Edit: Cherry Li

“Anh có thể tìm được bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình tốt nhất, nhất định có thể làm cho khuôn mặt em trở lại như trước.” Nếu Thu Ý Hàm thật sự để ý, mặc kệ như thế nào, nhất định anh có thể làm cho khuôn mặt cô trở về xinh đẹp như trước.

Thu Ý Hàm chỉ lẳng lặng tựa vào người Trọng Lâm mà không nói gì. Cho dù có cố gắng chạy chữa cũng có tác dụng gì đâu, hủy cũng đã hủy rồi, làm sao mà trở về như xưa được nữa.

Cha mẹ ban cho cô khuôn mặt này nhưng cô không thể bảo vệ được nó, cho dù hiện nay phẫu thuật thẩm mỹ thật sự phát triển nhưng sao có thể làm cho khuôn mặt cô trở về như ban đầu.

“Ọe …” Đột nhiên Ý Hàm nôn khan, Trọng Lâm không kịp chạy đi lấy thau cho cô nôn bởi vậy phải cởi áo khoác để cô nôn tiếp.

Sau khi ngừng nôn, Trọng Lâm đỡ Ý Hàm người đã mềm nhũn quay về bên giường nghỉ ngơi. Đồng thời sai người hầu chuẩn bị đồ ăn để lúc Ý Hàm tỉnh lại có thể dùng luôn, bổ sung dinh dưỡng. Sau đó Trọng Lâm mới thay quần áo, mang đồ ăn mới chuẩn bị đến trước mặt Ý Hàm, muốn tự tay đúc cho cô ăn.

Dù Ý Hàm biết suy nghĩ của Trọng Lâm, cô vẫn muốn tự mình làm. Nhưng nhìn thấy ánh mắt cự tuyệt của Trọng Lâm, cô đành phải ngồi yên lặng bên giường. Nhìn dáng vẻ cô ăn, đối với anh chính làm một niềm hạnh phúc ngọt ngào.

Sau khi Ý Hàm ăn xong, Trọng Lâm đã chuẩn bị cho cô một cốc nước. Ý Hàm đang định nhận lâý, Trọng Lâm lại lấy ra một viên thuốc, muốn cô uống.

“Đây là thuốc gì vậy?” Thu Ý Hàm nhìn viên thuốc Trọng Lâm đưa qua tràn ngập cảnh giác. Đúng là thân thể cô suy yếu, nhưng không đến nỗi phải uống thuốc. Trọng Lâm vì sao lại muốn cô uống thuốc ? Cô hiện giờ không thể tin tưởng anh.

“Thân thể em suy yếu, anh đã nhờ người kê một ít thuốc bổ, đừng coi thường viên thuốc nhỏ này, nó thật sự rất tốt.” Trọng Lâm nhìn vẻ mặt hoài nghi của cô, liền cho viên thuốc vào miệng để chứng minh thuốc này tuyệt đối không có vấn đề.

Sau khi nuốt vào, Trọng Lâm lại lấy ra một cái lọ trong túi, bên trong lọ đựng đầy loại thuốc giống như vậy. “Phải chờ đến khi nào em mới uống nó, em hãy tin tưởng anh, anh sẽ không làm tổn thương em.” Những lời này thật dễ nghe.

Lời nói của Trọng Lâm rất nhẹ nhàng cùng với ánh mắt chân thành, không có chút giả dối nào trong đáy mắt của anh. Thuốc này là anh sai người đặc chế, đối với thân thể anh hoàn toàn không ảnh hưởng gì.

Dù Ý Hàm dùng trong thời gian dài cũng sẽ không làm cho cô tổn thương, chỉ là từ từ để cô bị sẩy thai mà thôi

Dù anh thực sự yêu cô, nhưng anh không thể chấp nhận việc trong bụng cô mang cốt nhục của người khác. Cho nên, anh yêu cô, nhất định phải làm như vậy. Anh nhất định sẽ bồi thường cho cô, sau khi tổ chức lễ đính hôn, anh và cô sẽ có con của riêng hai người.

Thời gian vừa rồi Trọng Lâm không hề để ý đến tập đoàn của anh. Tuy rằng cũng không có việc gì quá quan trọng nhưng là tổng tài của tập đoàn Trọng thị, anh phải trở về xem xét một chút tình hình hiện nay.

Lần trước Ý Hàm một mình ở lại nơi này, làm cho cô gặp nguy hiểm, Trọng Lâm rất lo lắng khi để cô một mình ở đây.

Đợi vài ngày nữa, chờ thân thể Ý Hàm khôi phục bình thường, anh sẽ mang mang cô cùng đi. Nhưng Trọng Lâm không biết cô có nguyện ý đi cùng anh hay không.