Dịch Thủy Tâm đã hoàn toàn thu thập tốt này nọ, kéo theo một túi đồ to từ phòng Trọng Lâm đi ra. Nhìn thấy anh trai đã đứng dậy, liền cho Trình Dịch Phong một ánh mắt khen ngợi. Nhưng chỉ lúc sau, rốt cục cô cũng phát hiện có gì đó là lạ, bởi vì toàn thân anh trai đều ướt sũng. Trình Dịch Phong tỏ vẻ mặt vô tội, “Là em yêu cầu anh cũng không còn cách nào nha”.

“Không có việc gì đừng chạy đến chỗ anh làm loạn.” Trọng Lâm bực bội nói xong những lời này liền đi vào phòng ngủ tìm quần áo tắm rửa, dù sao toàn thân đều đã ướt nhẹp.”Tâm nhi, có phải em đang cầm quần áo của anh không.” Trọng Lâm nổi giận đùng đùng từ trong phòng đi ra, Dịch Thủy Tâm chạy nhanh trốn sau lưng Trình Dịch Phong.

“Chồng, anh đưa cho anh ấy một bộ quần áo đi.” Dịch Thủy Tâm đem túi đưa cho Trình Dịch Phong, bảo anh mang quần áo cho Trọng Lâm, còn cô phải trốn cái đã.

“Sao hai người còn chưa đi hả?” Trọng Lâm đã nhanh chóng tắm rửa xong, lại phát hiện hai vị khách không mời mà đến còn chưa đi. Không muốn bị quấy rầy cho nên ngay cả người thân anh cũng muốn đuổi.

“Anh tắm xong rồi thì mau đi với chúng tôi đi.” Trình Dịch Phong không có kiên nhẫn giống như Dịch Thủy Tâm, không cần Trọng Lâm đuổi, anh cũng không muốn ở lại cái nơi quỷ quái này. Nhà của anh và Tâm nhi rất ấm áp a, nơi đó còn có tiểu bảo bối của bọn họ nữa.

“Các người đi, có liên quan gì đến tôi?” Trọng Lâm vẻ mặt không thể nói lý, không muốn để ý hai người. Lại đi đến quầy rượu lấy ra mấy bình.

“Tiểu bảo bối nhà em thật đáng thương, sinh ra lâu như vậy, bác cũng không thèm nhìn nó một cái.” Dịch Thủy Tâm lần này là quyết tâm phải đưa bằng được Trọng Lâm đi Mĩ giải sầu, làm cho anh tạm thời quên chuyện không vui giữa anh và chị Ý Hàm. Cho nên hiện tại ngay cả con gái cũng lợi dụng, quả nhiên, Trọng Lâm sau khi nghe Dịch Thủy Tâm nói vậy liền bỏ mấy bình rượu về chỗ cũ.

“Đi thôi.” Trọng Lâm tùy tay cầm một cái áo khoác, chuẩn bị đáp ứng với yêu cầu của em gái. Đúng là từ sau khi Tâm nhi sinh anh chưa từng thăm cô lấy một lần, hơn nữa vẫn là cô chủ động tìm đến chỗ chính mình. Đối với đứa cháu gái kia, Trọng Lâm cũng có một chút áy náy, anh là người thân duy nhất của nó ngoài cha mẹ, thế nhưng anh chưa từng thương yêu quan tâm đến nó.

Kỳ thật là vì anh nhát gan, sợ nhìn thấy con gái của Tâm nhi sẽ nghĩ đến đứa con không được sinh ra của anh và Ý Hàm, đứa con do chính tay anh giết chết. Hiện tại anh biết chính mình không thể trốn tránh nữa, có một số việc anh phải đối mặt thì sau khi tìm được Ý Hàm anh mới có thể bù đắp cho cô cuộc sống hoàn hảo nhất.

Thấy anh trai thỏa hiệp, Dịch Thủy Tâm lại cho Trình Dịch Phong một ánh mắt tán thưởng.

Dịch Thủy Tâm thật không ngờ, Trọng Lâm sau khi tới Mĩ vẫn một mực ở trong căn phòng mà cô sắp xếp cho anh. Tuy rằng không có uống rượu như trước, nhưng tình trạng nhốt mình trong phòng không chịu đi đâu cũng là chuyện không mấy tiến triển gì.

Trình Dịch Phong nhờ tài trợ tài chính của Trọng Lâm, bốn năm trước ở Mĩ thành lập một công ty gia đình nhỏ, hiện tại đã có chút quy mô. Chuyện trong công ty tuy nhiều nhưng cũng không cần anh phải bận rộn giải quyết, cho nên anh có rất nhiều thời gian ở bên cạnh vợ và con gái. Hôm nay Dịch Thủy Tâm lại tính kế sao có thể kéo Trọng Lâm ra khỏi phòng, hơn nữa ngày mai có thể đưa anh ấy đi dạo chơi, người chồng là anh tất nhiên cũng sẽ tham gia vào vụ bày mưu lập kế này.

Chính là mưu kế của bà xã đại nhân, ngoài liên quan đến vợ con bảo bối của anh cũng vẫn là liên quan đến vợ con bảo bối của anh. Cùng một kế thực hiện vài lần còn có hiệu quả sao?