Chuyển ngữ: Pussycat

Trọng Lâm nói là qua vài ngày, nhưng A Li vẫn còn ở đây. Xem ra, từ sau khi cô rời khỏi, Trọng Lâm vẫn sắp xếp người dọn dẹp nơi này mỗi ngày. Lần này cô đến, A Li cũng sửa đổi cách xưng hô từ tiểu thư sang phu nhân. A Li nói cũng nhiều hơn so với trước kia, có lẽ là do đã quen với cô hơn.

Nếu như hỏi Thu Ý Hàm tại sao lại bằng lòng ở lại chỗ này, chắc chắn là bản thân cô cũng không nói được nguyên nhân. Nơi này có ký ức Trọng Lâm đã tổn thương cô, nhưng mà cô lại cảm thấy là toàn bộ nơi này đều rất chân thật.

Nhưng tối hôm đó, đồ đạc đều đã dọn tới nơi này xong, Thu Ý Hàm tưởng rằng anh sẽ rời đi, nhưng Trọng Lâm lại không đi. Không biết có phải là Trọng Lâm biết cô còn giận hay không cho nên chỉ ngủ ở cái phòng cách xa nhất, cái phòng mà cô đã ở lúc bị bắt đến nơi này lần đầu tiên, giống như đêm cuối ở Trọng gia.

A Li thấy bọn họ như vậy thì trong lòng cũng rất khó hiểu. Trước đây, anh ấy rất quan tâm đến vợ nha, tại sao bây giờ sau khi kết hôn lại lạnh nhạt với vợ như vậy, trong lòng không khỏi bất bình thay Thu Ý Hàm.

Thế nhưng, cô thấy phu nhân cũng không lo lắng một chút nào, cô đành phải tự mình suy ngẫm cách, hy vọng có thể giúp được bọn họ.

Trọng Lâm không có sai người người đi điều tra Tâm nhi mà trực tiếp tìm Trình Dịch Phong, để cho anh ta giải thích rõ ràng sự việc. Trước đây, anh đã muốn điều tra Trình Dịch Phong kỹ càng, có điều tin tức trước khi anh ta vào Tập đoàn Thu thị không điều tra ra được chút nào.

Thế nhưng, anh lại vô tình biết được Tâm nhi vốn không có xuất ngoại, mà trong khoảng thời gian này, từ đầu đến cuối đều ở cùng Trình Dịch Phong. Đồng thời, tư liệu gần đây cho thấy anh ta lấy ra một khoảng lớn của Tập đoàn Trọng thị. Nhưng tiếc là anh ta đã không tính toán tốt, muốn đối phó với Trọng thị thì Trình Dịch Phong còn phải qua được cửa này của Trọng Lâm. Chỉ cần Trọng Lâm anh giữ vững không cho Trọng thị sụp đổ thì cho dù Trình Dịch Phong muốn làm cái gì cũng hoàn toàn không thể thành công.

Nhưng Trọng Lâm có quá tự tin khi nói ra những lời này hay không? Trình Dịch Phong dám một mình đấu với Tập đoàn Trọng thị, khẳng định là anh ta có lợi thế của mình. Một người mà ngay cả anh cũng không điều tra ra, rốt cuộc vào Trọng thị là có ý đồ gì?

“Tôi sắp trở thành chồng của Tâm nhi, theo lý thì tôi phải gọi anh là anh hai, nhưng không khéo là hình như tôi lại lớn hơn anh một tuổi, như vậy tôi thật sự gọi không được.” Tương phản với sự nghiêm nghị của Trọng Lâm, Trình Dịch Phong vẫn mang dáng vẻ khinh khỉnh. Đối với Trình Dịch Phong mà nói chẳng qua đây chỉ là một bước nhỏ, anh biết rõ năng lực của Trọng Lâm, anh không ngu ngốc lấy trứng chọi đá như vậy. Anh động tay động chân ở Trọng thị chẳng qua là muốn dời đi sự chú ý của Trọng Lâm và Trọng Thiên, không cho bọn họ có cơ hội ngăn cản hôn lễ.

Hôn lễ là một sự kiện rất quan trọng, nếu không chuẩn bị chu đáo thì sao tạo ra sự bất ngờ được. Những chuyện rườm rà này sẽ không cần gia đình hai bên bận tâm, một mình anh ta lo liệu tất cả mọi chuyện, nên mời ai thì một người cũng không thiếu, ngày hôm ấy nhất định sẽ không xảy ra bất cứ sai lầm gì.

À, không đúng, Trình Dịch Phong cảm thấy hình như mình đã bỏ qua việc gì đó. Dường như Trọng Thiên kia đến bây giờ vẫn còn nằm ở bênh viện, không biết ông ta có thể xuất viện đúng ngày giờ không đây? Hiện trường hôn lễ long trọng như vậy sao có thể thiếu một người cha vĩ đại như ông ta? Xem ra, anh phải tự mình đi mời một tiếng, chỉ mong ông ta đừng vui mừng quá độ mà ngã ngửa ra chết là được.

Cho dù thái độ của Trình Dịch Phong rất cà rỡn, nhưng bởi vì chung quanh rất yên tĩnh nên không khí giữa hai người lúc này vẫn trở nên căng thẳng hơn.

“Làm anh hai, tôi sẽ không cản trở hạnh phúc của em gái mình.” Lời nói có áp lực, từng chữ một, được anh nói ra. “Nhưng mà, anh làm như thế nào để cho tôi tin là anh có thể cho Tâm nhi hạnh phúc?” Hiện giờ, ngoài mặt cuộc nói chuyện chỉ là đang bàn luận chuyện kết hôn, nhưng bản chất là Trọng Lâm cảnh cáo Trình Dịch Phong, nếu anh ta làm bậy thì anh sẽ không buông tha cho anh ta dễ dàng.

Ý tứ của Trọng Lâm rất rõ ràng, Trình Dịch Phong không thể không nhận ra. Nhưng ngại quá, người sẽ lấy Trình Dịch Phong anh cũng không có ý kiến gì thì một người ngoài cuộc cùng lắm có quan hệ huyết thống như Trọng Lâm có quyền gì can thiệp chứ.

“Làm sao bây giờ đây? Tuy rằng tôi rất có sức hấp dẫn, nhưng mà tôi chỉ muốn cưới em gái của anh thôi, tôi thật sự không có cách nào yêu thích đàn ông. Cho dù là anh muốn làm kẻ thứ ba cũng không có khả năng ảnh hưởng đến tình cảm của tôi và Tâm nhi.”

Trình Dịch Phong quanh co suy diễn lời nói của Trọng Lâm. Nếu mà sợ chết thì anh, Trình Dịch Phong, sẽ không đi con đường này. Nếu anh có muốn lui cũng không thể lui được, ngọc nát đá tan anh cũng không quan tâm.

Xem ra cuộc nói chuyện lần này, hai bên đều không chịu lép vế, nhưng mà có một điều mà Trình Dịch Phong tuyệt đối sẽ không thua, đó chính là lòng của Dịch Thuỷ Tâm đối với anh ta. Trong khoảng thời gian này, anh ta thật sự dùng rất nhiều tinh thần và sức lực để lừa cô, cho dù bây giờ Trọng Lâm cùng Trọng Thiên phản đối, cô cũng nhất định sẽ cử hành hôn lễ với anh ngay ngày hôm đó.

“Hy vọng hôn lễ ngày hôm đó người anh này đừng vắng mặt.” Trên mặt Trình Dịch Phong lộ vẻ tươi cười, còn thật lòng hay là giả bộ thì dường như không có cách nào phân biệt.

Trọng Lâm không tức giận đối với khiêu khích của Trình Dịch Phong, mà là lo lắng cho Tâm nhi, bởi vì anh cũng không thể nhận ra Trình Dịch Phong có thật lòng hay không. Nếu Tâm nhi gả sai người, vậy thì sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời em ấy.

Từng là Phó tổng giám đốc Tập đoàn Thu thị, lúc này vốn phải đang làm việc ở Tập đoàn, nhưng bây giờ anh lại đi thăm là Chủ tịch của Tập đoàn Trọng thị, cho nên chuyện lớn chăng nữa cũng phải để sau.

Trọng Thiên rất thích Trình Dịch Phong, không chỉ bởi vì trước đây, lúc thu mua Tập đoàn Thu thị, công lao của anh ta lớn nhất, mà còn cảm thấy được giữa bọn họ giống như có một loại sức hút, khiến ông muốn đối đãi với Trình Dịch Phong như con ruột.

Nói ra cũng buồn, tuy rằng ông có tiền tài và quyền thế, nhưng mà lúc ông bị thương nằm trong bệnh viện thì con trai và con gái của mình đều không ở bên cạnh. Có đôi khi ông nghĩ rằng có thể nào một mình ông chết ở bệnh viện cũng không có người đến nhặt xác ông hay không?

Cả đời Trọng Thiên lăng nhăng, nhưng bản thân ông lại trao trái tim cho một người không nên trao. Ông làm rất nhiều phụ nữ đau lòng, và cũng đã làm tổn thương sâu sắc người mà ông yêu nhất. Cả đời này, ông thật có lỗi với con, thật có lỗi với vợ của mình, dẫn đến kết cục bi thảm coi như là bị báo ứng.

Thế nhưng trong khoảng thời gian này được Trình Dịch Phong chăm sóc chu đáo lại làm cho ông cảm thụ sự hạnh phúc được làm cha, ông cũng đã từng muốn nhận Trình Dịch Phong làm con nuôi nhưng bị anh ta từ chối. Bây giờ, đối với ông mà nói, làm con rể của ông cũng như nhau, con rể cũng tương đương với một nửa con trai rồi.

“Mấy ngày nay chuyện hôn lễ gấp gáp, không thể dành thời gian đến thăm bác, bác thấy trong người có khó chịu ở đâu không?” Hiện giờ, thoạt nhìn Trình Dịch Phong giống như là một người con có hiếu, thân thiết quan tâm tình trạng cơ thể của ông cụ.

Trong lòng anh lại vô cùng khó chịu đối với lời nói của mình, thế nhưng không nhẫn nại thì không làm nên chuyện lớn, anh đã nhịn được nhiều năm như vậy, tuyệt đối sẽ không cho phép có chuyện gì bất trắc xảy ra.

Tuy rằng, thân thể Trọng Thiên chưa khoẻ hoàn toàn, nhưng mà ông vẫn còn có thể tham gia hôn lễ của con gái. Huống chi, người Tâm nhi sẽ kết hôn là nhân tài hợp ý ông. Sau khi Trình Dịch Phong từ chối làm con nuôi của ông, ông đã cao hứng giới thiệu Tâm nhi cho anh ta quen biết.

Nhưng mà lại không rõ là anh ta có thích Tâm nhi hay không, cho nên chuyện này vẫn bị bỏ qua, nhưng không ngờ rằng Tâm nhi và anh ta đã sớm quen biết nhau, hơn nữa còn yêu thương nhau, dĩ nhiên ông vui vẻ tán thành.

***

Trọng Lâm càng nghĩ càng cảm thấy rằng Trình Dịch Phong có vấn đề, anh không thể trơ mắt nhìn Tâm nhi sa vào biển lửa. Bây giờ, anh đã nhận được thiệp cưới, hôn lễ ngay ngày mai, trong ngày hôm nay anh phải tìm được Tâm nhi.

Trọng Lâm sử dụng phân nửa người của Ám Môn, chỉ dùng nửa giờ, anh đã có được địa chỉ của Tâm nhi. Nhưng mà, nếu cứ như vậy mà đến có thể sẽ đụng độ Trình Dịch Phong, như vậy không tiện mang Tâm nhi đi.

Bây giờ tình hình khẩn cấp, anh không có nhiều thời gian suy nghĩ như vậy, cuối cùng Trọng Lâm đã quyết định cứ trực tiếp mang Tâm nhi đến chỗ của anh và Thu Ý Hàm hiện giờ đang ở.

Mang em ấy qua trước rồi sẽ nói rõ ràng nguyên nhân với em ấy. Nếu cô vẫn khăng khăng muốn lấy Trình Dịch Phong thì anh không thể không canh giữ cô đến ngày mốt.

Dịch Thuỷ Tâm đang trang trí nhà mới của cô và Trình Dịch Phong, sau khi nghe thấy có người bấm chuông cửa, vừa mở cửa ra còn chưa thấy rõ người đến là ai thì bị ngất đi.

“Chị Hàm, sao chị lại tới đây ạ?” Dịch Thuỷ Tâm dụi dụi mắt, không phải cô đang trang trí nhà mới sao? Tại sao lại ngủ đi, ngay cả khi nào chị Hàm đến cũng không biết? Nhưng mà, nơi này thật khác lạ, đây không phải là nhà của bọn họ! Lúc này, Dịch Thuỷ Tâm mới nhớ đến chuyện xảy ra sau khi mở cửa.

“Anh hai.” Cô còn muốn hỏi chị Hàm là đã xảy ra chuyện gì thì thấy Trọng Lâm đi đến. Chẳng lẽ, mấy người vừa rồi là anh hai bố trí? Nhưng mà, ngày mai cô sẽ kết hôn, tại sao anh hai mang cô đến chỗ này ngày hôm nay? Chẳng lẽ Trình Dịch Phong còn chưa có nói cho anh hai, không sao, bây giờ cô có thể nhân dịp nói cho anh hai chuyện này.

“Huỷ bỏ hôn lễ ngày mai, hoặc là không được xuất hiện ở lễ kết hôn.” Dịch Thuỷ Tâm không nghĩ là anh hai sẽ nói như vậy, tại sao muốn cô huỷ bỏ hôn lễ chứ? Dịch Thuỷ Tâm trừng mắt nhìn Trọng Lâm, không thể tin rằng đây là anh hai đã nói với cô chuyện đó.

“Em phải đi về.” Trình Dịch Phong không biết cô đi ra ngoài, nếu anh ấy phát hiện mình biến mất, thật sự rất lo lắng. Không được, cô phải trở về ngay lập tức, cô không thích thái độ của anh hai. Trình Dịch Phong tốt như vậy, đây là cơ hội mà cô đã mong đợi rất lâu, ngày mai cô nhất định phải xinh đẹp mà gả cho Trình Dịch Phong. Nghĩ đến sau ngày mai cô sẽ trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Trình Dịch Phong, lòng của cô ngọt như mật.

“Em không thể lấy anh ta, bởi vì anh ta cưới em là có mục đích gì khác.” Trọng Lâm đau lòng nhìn em gái của mình, lòng dạ Tâm nhi lương thiện, nhìn mọi chuyện rất đơn giản, nhưng mà sự đơn thuần này có thể sẽ hại em ấy. Bất quá, anh sẽ canh chừng cô, không cho kẻ có ý đồ xấu động vào cô.