Nghe vậy, Niên Quân Đình cũng trầm mặc nhìn Lạc Tang.

Đúng thế, vừa nãy nhìn động tác pha trà của cô ta rất có kĩ thuật.

Lạc Tang hơi hơi mỉm cười: “Lớn tuổi nên biết nhiều một chút mà thôi.”

Niên Quân Đình lạnh lùng, nói: “Tôi thấy cô chỉ giỏi ăn, khen hai câu liền bay lên trời, nếu cô có năng lực như vậy sao lại thành người chăm sóc?”

Lạc Tang vô ngữ câm miệng lại, cô không nghĩ tới mình ở trong mắt Niên Quân Đình lại thành hình tượng đồ tham ăn.

“Đình Đình, cậu ăn nói có thể đừng khó nghe như vậy hay không?” Tiêu Tứ trừng anh ta một cái: “Nói chính sự đi, chờ lát nữa có người tới nói phương an, cậu cho tôi chút mặt mũi, gặp một lần đi, là do bạn tôi giới thiệu, coi như biết thêm một người bạn đi.” 

“Ai”?

“Tổng giám đốc tập đoàn Hứa thị Dịch Tĩnh Tây”.

“Bộp.”

Lạc Tang vốn muốn xoay người đi thêm nước trà, kết quả nghe thấy cái tên này, nhất thời không chú ý, trên chân vướng một cái ghế ở bên cạnh, thiếu chút nữa té ngã trên đất, thật vất vả đứng vững, trong đầu “Ong ong”, thẳng đến khi bên tai vang lên tiếng giận mắng của Niên Quân Đình, cô mới đột nhiên thanh tỉnh.

“Cô làm gì vậy hả?”

“Thật… Thật xin lỗi.” Lạc Tang nói xin lỗi, sợ tiết lộ cảm xúc chính mình, cô cũng không dám nâng đầu mà chỉ nhanh chóng xoay người sang chỗ khác thêm nước.

Nhưng chỉ có chính cô biết tay mình đang run như thế nào.

Cô thật không nghĩ tới thay đổi một thành phố xa lạ còn có thể nghe được tên của Dịch Tĩnh Tây, hơn nữa lại có khả năng sẽ gặp mặt.

Đối với người kia, cô từng yêu tha thiết lại rơi vào đau khổ, chỉ hận không thể đào tim đào phổi tốt với anh ta nhưng mà hiện tại, nghe thấy cái tên này, trong lòng cô chỉ còn tràn đầy cừu hận, hận không thể cầm đao đâm vài nhát vào trái tim anh ta, hỏi anh ta vì sao lại đối với cô như vậy.

Chỉ là, hiện tại tuyệt đối không phải lúc để hai người gặp mặt.

Lúc này, bên tai cô lại lần nữa vang lên âm thanh khinh miệt của Niên Quân Đình: “Cậu nói chính là Dịch Tĩnh Tây dựa vào đàn bà mới có được tập đoàn Hứa thị sao?”

“Cậu cũng không cần nói như vậy, Dịch Tĩnh Tây kia xác thật rất có năng lực.” Tiêu Tứ nói: “Chỉ có thể nói người này lòng dạ quá sâu, nhưng có thương nhân nào mà không tàn nhẫn, cậu còn nhớ rõ thôn điện ảnh Hà Đông khai phá một nửa bởi vì tài chính chặt đứt mà hoang phế không? Lần này bị Dịch Tĩnh Tây nhắm tới nhưng cậu ta không đủ tài chính, muốn hợp tác với chúng ta, chúng ta có thể nhập cổ phần, cũng có thể phụ trách tìm mấy nhà đầu tư đầu tư vào hạng mục, tôi và cậu ta đã trò chuyện qua, tiền thuê 15%, quá cao, hơn nữa dự án này tốt vô cùng.”

Lạc Tang giật mình, thôn điện ảnh Hà Đông hoang phế cô cũng nghe nói qua, nghe nói hao tổn mấy tỷ, không nghĩ tới Dịch Tĩnh Tây lại có nhiều tiền như vậy, có thể lấy tới tay, cô đúng là xem thường anh ta, hoặc là nói anh ta che giấu cô quá nhiều chuyện, cô còn nhớ rõ lúc mới vừa nhận thức anh ta, tuy anh ta có năng lực nhưng chỉ là một người đàn ông xuất thân bình thường, không có bối cảnh.

Một khi xong xuôi, chỉ sợ Dịch Tĩnh Tây ở trong ngành càng có phân lượng hết sức quan trọng.

“Ồ, Dịch Tĩnh Tây này dã tâm đủ lớn nha.” Niên Quân Đình không chút để ý nói: “Nắm giữ xí nghiệp Hứa thị còn chưa đủ, lại khai phá một thôn điện ảnh, du lịch, đóng phim, sợ là cậu ta lại muốn đi ngang giới giải trí quá.”

“Cho nên tôi mới nói dự án này đáng giá nói chuyện.”

“Niên tổng, dưới lầu có Dịch tổng của tập đoàn Hứa thị muốn gặp ngài, anh ta nói đã hẹn trước với Tiêu phó tổng.” Lục Khang đột nhiên gõ cửa tiến vào.

“Cho cậu ta lên đi.” Niên Quân Đình nhàn nhạt nói.

Trong lòng Lạc Tang lộp bộp, theo bản năng nhìn cách ăn mặc của mình, hiện tại chưa phải lúc để bọn họ chạm mặt nhau, hơn nữa cô cũng không muốn bị anh ta nhìn đến bộ dạng chật vật của mình.