đề, ừm, bọn họ đào ra một khối nữ thi chưa phân hủy, rất kỳ quái, đang lưỡng lự cho nên muốn thỉnh Thị Thần nhìn xem.” La Ngọc An giơ di động lên, cho hắn xem bức ảnh Tần Minh Vũ gửi tới.Tần thị thần nhìn nhìn, suy tư hai giây, lộ ra cái mỉm cười "Nghĩ ra”, nói: "Hẳn là một hoạt thi.


Ước chừng 300 năm trước, một vị tà thần gửi ở chỗ đó, sau này vẫn luôn không quay lại lấy, có thể là không về được.”La Ngọc An cũng từng nghe Nhị ca nói, 300 năm trước khi thiên địa biến hóa, linh khí điêu tàn, yêu tà tiêu tán, lặng yên không một tiếng động đã xảy ra thay đổi long trời lở đất.

Nếu là một vị tà thần, ước chừng cũng tiêu tán vào lúc đó, chỉ để lại một khối hoạt thi này tại đây.“Bảo tồn đến hoàn hảo thoả đáng như thế, đối với tà thần đó mà nói, hẳn là người rất quan trọng rồi.” La Ngọc An lại tinh tế ngắm nhìn ảnh.

Tuy rằng trên ảnh là một nữ tử diện mạo xa lạ, nhưng không biết vì sao cô lại cảm thấy rất thích, vì thế khen ngợi, "Lớn lên thật là đẹp, rất hợp duyên với mắt em.”"Nhị ca, khối hoạt thi này phải xử lý thế nào đây?” La Ngọc An hỏi.Tần thị thần đáp: "Hiện giờ yêu tà khó tồn tại trên đời, cô ấy hắn cũng không có cách nào tỉnh lại.

Nếu là bảo vật của người khác, liền một lần nữa tìm chỗ chôn lại đi.”Nhận được tin tức Thị Thần bên kia truyền đến, Tần Minh Vũ trong lòng đại định, lập tức tìm người thắp hương bày pháp sự, cần phải để bà cô tổ trong quan tài không biết bao nhiêu tuổi này thuận thuận lợi lợi lại lần nữa xuống mồ vi an.

hắn liên hệ người chọn ra một chỗ phong thuỷ bảo địa mới, chuẩn bị lập tức một lần nữa hạ táng quan tài này.Trong căn phòng an tĩnh, một con mèo đen đột nhiên xuất hiện.Con mèo rơi xuống quan tài, nhẹ nhàng đạp lên ngực La Ngọc Tĩnh, khảy khảy ngọn hồn đăng trên ngực cô, miệng mèo há to phun ra tiếng người: "Nên tỉnh lại.”La Ngọc Tĩnh mí mắt run rẩy, hồn đăng trước ngực bỗng nhiên vỡ vụn, mèo đen cũng theo tiếng vỡ vụn mà biến mất.Tần Minh Vũ gọi điện thoại liên hệ việc mộ táng, vừa đi vào căn phòng tạm thời để quan tài nữ thi, thuận tay cắt đứt điện thoại, vái mấy cái với quan tài:"Chọn cho ngài một bảo địa phong cảnh thật tốt lại hoàn cảnh thanh u, mong ngài thông cảm nhiều hơn, không nên trách tội chúng ta quấy rầy ngài yên giấc..."Mới nói được tới đây, hắn vừa ngẩng đầu, thấy nữ thi trong quan tài ngồi dậy.Tần Minh Vũ: "...” Tôi đã làm đến tình trạng này, lão nhân gia ngài vẫn còn cái gì bất mãn với mộ địa mới sao? Bất mãn thì trực tiếp báo mộng là được rồi, đừng có cố ý ngồi dậy nói a! Cứu mạng, xác chết vùng dậy!La Ngọc Tĩnh đỡ quan tài, xốc lên tấm hoàng phù trên trán mình, thấy một thân ảnh bay vụt ra cửa, biến mất không thấy.Nhìn bài trí trong phòng, La Ngọc Tình biểu tình từ mê hoặc chậm rãi trở nên kinh ngạc.

Kiến trúc nhôm xi măng, đỉnh đầu là điều hòa thổi khí lạnh, còn có người vừa rồi chạy ra để lại di động ở trên bàn.-- cô trở lại thế giới ban đầu sao?Cô loạng choạng đi ra ngoài, trong lòng lộn xộn nghĩ: Khổ Sinh đâu? Nhiều lệ quỷ như vậy, hắn thế nào rồi? Còn chị nữa......!Nếu đây là thế giới ban đầu, vậy chị hẳn là vẫn còn ở nơi này có phải không?Đỉnh đầu có máy bay bay qua, trên bầu trời lưu lại một vệt khói.La Ngọc Tĩnh ngẩng đầu nhìn bầu trời, chợt nghe thấy một trận ồn ào, một đội người vai vác súng, đạn lên nòng từ trên xe nhanh chóng đi xuống, ở cách đó không xa kéo chướng ngại vật trên đường, một người trẻ tuổi mang mắt kính ở trên xe dò ra nửa thân mình, hô về phía cô:"Xin đừng kích động! Đừng sợ hãi! Chúng ta không có ý tứ thương tổn ngài, có vấn đề gì thì mọi người có thể từ từ giao lưu trao đổi! Xin đừng làm ra hành vi nguy hiểm quá kích!”La Ngọc Tĩnh: "..." rõ ràng là nhìn qua các người càng sợ hãi càng kích động hơn mà?Nhưng mà, bọn họ vì sao lại sợ hãi đây?La Ngọc Tĩnh lui ra phía sau một bước, có chút mê mang mà quay đầu nhìn về phía tấm kính bên cạnh, từ tấm kính cô nhìn thấy mình có một đôi mắt màu đỏ bầm, còn có móng tay màu tím đen mang theo nhon nhọn.

Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ít hình ảnh.Dưới giếng tối tăm, tiếng rít lệ quỷ, Khổ Sinh cắm răng nanh vào trong cổ cô.Còn có cô nằm ở trên người Khổ Sinh, dùng sức liếm mút máu chảy ra từ cổ hắn.Cô......!biến thành cương thi sao?Nghĩ tới đây, ngửi mùi của người chung quanh, La Ngọc Tình cảm giác hàm răng mình phát ngứa.


Tấm kính chiếu rọi ra sắc mặt cô có chút biến hóa, không tự giác nghiến răng, tựa hồ muốn thò răng nanh ra.

Cô lập tức một tay che miệng lại, đè ép răng nanh sắp mọc về, giương mắt nhìn về phía những người bên kia, thấy bọn họ tựa hồ càng thêm khẩn trương.La Ngọc Tĩnh lại lui ra phía sau một bước: "Đừng khẩn trương, tôi không có ý phản kháng.”Hai bên thật vất vả có thể ngồi xuống cách hai mét đối thoại, Tần Minh Vũ giới thiệu: "Đây là Du Châu, địa bàn của Tần thị, ngài ngủ mấy trăm năm trong đất, khả năng trước kia có nghe nói đến Tần thị? Thị Thần chúng ta vẫn còn, ngài sẽ không cho phép bất kì người hay không phải người nào làm càn ở chỗ này, cho nên mọi người tốt nhất hoà bình ở chung, ngài cảm thấy sao?”La Ngọc Tĩnh ngồi, nhìn ngày trên di động của hắn, nói: "Tôi muốn đi khu Du Lâm tìm người.”Tần Minh Vũ cẩn thận hỏi: "Ngài muốn tìm ai? Ngài xem ngài ngủ lâu như vậy, người mà ngài biết chỉ sợ đã không còn nữa.”Xác thật đã rất lâu.

La Ngọc Tĩnh tra xét thời gian, phát hiện từ thời gian mình chết đã qua đi mười năm.

Nhưng không sao, nếu xác thật đây là thế giới lúc trước cô sống, chị cô hẳn là vẫn còn, khả năng đã kết hôn sinh con.

Chỉ cần có thể nhìn chị sống mỹ mãn là cô an tâm."Tôi muốn đi khu Du Lâm.” Cô lại nhắc lại lần nữa.Tần Minh Vũ không dám kích thích cô, điều xe chống đạn kiên cổ nhất tới đón cô, chính mình cũng đi theo hộ tổng một đường.

Ở trên đường, rốt cuộc hẳn dùng di động của mình liên hệ được với Cựu Trạch bên kia."Cái gì, nữ thi đó đã tỉnh?” La Ngọc An kinh ngạc hỏi.Tần thị thần cũng nói: "Đáng lí, cô ấy hẳn là không có cách nào tỉnh lại mới đúng.”Tần Minh Vũ không có cách nào, suýt nữa chảy nước mắt: "Tổ tông cứu mạng, cương thi có thể ăn người hay không? Tuy rằng con mang theo rất nhiều người nhưng vạn nhất không khống chế được thì làm sao bây giờ, sẽ dẫn phát rối loạn!”Các tiền bối của hắn chỉ cần ứng đổi vấn đề công tác, trước nay không ai phải đối phó cương thi, sao đến phiên hắn lại bị rơi vào đầu!La Ngọc An nói với Tần thị thần: "Nếu đối phương thật sự có mang ác ý, chỉ sợ không ổn, không bằng vẫn để em đi một chuyến xem sao.”Làm đại hành giả của Thị Thần ở nhân gian, mấy năm nay La Ngọc An ngẫu nhiên cũng sẽ ra cửa giải quyết một ít vấn đề.Tần thị thần cùng thê tử thành hôn gần mười năm, thái độ đối với cô từ trước đến nay chính là hai chữ -- "Cũng được.”Chỉ cần cô dám nói, hắn liền dám đáp ứng."Vậy em đi sớm về sớm.” Tần thị thần đưa thê tử đến cửa Cựu Trạch, nhìn cô ngồi xe rời đi, thân hình nháy mắt biến mất trở lại điện thờ.Bên này La Ngọc Tĩnh đầy cõi lòng thấp thỏm mà đi vào khu nhà mình trong trí nhớ, nhưng xe dừng lại, xuất hiện ở trước mắt cô lại không phải cái tiểu khu cũ đó, một tiểu khu mới tinh xóa hết dấu vết nhà cô trước kia.Cô không thể tìm được nhà mình, ngồi trên xe tức khắc có chút không biết nên đi con đường nào.

Bỗng nhiên, cô nhớ ra cái gì, mượn di động của Tần Minh Vũ, gọi điện thoại cho chị gái.Cô có chút cận hương tình khiếp, chần chờ đặt điện thoại di động ở bên tai, sau đó nghe tiếng nhắc nhở không có số này.


Chị đã thay số điện thoại sao? Hay là ta nhở lầm dãy số? Cô tinh thần không yên mà nghĩ.Tuy rằng đã qua mười năm, nhưng năm đó chuyện này còn dính đến một minh tinh, hắn là sẽ có tin tức.

Cô chỉ nghĩ có lẽ có thể từ đó tìm được một chút tin tức về chị mình, nhưng mà......!Cô nhìn thấy tin tức minh tinh kia cùng với ba người khác đã tử vong từ mười năm trước.Chuyện này lúc ấy gây ra một ít oanh động.

một minh tinh có chút danh tiếng, một giáo sư đại học cùng với một chủ xí nghiệp, bị người ta giết chết.Tin tức viết thật rõ ràng, bao gồm những người này từ trước dâm loạn thiếu nữ vị thành niên, khiến nhiều thiếu nữ tử vong......!Bí mật của bọn họ bị công khai, bình luận cũ còn có rất nhiều người cầu nguyện cho những thiếu nữ bị bọn họ hãm hại, càng nhiều người chửi bới đám mặt người dạ thú đó.Nhưng La Ngọc Tĩnh không thèm để ý những chuyện đó, cô chỉ xem được mấy câu đơn giản.Giết chết bọn họ là chị gái của một người bị hại trong đó, họ La, chị ấy bởi vì tội giết người mà vào ngục giam, năm đó bị phán tử hình.–– trở thành phu nhân Thị Thần, hết thảy về La Ngọc An đều trở thành bí ẩn, trên mạng có thể tra được chuyện về cô, cũng chỉ có tin tức mặt ngoài đơn giản như vậy.La Ngọc Tĩnh nhìn di động thật lâu không động.

Cô không nghĩ tới, chị mình dù thế nào cũng sẽ không cãi nhau với ai, lại vì cô mà giết người.

Nhưng cô cũng rất rõ ràng, người "họ La” đến tên cũng không có này khẳng định là chị gái cô.Chị đã chết......!thân nhân duy nhất của cô cũng đã chết!Vậy cô trở về hiện tại, còn có ý nghĩa gì?Tần Minh Vũ đứng ở ngoài xe, thấy cương thi bên trong biểu tình vốn bình tĩnh thấp thỏm lại trở nên dữ tợn, trong hai mắt đỏ rực chảy xuống hai hàng huyết lệ, thiếu chút nữa bị dọa bay màu.Tổ tông này nhìn thấy gì! Sao đột nhiên giống như chịu kích thích muốn bạo tẩu a! Cứu mạng a!Lúc này, một chiếc xe dừng ở phụ cận, Tần Minh Vũ nhìn thấy trong xe đi xuống một phụ nữ khí chất dịu dàng nhu hòa, trên mặt thoáng chốc lộ ra biểu tình được cứu rồi.Hắn đẩy đẩy mắt kính, miễn cưỡng kéo khí chất tinh anh lúc trước trở về khoác ở trên người, cung cung kính kính tiến lên: "Phu nhân ngài đã tới, vị nữ sĩ kia hình như chịu một ít kích thích, tình huống không tốt lắm, hiện giờ chúng ta hẳn là nên làm gì?”La Ngọc An mới vừa hỏi câu làm sao vậy, thì nhìn thấy cửa xe bên kia bị dùng lực đẩy ra, một người trên mặt treo huyết lệ, đầy người sát khí đi xuống, bộ dáng tựa hồ muốn hủy diệt thế giới.La Ngọc An bước chân khựng lại: "A, bộ dáng này......!xác thật có chút không ổn.”Giây tiếp theo, người nọ nhìn thấy cô, phẫn nộ táo bạo hậm hực trên mặt toàn bộ biến thành vui sướng không dám tin tưởng, vừa khóc lại cười mà chạy về phía cô gọi: "Chị!”.